Nhân Sinh Hung Hãn (Dịch Full)

Chương 1653 - Chương 1653 - Chó Cậy Thế

Chương 1653 - Chó cậy thế
Chương 1653 - Chó cậy thế

Chương 1653: Chó cậy thế

Nghĩ lại thì năng lực của Chu Thạch Minh quả thực vẫn có thể làm được chuyện này, bản thân hắn quen biết rất nhiều người ở Thượng Hải, lãnh đạo hầu hết đều biết tình hình ở phố Vân Lý.

Nhưng Chu Thạch Minh rất thông minh, ông ta không gây phiền phức cho mình, ngược lại tìm chó của mình để gây phiền phức. Đối với đám người này mà nói, e là cho dù có chú ý đến mình thì cũng không thể nào chú ý đến chó của phố Vân Lý như vậy?

Dù sao thì chuyên bắt chó cũng rất bình thường, là chó hoang thì bắt được thì cứ bắt, còn có thể có vấn đề gì sao?

“Phiền các vị thả chó ra, đây đều là chó của phố Vân Lý chúng tôi.” Lâm Phàm giọng điệu rất tốt, dù sao đối phương cũng là đang làm việc, không nên làm khó người ta.

“Không được đâu Lâm đại sư, chúng tôi được phân công đến xử lý hết chó hoang ở phố Vân Lý, đây cũng là vì muốn tốt cho mọi người. Cậu nói xem chó hoang phóng uế bừa bãi, rất không hợp vệ sinh có phải không?” Một nhân viên công tác giọng điệu hòa hoãn, hiển nhiên cũng biết Lâm đại sư.

Lâm Phàm cười nói: “Không cần nhọc lòng vậy đâu, chúng tôi sẽ trả thêm tiền cho những công nhân vệ sinh ở đây để hỗ trợ dọn dẹp phân của những con chó này, hơn nữa những con chó này cũng không hề phóng uế bừa bãi, chúng đều rất quy tắc.”

“Quy tắc?” Nhân viên công tác vừa nghe vậy lập tức bật cười: “Lâm đại sư, cậu đừng làm khó chúng tôi nữa, đây là mệnh lệnh cấp trên của chúng tôi. Hơn nữa cậu nói với chúng tôi rằng những con chó hoang này cũng có quy tắc, sao có thể được chứ!”

Lâm Phàm xua tay: “Tôi thực sự không lừa mấy người, những con chó ở phố Vân Lý chúng tôi rất có quy tắc hơn con người nhiều, chưa từng phóng uế bừa bãi, chúng có một nơi để đi vệ sinh cố định. Hơn nữa chúng không phải chó hoang mà là thú nuôi được mọi người ở phố Vân Lý chúng tôi nuôi.”

Nhân viên công tác nói: “Lâm đại sư, tôi biết phố Vân Lý các anh rất đoàn kết, những con chó này sống ở phố Vân Lý và được các anh nuôi nấng. Thế nhưng bọn chúng sẽ làm ảnh hưởng đến khách đến đây du lịch.”

Lâm Phàm cảm thấy nói chuyện cùng đám nhân viên công tác này chẳng có ý nghĩa gì cả.

“Một câu thôi, có thả hay không?” Lâm Phàm hỏi.

Nhân viên công tác nói: “Lâm đại sư, chúng tôi không bắt nữa, những con đã bắt được này chúng tôi sẽ đưa về để giao nộp, như vậy được chưa?”

“Không được! Phải thả hết bọn chúng ra.” Lâm Phàm nói.

Những nhân viên công tác không thể chấp nhận yêu cầu của Lâm đại sư. Họ cảm thấy Lâm đại sư quản hơi nhiều rồi, hắn chưa từng bị chó cắn cho nên không biết sự nguy hiểm của chó. Hơn nữa hắn cũng không phải người lãnh đạo mà cứ như vậy ra lệnh cho họ, từ đáy lòng họ có một loại cảm xúc bất mãn.

Dường như từ chối mới có thể biểu hiện ra nét riêng của mình, cho nên họ thẳng thừng từ chối.

“Lâm đại sư, chúng tôi không thể thả ra được, nếu anh có vấn đề gì thì có thể báo với lãnh đạo của chúng tôi.” Nhân viên công tác nói.

Lâm Phàm cũng bó tay, những nhân viên công tác này nhất định ép mình phải làm như vậy sao? Xem ra không còn cách nào khác rồi.

“Các người làm vậy là đang chọc giận mọi người đó có biết không? Các người có biết những con chó này là ai không?” Lâm Phàm hỏi.

Nhân viên công tác nghe vậy lập tức cười, con chó này là ai? Lần đầu tiên nghe đấy, không phải chỉ là chó đất thôi sao, có gì khác chứ?

Lúc này, Lâm Phàm cũng không nhiều lời: “Tôi khuyên các người tốt nhất nên thả ra đi, đừng làm lớn chuyện. Những con chó mà các người bắt đều là anh hùng đấy hiểu không? Có biết cuộc vây bắt đám buôn người năm ngoái không? Chính là công lao của những con chó này đấy, còn con chó này nữa, anh có biết nó có thân phận gì không?”

“Tôi nói cho anh biết, đây là con chó duy nhất được bầu chọn trong số mười nhân vật có ảnh hưởng nhất ở Trung Quốc, đây là thư mời mới được gửi đến đấy, xem có quen không?”

Nhân viên công tác kinh ngạc, bị lời của Lâm đại sư làm cho sững sờ.

Mà các chủ cửa hàng xung quanh cũng ngây ngốc, cảm giác những gì ông chủ nhỏ nói có chút dữ dội.

Con chó duy nhất trong mười người có ảnh hưởng nhất ở Trung Quốc, làm thế nào mà được chọn vậy?

Cho dù là nói khoác thì cũng không thể khoác lác như vậy được chứ!

Nhưng lúc nhìn thấy thư mời trong tay Lâm Phàm, tất cả mọi người đều ngây ngốc.

Mà lúc này còn chưa kết thúc, những lời phía dưới càng làm cho họ cảm thấy, chó không chỉ là chó cậy gần nhà, mà đôi khi còn cậy thế nữa đó nha.

Lâm Phàm thở dài trong lòng, hắn thực sự không muốn như vậy, hắn cảm thấy khoe khoang như vậy không phải là phong cách của hắn. Thế nhưng trong tình huống này mà không khoe khoang thì quả thực không được.

Cẩu gia sắp được tham gia nhận thưởng cho danh hiệu top 10 động vật có ảnh hưởng nhất Trung Quốc. nếu các người bắt nó thì làm sao còn có thể tham gia nhận giải được đây?

Ảnh hưởng khá lớn, nhất định phải xem xét cẩn thận đó nha.

Bình Luận (0)
Comment