Nhân Sinh Hung Hãn (Dịch Full)

Chương 1719 - Chương 1719 - Ông Lâm Giới Thiệu Con Trai

Chương 1719 - Ông Lâm giới thiệu con trai
Chương 1719 - Ông Lâm giới thiệu con trai

Chương 1719: Ông Lâm giới thiệu con trai

"Câm miệng lại." Hoàng Đình trừng mắt nhìn con trai nhiều lời này của mình, sau đó nhìn về phía mọi người cười nói: "Con trai tôi ngày nào cũng ăn chơi, quen biết toàn mấy đứa chơi bời lêu lổng thôi.”

"Cha, cái gì mà chơi bời lêu lổng, những người bạn của con không cần làm việc, tiền trong nhà cũng dùng không hết." Hoàng Vân Ca phản bác.

Mọi người nghe được lời nói như vậy đều bị đả kích.

Nhìn người ta kìa, tiền cũng không dùng hết đó nha.

Trong thang máy.

Mọi người nói chuyện với nhau, mà cha hắn cũng không nói thêm gì, đây là những bạn học cũ đã lâu không gặp, ông ấy cũng không muốn nói về con trai mình, điều này rất khác với ngày thường.

Xem ra, ông ấy cũng rất coi trọng tình bạn với những người bạn này, dù sao người ta lặn lội đường xa đến đây, làm sao có thể khoe khoang cái gì nữa chứ.

Thang máy đến rồi.

Sau khi Hoàng Vân Ca đi ra, nhìn một chút, nói: "Không tồi đó nha." Sau đó anh ta đi tới trước mặt cha mình, nói: "Cha, vị bạn học này của cha đúng là chịu chi, tổ chức một bữa tiệc sinh nhật cũng đến nơi rất cao cấp như vậy, nhưng cũng không bằng những nơi lúc trước con từng đi.”

Hoàng Đình trừng mắt cậu ta một cái, không muốn nói gì thêm, sau đó ông đi vào phòng tiệc.

Lúc này phòng tiệc đã chật kín người, mà ông Lâm sắp xếp bàn của bạn học ở phía trước, xem ra cũng rất coi trọng những bạn học này.

Hai bàn người, vừa đủ.

Hoàng Đình hỏi: "Lão Lâm, có chuyện gì vậy?”

Ông Lâm đáp: "Không có gì, chỉ là không biết thằng nhóc con tôi chạy đi đâu rồi, vừa rồi còn ở đây mà.”

Hoàng Đình cười: "Tôi chưa từng gặp mặt con trai ông, thế nào, nó đã tìm được vợ chưa?”

"Vẫn chưa, nếu tìm được rồi thì tôi giờ đã thoải mái, nó hiện tại vẫn còn độc thân một mình." Ông Lâm bất đắc dĩ nói: "Ông nói xem, nó kết hôn sớm rồi có con thì tôi và mẹ nó còn có thể chăm sóc cháu một chút, nếu chờ chúng tôi đều già thêm thì nào còn có sức lực nữa chứ.”

"Chú, cháu quen biết rất nhiều cô gái, còn có một số vị thiên kim tiểu thư. Hôm nào đó cháu giới thiệu cho con chú một cô, có được không?" Hoàng Vân Ca cười nói.

Bà Lâm ở một bên, ngược lại hứng thú hỏi: "Nhiều cô gái lắm sao? Con người thế nào? Dì muốn cô gái có tính tình tốt, còn phải hiểu chuyện nghe lời nữa.”

Hoàng Vân Ca nghe vậy trợn tròn mắt, anh ta rất muốn nói một câu, đây đâu phải là con trai dì chọn người ta. Mà phải là người ta chọn con của dì đó, hơn nữa chưa chắc nhìn trúng được đâu.

"Dì à, chuyện này để sau nói, để sau nói." Hoàng Vân Ca khoát tay, hiển nhiên là không muốn nói nhiều. Dù sao đề tài này cũng không thể nói, yêu cầu này đi đâu tìm chứ.

Những vị thiên kim tiểu thư mà anh ta quen biết kia, tính tình có người tốt người xấu, về phần hiểu chuyện nghe lời gì đó thì vẫn nên quên đi, người ta thật đúng là rất khó hầu hạ.

Lúc này, Hoàng Đình cũng không nói gì, nhưng thấy con trai lão Lâm còn chưa có bạn gái khiến ông lại có chút nghi hoặc, sau đó hỏi người bên cạnh.

“Con trai Lão Lâm làm gì ở Thượng Hải thế?”

"Không biết, hình như là mở một cửa hàng nhỏ ở Thượng Hải, kiếm được cũng không nhiều."

"Lão Đình, công ty của ông hiện tại chủ yếu làm cái gì?"

"Bên đó còn thiếu người không? Ông xem tôi có thể làm gì được không?”

Trên cơ bản, nhóm bạn học đều tập trung chú ý ở trên người Hoàng Đình, mục đích chủ yếu bọn họ tới đây lần này là để đến ôn chuyện với Hoàng Đình, kéo gần quan hệ bạn học một chút.

Sau khi ông Lâm đến, mọi người trên bàn đều nói chuyện riêng với nhau, ngược lại không có ai đến nói chuyện với ông ấy.

Sau khi Lâm Phàm gọi điện thoại xong, phát hiện mọi người cũng đi rồi, hắn cũng bất đắc dĩ mà đi thẳng lên lầu.

Hắn tới trước bàn ăn, hỏi: "Cha, có thể bắt đầu được chưa?”

Ông Lâm đáp: "Có thể bắt đầu rồi, đến đây để cha giới thiệu cho con vài người bạn tốt của cha, bạn thân của cha, chú Hoàng."

Ánh mắt Lâm Phàm nhìn về phía Hoàng Đình đang ngồi đó, hắn tự mình đi tới: "Chú Hoàng, cháu chào chú.”

Những người khác nhìn thấy con trai của lão Lâm tự mình đi qua, lại lễ phép hiểu chuyện như thế thì trong lòng họ cũng gật đầu tán thưởng. Con trai của lão Lâm ngược lại không mù, biết nhân vật lớn này là ai, thái độ không tồi.

Hoàng Vân Ca cười, anh ta cảm giác tên nhóc này cũng có hiểu biết, ở bàn này chỉ có cha mình là không đơn giản. Thế nhưng anh ta cảm giác hình như mình đã gặp người này ở đâu đó, chỉ là hiện tại nhớ không ra.

"Nhóc này khá đấy, ừm, quan hệ của chú với cha cháu rất tốt, sau này nếu có cần chuyện gì thì cứ để cha cháu liên lạc với chú." Hoàng Đình rất hài lòng gật đầu, chàng trai này rất năng động, mà cũng lễ phép với người khác.

Lâm Phàm cười đáp: "Cảm ơn chú Hoàng đã chiếu cố, chú là bạn học cũ của cha cháu, cháu phận làm con cháu thì đương nhiên phải tôn kính.”

Người xung quanh rất hâm mộ, sớm biết họ cũng dẫn theo con mình đến đây, ngược lại không nghĩ tới con trai của lão Lâm được lão Đình coi trọng.

Sau này nếu đổi công việc, không phải chỉ cần một câu nói thôi sao.

Bình Luận (0)
Comment