Chương 1712: Tranh cha chồng
Bà Lâm cầm hộp quà, có chút ghen tị nói: "Mau xem quà con trai mua cho ông đi. Tôi còn chưa được nhận quà của con trai mà ông đã được nhận trước rồi nha."
Ông Lâm nghe nói có quà thì rất kinh ngạc, không kịp chờ đợi liền cầm lấy hộp quà nói: "Cái gì, con trai mua quà cho cha sao? Để xem là quà gì nào."
Khi mở hộp quà ra, nhìn thấy chiếc lắc tay bằng vàng nằm im ắng bên trong thì ông chợt sững người.
Giống như là quá bất ngờ.
Ông đứng tại chỗ một lúc lâu.
Trong lòng ông cũng cảm thấy một loại cảm giác vui sướng khó tả, mũi khẽ run run nói: "Con trai, con còn nhớ những gì ba đã nói với con trước đây sao?"
Lâm Phàm mỉm cười đáp: "Làm sao con có thể không nhớ được. Ba mau thử nó đi, xem có vừa hay không, nếu không vừa thì có thể đến một tiệm vàng gần đây để điều chỉnh."
Vẻ mặt ông Lâm vui vẻ, sau đó đeo chiếc lắc vàng vào cổ tay, khẽ vung vẩy nói: "Con nhìn xem, vừa vặn, không lớn không nhỏ, con trai thật có mắt nhìn."
Bà Lâm lườm nói: "Nhìn ông vui vẻ như thế, ông con định đi khoe nữa à? Bây giờ cả khu này không ai không biết con trai ông có năng lực nên đều đối xử tốt với ông, mua cho ông thứ này thứ kia."
Ông Lâm đáp lại: "Con mua đồ cho cha là chuyện đương nhiên. Tôi mà nói ra ngoài thì cũng tốt cho con, để mọi người đều biết con trai mình là đứa con có hiếu."
Lâm Phàm cười cười, tâm tình rất tốt nói: "Cha, mẹ, hai người nói chuyện trước đi. Đến lúc con phải đến nhà hàng để xem phòng ốc và các loại đồ uống rồi. À, mà chuyện mời khách ở đây thì cha và mẹ tự làm nhé, con không giúp được chuyện này rồi."
Bà Lâm nói: "Đi, đi, cha con và mẹ đã lên danh sách rồi. Cha con biết sắp đến sinh nhật lần thứ 50 của mình nên đã lên danh sách ngay trong đêm, ngay cả một số người bạn già ở xa cũng đã thông báo."
Ông Lâm nói: “Con vừa về, lại đi nữa à.”
Lâm Phàm gật đầu: "Vâng, vừa vặn con đi gặp một người bạn, để xem cậu ấy có đề xuất gì tốt hơn không, con ra ngoài trước đây."
Lâm Phàm đi ra ngoài.
Khi đến bên đường, hắn bắt một chiếc taxi rồi đi thẳng đến chỗ Bạch Kha.
Không biết hiện tại thì tiệm cơm đã như thế nào rồi.
Khi đến nơi, hắn gần như không nhận ra, bởi vì cửa hàng đã được cải tạo lại và mở rộng, nó thực sự khác so với trước đây rất nhiều.
Khi hắn đến cửa hàng, người phục vụ ngay lập tức tiến lên chào đón.
Lâm Phàm nói: "Gọi ông chủ của các người ra đây, tôi có chuyện muốn xử lý với hắn."
Người phục vụ sửng sốt một chút, dường như không ngờ lại có người đến đây gây chuyện, sau đó vội vàng chạy vào trong.
"Ông chủ, không xong rồi, có người muốn gây khó dễ cho anh."
Bạch Kha đang bận rộn trong phòng bếp, nghe thấy lời của người phục vụ thì trong lòng rất khó hiểu. Bởi anh ta không biết là ai muốn đến đây gây khó dễ cho mình.
Nhưng khi anh ta đi ra, nhìn thấy bóng người bên ngoài thì trên mặt nhất thời lộ ra vẻ mừng rỡ: "Phàm Tử..."
Lâm Phàm cười nói: "Không ngờ đó nha."
Bạch Kha vừa đi tới, lập tức ôm lấy Lâm Phàm nói: "Không ngờ nha, thật sự không ngờ tới, cậu trở về khi nào vậy, sao không nói cho tôi biết một tiếng?"
Lâm Phàm cười nói: "Tôi vừa mới trở về, vì tổ chức sinh nhật lần thứ năm mươi của cha tôi nên tôi rủ cậu đi chọn khách sạn cùng, cậu có thể đi với tôi không?"
"Cậu đang nói cái gì vậy? Có thể đi không là có ý gì? Dù không đi được thì cũng phải đi, cho dù tôi phải chống gậy cũng sẽ đi."
"Sinh nhật lần thứ năm mươi của chú mà cậu cũng không nói cho tôi biết, thật sự là không vui mà."
Bạch Kha lập tức cởi tạp dề ra, sau đó gọi nhân viên phục vụ lại nói: "Đi thông báo một chút, hôm nay nghỉ định kỳ." Sau đó khoác vai Lâm Phàm nói: "Đi, đi chọn khách sạn."
Lâm Phàm mỉm cười rồi cả hai rời khỏi cửa hàng.
Bạch Kha lái xe, hai người đi xem vài nhà hàng, vốn là Lâm Phàm cảm thấy những chỗ này cũng không tồi nhưng ở trong mắt Bạch Kha thì những nơi này không phải là tốt lắm.
Theo lời của Bạch Kha thì nhà hàng phải được trang trí cao cấp hơn nữa.
Lâm Phàm nghĩ những gì mà anh ta nói thì thấy cũng có lý, nên sau đó hắn giao toàn bộ quyền quyết định cho Bạch Kha.
Khách sạn quốc tế Hào Sinh.
Lâm Phàm đang ngồi trên ghế sô pha nghịch điện thoại di động, trong khi đó Bạch Kha đang cùng với quản lý khách sạn đi xem thử điều kiện của phòng tiệc.
Mở Weibo.
"Ngày mốt là sinh nhật lần thứ 50 của cha tôi. Tôi mong cha sẽ sống lâu, luôn luôn khỏe mạnh, gặp nhiều may mắn."
Weibo này vừa được đăng lên đã lập tức thu hút rất nhiều bình luận của cư dân mạng.
"Chúc mừng, chúc mừng."
"Có Lâm đại sư ở đây thì chú nhất định sẽ khỏe mạnh, sống đến một hai trăm tuổi tuyệt đối không thành vấn đề."
"Chúc mừng sinh nhật lần thứ năm mươi của cha chồng tôi."
"Chị lầu trên, chị thật là không biết xấu hổ, là cha chồng của tôi sao lại thành của chị rồi?"
"Là cha chồng của tôi, nếu chị còn dám nói bậy với tôi, tôi lập tức lấy gậy lớn đánh chết chị."
"Chịu thua, chấp nhận thất bại."