Nhân Sinh Hung Hãn (Dịch Full)

Chương 1707 - Chương 1707 - Hắn Đúng Là Một Người Như Vậy

Chương 1707 - Hắn đúng là một người như vậy
Chương 1707 - Hắn đúng là một người như vậy

Chương 1707: Hắn đúng là một người như vậy

Lâm Phàm cảm thấy hơi xấu hổ, như thể là hắn giải quyết nó quá nhanh và không cho học sinh của mình một cơ hội nào.

Nguyên nhân chính là sợ Minh Thanh mắc bệnh cúm, với lại hiện trường tình huống không cho phép lãng phí thời gian. Thế nhưng là một lão sư làm sao có thể làm cho học trò cảm thấy mình không học được bất cứ điều gì chứ?

Ho nhẹ vài tiếng.

"Minh Thanh, ai nói trò không học được gì, lần này ông đã học được điều gì, ông nghĩ kỹ lại xem ông đã học được gì?" Lâm Phàm nói như thể đang cố gắng dụ dỗ.

Triệu Minh Thanh sửng sốt, ông ấy thực sự cảm thấy mình không học được gì sau đó nhìn Lâm Phàm: "Lão sư, lão sư có thể giải thích rõ ràng hơn được không, học trò thực sự không hiểu?"

"Quên đi, ông trở về tự mình suy nghĩ đi, lão sư cũng không nói với ông nữa. Tôi phải chuyên tâm lái xe, không thể mất tập trung được." Lâm Phàm trực tiếp xua tay nói, nếu như ông ấy không có hiểu là đã học cái gì thì để ông ấy từ từ suy nghĩ đi.

Nhưng ngay cả hắn cũng không biết Triệu Minh Thanh đã học được gì.

Phố Vân Lý!

Đám người Điền Thần Côn vẫn luôn cập nhật tin tức nên khi họ thấy rằng bệnh cúm đã bị đánh bại thì ngoại trừ Ngô U Lan rất phấn khích thì Thần Côn và những người khác đều có vẻ mặt bình tĩnh.

Có vẻ như đã bị kinh ngạc quá nhiều nên họ đã quen với nó rồi.

"Chà, cái tên nhóc này thật lợi hại, lại làm được một việc lớn rồi."

"Anh Lâm rất lợi hại, Thần Côn, tối nay ông có muốn ăn cơm với tôi không. Tôi sẽ giới thiệu cho ông một cô gái."

"Tránh ra đi, đừng có lừa tôi, tôi đi với cậu chỉ là để trả tiền."

Triệu Chung Dương thở dài: "Quên đi, ông không đi cũng đừng trách tôi không gọi ông. Lần này thật sự có một cô gái rất tốt, cô ấy muốn tìm một người đàn ông lớn tuổi nam tính một chút."

Điền Thần Côn ngồi đó hút một điếu thuốc trong lòng khao khát, sau đó nhìn Triệu Chung Dương nói: "Thật sự có thể chứ? Cậu không lừa tôi đấy chứ?"

"Ui là trời, hai chúng ta là bạn tốt mà, ông không tin tôi thì ông có thể tin được ai đây?"

“Được, tôi lại tin tưởng cậu lần này.” Điền Thần Côn suy nghĩ một chút, ông ta cũng đã lớn tuổi để tìm bạn đời, các cô gái trẻ bây giờ lại thích tìm người lớn tuổi hơn, có lẽ ông ta thật sự thích hợp chăng.

Ngày hôm sau!

Trên mạng lộ ra tràn lan tin tức liên quan đến chuyện xảy ra ở thị trấn Hoàng Vân, toàn bộ điều đưa tin về sự kiện này.

Bây giờ bệnh cúm đã được giải quyết,cho nên người ở các bạn ngành không còn phải lo lắng nữa.

Nhưng đối với những người làm việc trong ban ngành thì họ thực sự biết ơn Lâm đại sư. Theo quan điểm của họ thì vị Lâm đại sư này đúng là quá lợi hại, mới có bao lâu mà đã giải quyết xong vấn đề này.

Vốn dĩ khi thấy chuyện này bị lộ trên mạng, họ cảm thấy có chút nhức đầu vì phải xử lý. Dù sao chuyện này đang được khống chế, nếu mà bị lộ ra như thế thì chỉ sợ gây ra khủng hoảng trong dân.

Vì vậy, để tránh sự hoảng loạn không cần thiết nên họ đã ém nhẹm tin tức.

Bây giờ mọi chuyện đã ổn, sự việc đã được giải quyết nên bọn họ có thể giải thích vấn đề này một cách cởi mở hơn.

Trên Internet, một bức ảnh được đưa lên bởi các phóng viên.

Bức ảnh này là được chụp bởi Lý Trùng, ảnh chụp phía sau Lâm đại sư đang cõng hộp thuốc trên lưng, hai tay đút túi quần đi về phía Thị trấn Hoàng Vân đầy hoảng loạn kia.

Khi bức ảnh này xuất hiện, nó đã ngay lập tức thu hút vô số người chia sẻ nó.

"Bóng lưng Lâm đại sư thật đẹp trai."

"Từ bức ảnh phía sau lưng này tôi có thể nhìn ra được cảm giác, như thể chuyện này đối với Lâm đại sư mà nói chính là dễ như trở bàn tay."

"Ha ha, lầu trên, anh nói thật có đạo lý, tôi xem kỹ một chút cũng cảm nhận được giống như vậy."

"Các anh có thể nghiêm túc hơn một chút không, tôi thì nhìn thấy tinh thần trách nhiệm cùng bản lĩnh. Bởi không có người dám đi đến hiện trường mà không hề có chút do dự như Lâm đại sư."

"Lầu trên đừng suy nghĩ nhiều, kỳ thật bọn họ nói đều đúng, chỉ sợ lúc ấy Lâm đại sư nghĩ trong lòng đó chính là bệnh cúm gì đó chỉ là cặn bã, bằng không thì mọi người nhìn thử xem Lâm đại sư ăn mặc thế nào? Một chút bảo hộ cũng không có, nhất định là ở trong mắt Lâm đại sư thì chuyện này căn bản không phải là vấn đề."

Một số cư dân mạng đã bị thuyết phục sau khi đọc những bình luận này.

Cảm thấy lời này đúng là quá chính xác

Phố Vân Lý!

Lâm Phàm nhìn những bình luận về hình ảnh bóng lưng của hắn trên mạng thì cảm thấy những gì những người này nói không đúng, hơn nữa có một chút sai sót.

Cái gì mà bệnh cúm này quá đơn giản, quá nhẹ nhàng. Hắn sẽ không thừa nhận loại lời nói này bởi đây hoàn toàn là bịa đặt.

Về phần trách nhiệm, dũng cảm loại lời nói này hắn vẫn chấp nhận.

Dù sao thì hắn đúng là một người như vậy.

Bình Luận (0)
Comment