Chương 1675: Ăn bát mì cũng gặp chuyện bất bình
“Tôi họ Trương, là lãnh đạo của cục vệ sinh an toàn thực phẩm.”
Lâm Phàm cười nói: “Lãnh đạo Trương à, là tôi bảo cấp dưới của ông gọi điện cho ông đến, không làm phiền công việc của ông đấy chứ?”
“Không có, không có.” Trương Trí Quân lắc đầu nói.
“Cha.” Đứa trẻ nhìn thấy người đàn ông trước mặt lập tức nhào tới, dường như tìm được một chỗ dựa vững chắc.
“Cha ơi, ông ta bắt nạt con, cha giúp con đánh ông ta đi.”
Bốp!
Trương Trí Quân vả một phát làm cho đứa trẻ lập tức gào khóc, mà người phụ nữ trung niên bên cạnh muốn mở lời nói cái gì đó thì cũng bị ánh mắt của chồng mình dọa sợ.
“Cái tên nhóc khốn, mày… mày.” Trương Trí Quân không ngờ rằng con của mình lại như vậy, bởi vì nguyên nhân công việc nên không có thời gian coi sóc, đứa trẻ này đều giao cho mẹ và vợ trông coi. Thế nhưng trong điện thoại sau khi nghe được đại khái tình huống thì ông ta xem như đã hiểu.
Có điều bây giờ chưa phải là lúc để xử lý chuyện này, mà ánh mắt ông ta hướng về những nhân viên kia vẻ mặt nghiêm nghị nói: “Các anh đang làm cái gì vậy, sao lại chạy đến đây làm gì?”
Những nhân viên nghe vậy lập tức run lẩy bẩy: “Lãnh đạo, chúng… chúng tôi.”
Bây giờ bọn họ bị dọa cho không biết nên nói cái gì.
Trương Trí Quân xua tay nói: “Được rồi, đừng nói nữa, sau khi quay về tôi sẽ xử lý các anh sau. Chức vụ này xem ra các anh không cần nữa rồi, cho các anh quyền lợi mà các anh báo đáp lại như thế này sao?"
Những nhân viên lúc này bị dọa cho sắc mặt trắng bệch, nếu như bị sa thải thì biết làm sao bây giờ. Bọn họ cũng không dễ dàng gì mới vào được bộ phận này đó.
Lâm Phàm mở lời: “Lãnh đạo Trương, chuyện này thực sự tôi không trách bọn họ, mấu chốt là vợ của ông thay ông ra lệnh mấy người bọn họ, mặc dù có sai nhưng mà cũng có thể hiểu được. Dù sao cũng là vợ của lãnh đạo gọi đến, bọn họ cũng không dám không nghe có phải không? Nếu như nói điều gì xấu đến tai ông, cuộc sống của bọn họ cũng không dễ dàng nữa.”
Những nhân viên nghe thấy Lâm đại sư nói giúp bọn họ thì nhất thời cũng sững sờ, sau đó trong lòng càng thêm áy náy, cảm giác thực sự hổ thẹn với chức vị này.
Trương Trí Quân rất xấu hổ, nhưng vẫn gật đầu: “Đúng, Lâm đại sư nói đúng, chuyện này quả thực không thể hoàn toàn trách bọn họ.” Sau đó nhìn về phía vợ mình, cao giọng nói: “Cô nói cho tôi biết ai cho cô cái quyền gọi những người này đến giải quyết chuyện cho cô, cô có biết cô làm như vậy là phạm pháp không hả.”
“Chồng à, em...” Người phụ nữ trung niên bị lời này làm cho run lên, cũng không biết nên mở miệng như thế nào.
“Mẹ, sao mọi người lại dạy đứa trẻ này thành ra như vậy?” Trương Trí Quân cảm thấy đời người đột nhiên đen sạm lại, hình như sắp mất đi thứ gì đó.
Bà lão nói: “Không phải là do chỉ có một đứa cháu trai hay sao, mẹ không chiều cháu trai thì còn có thể yêu thương ai đây?”
Đối với bà lão này mà nói, suy nghĩ của bà rất đơn giản, cháu trai là quan trọng nhất, không yêu thương cháu trai thì yêu thương ai.
Lâm Phàm nhìn Trương Trí Quân nói: “Lãnh đạo Trương, tôi thấy ông cũng là người nghiêm túc làm việc, cho nên tôi cũng không chuẩn bị nói chuyện này ra ngoài. Có điều tôi muốn nói, ông vất vả cả đời cuối cùng lại để đứa trẻ trưởng thành trở thành một tên ngang ngược cho xã hội, đi khắp nơi tạo thị phi. Đến cuối cùng ông sẽ phải dùng quyền lợi của mình để lau đít cho nó, hoặc là bây giờ ông lựa chọn bỏ công việc mà quay về dạy dỗ cho nó trở thành người tốt, ông nói xem, hai chuyện này chuyện nào quan trọng hơn?”
Trương Trí Quân không cần suy nghĩ: “Chắc chắn là đứa trẻ trưởng thành quan trọng hơn, tôi nỗ lực làm việc cũng là vì cho nó một môi trường tốt.”
“Hiện tại đột nhiên thành bộ dạng như này, tôi không còn chút tâm trạng nào.”
Lâm Phàm cảm thấy không cần nói nhiều nữa, vỗ vỗ bả vai Trương Trí Quân: “Lãnh đạo Trương, tôi cũng không quản chuyện này nữa, còn lại là chuyện của ông. Ông chủ cửa hàng người ta có thiện ý, muốn để con ông hiểu được cái gì gọi là tôn trọng. Cuối cùng không ngờ lại dẫn đến những tai họa này, phải xin lỗi người ta một tiếng đó.”
“Còn nữa, nếu như tôi là ông thì tôi sẽ bỏ bớt xuống vài thứ, giáo dục thật tốt cho nó. Dù sao thì trẻ nhỏ dễ dạy, nếu để trưởng thành rồi thì có muốn dạy cũng không dạy được nữa."
Sau khi nói xong những lời này Lâm Phàm cũng mặc kệ những chuyện này, trực tiếp xoay lưng rời đi.
Đối vơi tình huống kiểu này, hắn cũng không nghĩ đến việc khiến người ta mất việc, có thể giải quyết hoàn hảo như vậy thì chính là việc làm tốt nhất.
Nhất là nhìn Trương Trí Quân dường như là một người cuồng công việc, chỉ là sơ suất trong việc giáo dục gia đình.
Haizz! Ăn bát mì cũng có thể gặp chuyện bất bình phải ra tay giúp đỡ, à không đúng, phải nói là lấy lý phục nhân mới đúng.
...