Chương 1642: Tượng gỗ chúc phúc
Ngô U Lan đứng sau lưng Lâm Phàm, đắc ý nói: “Có cái gì có thể làm khó được anh Lâm chứ, dù cho là chế tạo hỏa tiễn đi nữa thì tôi tin tưởng anh Lâm vẫn có thể làm được.”
Lâm Phàm cảm thấy rất bó tay, mặc dù không phải là chuyện không thể làm được. Thế nhưng mà nói trắng ra như thế thì cũng làm cho người ta hơi bị ngại đó nha.
Điền Thần Côn: “U Lan, có đôi khi không nên thổi phồng bậy bạ như thế, làm sao cậu ta có thể biết mấy cái việc ngầu lòi này được, thổi quá như thế cũng không hay đâu.”
Ngô U Lan hơi đỏ mặt, cô ấy cũng cảm thấy mình khen hơi quá rồi.
Lâm Phàm: “Thổi phồng cái gì, U Lan nói sự thật mà, bây giờ tôi không chế được nhưng không có nghĩa là sau này không chế được. U Lan, cô có mắt nhìn lắm đấy, tôi cảm thấy cô tuyệt vời lắm.”
Ngô U Lan rất đắc ý, sau đó cô ấy trừng Điền Thần Côn rồi nói: “Anh Lâm là tuyệt vời nhất.”
Có đôi khi, với Lâm Phàm thì giữ chân được một fan cuồng chân chính là chuyện làm cho người ta vui vẻ cỡ nào, chưa kể hắn còn cảm thấy rất tự hào nữa.
U Lan cũng không tệ, đúng là không uổng công hắn thương cô ấy.
Điền Thần Côn lắc đầu thở dài, người so với người tức chết người, cuộc sống của tên nhóc này thật sự làm cho người ta quá hâm mộ. Không chỉ giỏi giang mà còn có mấy đứa con gái não tàn theo đuôi nữa chứ.
Ông ta nghĩ đến cả đời này của mình, ngoại trừ biết Bát Quái Chưởng ra thì còn biết cái gì nữa đây.
Không nghĩ nữa, càng nghĩ càng luẩn quẩn.
Buổi tối.
Vương Dĩnh thân là một thành viên của đại quân fan hâm mộ của Lâm Phàm, hôm nay cô thật sự có thể gặp được Lâm đại sư đã là việc làm cho cô ta rất vui vẻ. Hơn nữa, càng làm cho cô ta vui vẻ hơn chính là cô ta có thể trong thiên quân vạn mã mà giết ra được một con đường máu. Cô được người của công ty xác nhận là đã được tuyển dụng ngay tại đó.
Chuyện này đối với Vương Dĩnh là chuyện không thể tin nổi. Bởi vì bình thường các công ty lớn như thế này đều sẽ gửi tin báo trúng tuyển qua thư điện tử chứ sẽ không báo ngay tại chỗ như vậy.
Lần này được tuyển dụng làm cho cô thấy không thể tưởng tượng được, rõ ràng biểu hiện của cô cũng không nổi bật gì, thậm chí còn yếu kém hơn rất nhiều so với những người khác.
Cô cũng không rõ tại sao mình lại được tuyển dụng nữa.
Nếu nói có gì đó kỳ lạ, vậy thì chỉ có một chuyện thôi.
Đó chính là có một bà lão cũng được mời đến phỏng vấn, cô ta ngồi ở bên cạnh bà lão đó. Lúc cô ta chuẩn bị đi lấy chút nước để uống thì cũng lấy một ly giúp bà lão ấy. Sau đó bà lão ngồi tám chuyện với cô, bà lão hỏi cô rất nhiều vấn đề, còn kêu cô tự tóm tắt giới thiệu bản thân.
Tiếp đó không hiểu sao bà lão lại đi đâu mất.
Tiếp sau đó nữa thì đến phiên cô phỏng vấn, cũng rất xuôi chèo mát mái, có vẻ như không có bất kỳ cản trở nào rồi cứ thế mà được thông qua.
Về đến nhà, cô lấy món quà mà thần tượng đã tặng cho mình ra, cô rất vui vẻ nâng nó trong tay mình, sau đó vội vàng lấy điện thoại ra chụp ảnh.
Trên Weibo.
Vương Dĩnh: “Hôm nay liên tục gặp được chuyện tốt, đời này chưa bao giờ được may mắn đến như vậy. Cám ơn món quà mà thần tượng của tôi đã tặng cho tôi, nó đã mang lại rất nhiều may mắn cho tôi! Phỏng vấn khó như vậy mà tôi cũng được thông qua rồi, tôi nhất định sẽ giữ gìn thật kỹ món quà này @Lâm đại sư.”
Đăng Weibo xong thì Vương Dĩnh lập tức đi vào giấc mộng.
Trong lúc ngủ mơ.
Tượng gỗ được để trên bàn có gì đó thay đổi, nó tản ra một chút sức mạnh thần kỳ quấn quanh trên người của Vương Dĩnh, dường như đang thay đổi một cái gì đó.
Hôm sau!
Trong phố Vân Lý.
Lâm Phàm bán xong bánh kếp rồi nằm nghỉ ngơi, hắn chuẩn bị điêu khắc một lát, có điều trước khi làm thì hắn lấy điện thoại ra xem Weibo.
Hắn phát hiện có người tag tên mình nên ấn vào xem thử là gì, thì ra đó là cô gái ngày hôm qua.
Dựa vào xem nhân tướng ngày hôm qua của cô ta thì có lẽ cô gái sẽ không được tuyển dụng, nhưng bây giờ nhìn thấy bài đăng này trên Weibo thì hắn lập tức cười tủm tỉm, xem ra thứ này thật sự có hiệu quả, thật sự có thể chúc phúc.
Chẳng qua làm cho hắn cảm thấy khá đáng tiếc về những món đồ này là hiệu quả của nó có tính hạn chế, giống như tượng gỗ chúc phúc này chỉ có thể chúc phúc cho những người hiền lành tốt bụng, còn đối với những người không đạt yêu cầu thì nó cũng chỉ như một tượng gỗ bình thường mà thôi.
Đương nhiên, trình độ điêu khắc ra tượng gỗ này cũng phải rất xuất sắc, nó hoàn toàn có thể làm khó được các đại sư điêu khắc hiện nay đấy.
Sau đó hắn bấm điện thoại trả lời bài đăng đó.
“Cố lên nhé, cô là người tốt bụng, nó là tượng gỗ có thể chúc phúc cho cô đấy.”