Chương 1686: Biện pháp điều tra
Sau đó có người lấy điện thoại di động ra chụp lại tình huống trước mắt đăng lên Weibo.
"Đêm qua, Lâm đại sư bị trả thù thật thảm, bị người ta hắt nước phân trước cửa hàng."
Sau đó cộng thêm hình ảnh hiện trường, tình huống đúng là thảm không nỡ nhìn.
Trong phút chốc, một số người lướt Weibo sáng sớm đã nhìn thấy tình huống này, lập tức nổi sóng.
"Thế này quá tàn nhẫn rồi. Cửa hàng của Lâm đại sư cũng dám hắt nước phân, tôi thấy người này có lẽ chán sống rồi."
"Ha ha, chết cười. Nhìn xem, đây gọi là cái gì? Đây chính là kết quả xen vào việc của người khác đó."
"Lầu trên, mày con mẹ nó bị ngu à? Việc này của Lâm đại sư mà gọi là xen vào việc của người khác sao? Mẹ mày không dạy mày cách nói chuyện phải không?”
"Xem ra mấy tên ngày hôm qua vẫn có đồng bọn. Bây giờ băng đảng này bắt đầu trả thù rồi, chỉ sợ Lâm đại sư sau này không thể sống yên ổn. Loại chuyện thế này khó mà phòng bị được.”
"Ôi, thật là đáng ghét, những người này đáng nhẽ nên chết con mẹ nó đi."
"Nhìn thấy tên xen vào việc của người khác bị báo ứng, tôi cảm thấy rất sảng khoái. Chỉ có hắn lợi hại, chỉ có hắn là Đấng Cứu Thế à? Bây giờ để xem ai đến cứu cửa hàng của hắn."
"Mẹ kiếp, internet bây giờ quá nguy hiểm, có đôi khi đọc bình luận cũng có thể nhìn ra sai lầm của mình."
Hiện trường.
Khi Lâm Phàm đến hiện trường, từ xa đã ngửi thấy một thứ mùi hôi thối, sau đó hắn đi tới với vẻ mặt xám xịt.
Điền Thần Côn nhìn thấy Lâm Phàm nói: " Cậu nhìn xem, cái này mẹ nó là chuyện gì đây chứ?”
Chị Hồng: “Ông chủ nhỏ đừng tức giận, chuyện này nhất định phải tìm ra xem ai đã làm.”
Ông Lương: "Đúng vậy, đám người này thật sự là quá vô pháp vô thiên.”
Ông Trần: "Cảnh sát tới.”
Lưu Hiểu Thiên biết được cửa hàng của Lâm đại sư bị người ta hắt phân thì lập tức mang theo người đến. Đối với loại chuyện này thì trong lòng anh ta cũng tức giận không chịu nổi.
"Lâm đại sư, chuyện này nhất định tôi sẽ điều tra cho cậu thật tốt." Lưu Hiểu Thiên nói.
"Không có việc gì, đây là lần đầu tiên gặp phải loại tình huống này. Xem ra chuyện ngày hôm qua đúng là dẫn tới sự trả thù rồi." Lâm Phàm cười, dường như không ngờ tới.
Thế nhưng trong lòng hắn lại có chút vui vẻ, vậy là tạm thời cửa hàng này không mở được nhất định là không thể làm bánh rồi. Coi như là có nhiều thời gian hơn để làm chuyện mà mình muốn làm.
"Theo camera quay lại, tối hôm qua lúc ba giờ bốn mươi phút thì có một đám người che mặt làm chuyện này." Người đang điều tra camera giám sát hô to lên.
Lâm Phàm đi về phía bên kia. Camera ở phố Vân Lý có rất nhiều, có thể nhìn thấy trên màn hình máy tính lúc này có bốn người bọc mặt kín mít, đi thẳng tới cửa hàng. Lúc đầu chúng còn dùng chân đá vài cái, sau đó thì trực tiếp mở ra thùng phân đã chuẩn bị sẵn từ trước, hắt thẳng lên cửa tiệm.
Hơn nữa, lúc làm xong việc này thì một người trong đó còn quay lại, đối diện với giám sát, giơ ngón tay giữa lên. Dường như muốn nói là, fxxx you tên họ Lâm kia.
Mọi người thấy cảnh này trong lòng rất tức giận, cảm thấy bị khiêu khích.
Lưu Hiểu Thiên nói: "Bây giờ tôi phân công xuống, sai người điều tra các camera giám sát. Để xem những người này rốt cuộc đã đi đến đâu.”
Lâm Phàm xua tay: "Không cần, như vậy quá phiền phức.”
Lưu Hiểu Thiên sửng sốt, anh ta cho rằng Lâm đại sư cứ như vậy mà bỏ qua.
Nhưng chuyện này làm sao có thể bỏ qua như vậy chứ.
"Cẩu Gia đâu rồi?" Lâm Phàm hô một tiếng.
Gâu Gâu!
Cẩu gia nghe thấy tiếng gọi của Lâm Phàm thì từ xa chạy tới. Tối hôm qua nó ở nhà vợ qua đêm, cho nên không bị nhốt trong cửa hàng.
Nó chạy xa chỗ này, chủ yếu là do mùi hương nơi này quá con mẹ nó gay mũi. Khứu giác của nó đến bây giờ đã rất biến thái.
Còn thính hơn chó tìm kiếm chuyên nghiệp gấp trăm ngàn lần. Về phần nhạy bén bao nhiêu thì cũng không nói rõ được.
Lưu Hiểu Thiên nhìn Lâm Phàm, vẻ mặt không tin nổi: "Lâm đại sư, ý anh là Cẩu gia có thể tìm được bọn chúng?”
Theo anh ta thấy thì điều này làm sao có thể. Đây chính là chuyện phát sinh lúc ba bốn giờ sáng, mùi này đã sớm tiêu tán rồi. Trên thế giới này làm gì có con chó nào có thể có năng lực như vậy.
Lâm Phàm tin tưởng năng lực của Cẩu gia. Dù sao đây cũng không phải là chó bình thường mà là một con chó yêu nghiệt. Chẳng lẽ tìm được đối phương lại có vấn đề gì được chắc.
"Cẩu gia, ngửi cho tao mấy người xuất hiện ở cửa hàng chúng ta lúc ba giờ bốn mươi." Lâm Phàm nói với cẩu gia.
Điều này trong mắt người ngoài chính là đàn gảy tai trâu. Nhưng người ở phố Vân Lý thì đều biết, ông chủ nhỏ có thể trao đổi với động vật.
Cẩu gia nhìn Lâm Phàm, lại nhìn cửa hàng bị hắt phân, trong lúc nhất thời mặt chó lộ ra vẻ bất đắc dĩ.
Nó thực sự không muốn ngửi thấy mùi này, quá hôi thối đó nha.