Chương 1685: Cửa hàng bị hất nước phân
Lâm Phàm gật đầu: "Ừm, thật là chỉ cần không hổ thẹn với lương tâm của mình là được rồi.”
Cục trưởng Tần: "Lâm đại sư, weibo này có thể xóa đi hay không, dù sao ảnh hưởng cũng không tốt lắm.”
Nói nhiều như vậy, cục trưởng Tần cũng muốn nhờ Lâm đại sư nể mặt, giúp xóa bài đăng trên weibo. Dù sao Lâm đại sư cũng không phải người bình thường, ảnh hưởng cũng không giống, hắn nói một câu này cũng làm cho người ta rất khó xử lý.
Lâm Phàm cười nói: "Cục trưởng Tần, tôi biết ảnh hưởng này không tốt nhưng xảy ra vấn đề thì phải dám thừa nhận, ông nói có đúng không? Nếu như một mực đè xuống thì lại phản tác dụng. Nếu vừa nãy là ông nói chuyện với tôi thì chắc chắn là không có bài đăng Weibo này rồi."
Đầu dây bên kia, cục trưởng Tần lúng túng cười: "Được rồi, Lâm đại sư, lời này của cậu có đạo lý. Tôi sẽ đi điều tra thật tốt, cho toàn bộ công dân một lời giải thích thỏa đáng.”
Lâm Phàm: "Vậy thì tốt rồi, tôi cúp máy đây.”
Đi dạo một ngày cũng không tìm được người thích hợp, cảm thấy có chút đáng tiếc nhưng lại không có một chút thất vọng nào. Đây không phải là do ít người mà là vận khí hắn không tốt, tạm thời chưa gặp phải mà thôi.
Khi trở lại cửa hàng, phía cục trưởng Tần đã phản hồi rất nhanh, đã tiến hành kiểm điểm xin lỗi về chuyện này, đồng thời cũng tiến hành thông báo phê bình cảnh sát nhận điện thoại kia.
Loại xử lý nhanh chóng thế này vẫn làm cho người ta rất hài lòng.
Mà rất nhanh điện thoại bên Lưu Hiểu Thiên cũng gọi tới, đứa trẻ này thật sự là do bọn họ lừa tới đây, ba người thú nhận việc này mà không hề kiêng dè.
Sau đó, so sánh trong cơ sở dữ liệu của những đứa trẻ mất tích, đã tìm thấy cha mẹ của cô bé.
Từ nơi đó đến Thượng Hải phải mấy ngàn km, là ở vùng nông thôn tương đối xa xôi. Mà cha mẹ cô bé này cũng đến cục cảnh sát báo án là nhờ sự trợ giúp của người tốt bụng nên mới có cơ sở dữ liệu, nếu không thì thật là không dễ tìm.
Dù sao bây giờ làm xét nghiệm ADN còn chưa hoàn toàn phổ biến. Nhưng hiện giờ quốc gia đã bắt đầu thực hiện tiến hành chiết xuất máu của mỗi một đứa trẻ sơ sinh rồi thu thập vào kho dữ liệu.
Thật ra có đôi khi Lâm Phàm cảm thấy năng lực của mình thật ra rất nhỏ bé. Nhưng nếu hắn gặp phải thì không thể mặc kệ, còn những người không gặp phải thì cũng hy vọng sẽ có người sẽ giống như hắn, thích xen vào việc của người khác. Cho dù chỉ cần quản một chút, nhắc nhở thôi cũng là một việc làm không tồi.
Ngày hôm sau.
Lâm Phàm còn đang ngủ thì đột nhiên bị tiếng điện thoại đánh thức, khi nhìn thấy số điện thoại thì vẻ mặt ngơ ngác. Điền Thần Côn muốn làm gì vậy, mới sáu bảy giờ sáng mà gọi đến rồi, có để cho người ta ngủ hay không đây?
"Này, Thần Côn, nếu ông không cho tôi một lời giải thích hợp lý thì hôm nay ông..." Lời này còn chưa nói hết, hắn đã bị lời nói kinh khủng trong điện thoại làm cho choáng váng.
"Giải thích cái rắm ý, mặt tiền cửa hàng chúng ta bị người ta hắt phân rồi." Điền Thần Côn ở đầu dây bên kia quá bối rối. Buổi sáng ông ta đến mở cửa hàng thì nhìn thấy tình huống này, cả người đều trợn tròn mắt.
Vậy mà còn có người dám đến hắt phân cửa hàng của họ, đây đúng thật là muốn chết mà.
Lâm Phàm nửa mơ nửa tỉnh, vừa nghe thấy tình huống này thì hoảng sợ đến ngây người.
"Mẹ kiếp! Chờ đó, tôi sẽ đến ngay." Hắn cúp điện thoại rồi trực tiếp rời giường, trong lòng hắn bây giờ muốn tìm một cây đao để tìm tên nào đã làm chuyện này mà liều mạng.
Mặc quần áo xong, rửa mặt mũi rồi lái xe thẳng về phía phố Vân Lý.
Phố Vân Lý.
Các ông chủ cửa hàng xung quanh đang bịt mũi, lấy các loại dụng cụ chuẩn bị dọn dẹp tình huống trước mắt.
"Rốt cuộc là tên khốn nào làm, nếu để ông đây biết được thì nhất định sẽ đánh chết hắn." Ông Lương tức giận đến phát run. Lại có người dám hắt phân vào cửa hàng của Lâm đại sư, đây thật sự đúng là muốn tìm đường chết mà.
Chị Hồng cũng tức giận không chịu nổi: "Camera, ai nhanh chóng đi xem một chút, xem rốt cuộc là tình huống gì xảy ra.”
"Đã đi xem rồi nhưng vẫn còn chưa tìm được."
"Mau lùi thời gian về phía sau nữa. Tôi thấy đây nhất định là xảy ra lúc ba bốn giờ sáng, khi đó còn chưa có người, chắc chắn là chúng làm lúc đó rồi."
Điền Thần Côn đứng đấy, nhìn tình huống trước cửa tiệm thì tức giận run cả người: "Nếu Thần Côn tôi mà biết là ai làm, nhất định tôi sẽ dùng bát quái chưởng cho kẻ đó ăn liên hoàn chiêu, đánh cho chúng đến răng cũng không tìm thấy.”
"Mọi người nói xem, có phải là do những băng đảng mà ngày hôm qua Lâm đại sư bắt được hay không?"
"Đúng vậy, rất có khả năng, rất có thể là bọn chúng làm."
Một vài người dân chung quanh cũng bị tình huống này hấp dẫn tới. Khi nhìn thấy tình hình trước mắt thì bọn họ cũng bối rối không biết nói cái gì. Quá cuồng bạo, đây đúng là sự trả thù có sát thương cực lớn.