Chương 1749: Có Lâm đại sư ở đây, không cần sợ gì cả
“Các vị đồng chí phóng viên, đừng nóng vội.” Lâm Phàm cảm thấy đứng ở đây sẽ làm cho các phóng viên ở phía sau không thể nhìn thấy mình. Sau đó dứt khoát đứng lên trên ghế, giơ tay nói: “Chuyện lần này thực ra không liên quan gì đến tôi, tôi cũng chỉ là người đi ngang qua đường thôi. Ông lão này mới là nhân vật chính của chuyện này, mọi người có chuyện gì thì hỏi ông ấy đi, nhưng trước đó hãy để ông lão nói về tình hình một chút trước đã, được không?”
“Các đồng chí phóng viên ở phía trước, phiền mọi người cúi người xuống một chút để mọi người ở phía sau đều có thể chụp được ảnh nha.”
Lâm Phàm vừa nói ra lời này thì lập tức mọi người đều có phản ứng. Những phóng viên ở hàng phía trước quả nhiên cúi người xuống, đặt micro đến trước mặt ông lão.
Ông lão nhìn thấy phóng viên ở đây như vậy thì cũng có hơi căng thẳng, nhưng vừa nghĩ đến chuyện của mình thì lập tức nói.
“Tôi tên là Lý Cương Tài, tôi đã gửi vào đây một triệu tệ. Số tiền này là tôi cùng vợ tôi vất vả đi sớm về tối bán bánh nướng cả đời để tích góp được. Bởi vì tôi cùng vợ đến viện dưỡng lão nên phải nộp tiền, vì thế mới đến ngân hàng để rút tiền. Thế nhưng bọn họ lại nói tiền của tôi không thể rút được, phải chờ ba mươi năm sau mới được rút ra. Lúc đó tôi gửi hạn định chỉ là ba năm, nhưng bây giờ lại nói là phải đến ba mươi năm, tôi cũng không biết là chuyện gì đang xảy ra nữa.”
“Sau đó tôi đã đến tìm họ, họ đưa cho tôi một văn kiện, nói rằng tôi đã đồng ý ký hợp đồng gì đó với họ rồi. Tức là tiền của tôi đã cho một nhà đầu tư nào đó vay, nhưng mà tôi chưa từng ký loại văn kiện này, tôi đã đến đây một tháng rồi, bây giờ không ai để ý đến tôi nữa. Nếu như không phải có cậu nhóc ở bên cạnh này giúp đỡ thì tôi cũng không biết phải làm sao nữa.”
Đám phóng viên cẩn thận lắng nghe, trong lòng cũng biết là đã xảy ra chuyện gì rồi.
Loại tình huống này họ đã gặp rất nhiều, một số thì được giải quyết, nhưng một số về cơ bản thì không có chuyện sau đó nữa.
Tuy nhiên, mặc dù bây giờ tin tức vẫn chưa lộ ra ngoài ánh sáng, nhưng đối với phóng viên mà nói thì chuyện này bây giờ về cơ bản là không có vấn đề gì.
Bởi vì có Lâm đại sư ở đây, sức ảnh hưởng của Lâm đại sư thì không phải trò đùa đâu.
Chỉ cần lộ ra ngoài ánh sáng, chuyện này nhất định sẽ trở thành điểm nóng của cả nước.
Đến lúc đó, trước sức ép của dư luận thì nhất định có thể giải quyết được.
Lâm Phàm nói: “Chuyện chính là như vậy, vốn dĩ không định gọi mọi người đến đâu. Thế nhưng nơi này lại chẳng có nổi một người tiếp đón chúng tôi, hỏi cái gì cũng nói không biết. Tôi cũng không biết bọn họ vì sao hỏi cái gì cũng không biết mà lại được vào đây làm việc như vậy.”
Đám phóng viên gật đầu, nói cũng có lý, thật sự là nói có đạo lý mà.
Nhưng mà vấn đề trong đó, bọn họ cũng không biết.
Người ta cũng chưa từng đích thân đến ký tên, vậy số tiền đó sao có thể được rút ra như vậy?
Chiêu trò này có chút sâu đó nha, vấn đề cũng rất nhiều.
Một số nhân viên ngân hàng nhìn thấy nhiều phóng viên đến như vậy thì cũng hoang mang.
Nếu ai không biết còn tưởng là đại minh tinh nào đó đang ở đây.
Lúc này, Vương Tú sau khi gọi điện cho giám đốc xong thì lập tức trở lại để an ổn hiện trường.
Mà đám phóng viên cũng nhìn thấy người phụ nữ trung niên này, đặc biệt là khi nhìn thấy chức vụ của người phụ nữ này thì nhanh chóng đi qua.
“Xin hỏi, chuyện này rốt cuộc là sao vậy?”
“Lâm đại sư nói chỗ các người không có ai tiếp đón họ, có phải có chuyện này hay không?”
“Theo tôi được biết, nơi này của mấy người đã từng xảy ra nhiều chuyện tương tự như vậy, chẳng lẽ trong nội bộ các người có người lạm dụng chức quyền hay sao?”
Vương Tú không ngờ đám phóng viên này vừa mở miệng đã hỏi những câu hỏi sắc bén như vậy. Hơn nữa những câu hỏi này đúng là trước đây từng có, nhưng sau đó đều bị áp chế lại, bây giờ lại bị đám phóng viên nhắc đến nên hiện tại không khỏi có chút khó xử.
Dù vậy, lúc này có một số việc không thể trả lời được.
“Các vị! Phiền các vị chờ một chút! Chuyện này không liên quan gì đến chúng tôi, hợp đồng văn kiện đều do ông lão này tự mình ký tên, chúng tôi tuyệt đối sẽ không có loại hành vi ký thay hay giả chữ ký của khách hàng, chúng tôi đều có sự giám sát chặt chẽ.” Vương Tú mở miệng giải thích.
Lâm Phàm cười: “Cô nói người ta tự mình ký, vậy tôi muốn hỏi là có video việc này hay không? Loại hợp đồng thế này đều tiến hành quay video, nhân viên sẽ đọc cho đối phương biết toàn bộ quá trình, các người có không?”
Lời vừa nói ra, đám phóng viên cũng gật đầu, đúng là có những quá trình này, đặc biệt là đối với những hợp đồng có mức giao dịch lớn và có tranh cãi trong hợp đồng.
Vương Tú không ngờ Lâm đại sư sẽ nói ra những lời như vậy: “Những chuyện này thì tôi thật sự không biết, cần phải hỏi nhân viên có liên quan mới rõ được.”
...