Chương 1777: Làm xong thì sẽ tặng cho anh một bất ngờ lớn
Trên mạng.
“Trận đấu tối nay sẽ được phát lại trên các kênh thể thao, hơn nữa trên mạng cũng có trang web phát trực tiếp nữa đó, mọi người đã chuẩn bị bia bọt hết rồi chưa?”
“Tôi đã biết trước kết quả trận đấu rồi nhưng không hiểu sao vẫn cứ hào hứng như cũ, tôi muốn xem xem rốt cuộc Lâm đại sư làm thủ môn giỏi đến mức nào mới được.”
“Trận đấu này được người ta đánh giá là hay nhất từ trước đến nay đó, chưa từng có trận đấu nào xuất sắc đến vậy nên tôi rất hào hứng nha.”
“Tôi cũng vậy, không ngờ Lâm đại sư lại làm thủ môn, xém tí nữa dọa chết tôi luôn rồi nè.”
“Ha ha, nghĩ đến việc đội Yokohama bị hành cho tơi tả mà cười muốn chết.”
Lúc này, trận đấu đã bắt đầu. Mọi người ai nấy đều ngồi chăm chú xem, mười mấy phút đầu trận đấu vẫn diễn ra bình thường không có gì đặc sắc. Nhưng đến khi thủ môn bị chấn thương phải đổi người thì mọi người đều biết trọng điểm trận đấu chính là lúc này rồi.
Ngay đến cả bình luận viên cũng không tránh khỏi kích động, giọng nói đã bắt đầu run lên, rõ ràng là đã biết tình hình lúc sau thế nào rồi. Vốn lúc trước bình luận cũng không mấy nhiệt tình nhưng lúc này âm thanh cũng đã dần trở nên tràn đầy sức chiến đấu.
“Các khán giả đang ngồi trước màn hình TV thân mến, cuối cùng thủ môn cũng đã rời sân rồi, bây giờ…”
Phụt, Phụt!!!
Các khán giả đang xem trận đấu nghe vậy không khỏi mắng chửi, cái tên bình luận viên nhân tài nào thế này. Tại sao thủ môn đội Kim Hoa bị chấn thương mà lại bình luận hưng phấn như vậy, không sợ bị người ta đánh chết à.
Trận đấu vẫn đang tiếp tục, những khán giả đang xem trận đấu cũng đang bàn tán rôm rả với bạn bè của họ.
Nhưng khi chứng kiến diễn biến tiếp theo của trận đấu, mọi người chợt im phăng phắc, mồm miệng há hốc vì kinh ngạc.
Biểu cảm này được duy trì tới tận khi kết thúc trận đấu vẫn chưa trở lại bình thường được.
Phải gần năm đến mười phút sau mới có người phản ứng lại, nhưng câu đầu tiên người này thốt ra lại là:
“Con mẹ nó!”
Sau đó từng người một đều điên cuồng đăng bài lên mạng phát biểu cảm nghĩ của mình lúc này.
Bọn họ giống như nhìn thấy ma vậy, thật đáng sợ, quá mức đáng sợ rồi đó.
Nếu như không phải bọn họ tận mắt nhìn thấy thì chắc chắn họ sẽ không tin đâu.
Trong suy nghĩ của họ, biểu hiện của Lâm đại sư quả thật là xuất quỷ nhập thần. Dưới sự bảo vệ của Lâm đại sư, muốn sút trúng vào lưới một quả cũng khó như lên trời. Thậm chí trong lòng họ giờ chỉ có một suy nghĩ, đó là Tanaka Hinoro thật là đáng thương quá rồi.
Bởi vì dù cho hắn có sút bao nhiêu lần thì cuối cùng cũng chỉ có thể suy sụp mà quỳ xuống thảm cỏ, bắt đầu hoài nghi cuộc đời này còn có ý nghĩa gì nữa không.
Ngày hôm sau.
Các trang tin tức thể thao đều đăng đoạn phỏng vấn Lâm đại sư ngày hôm qua lên. Đa số phóng viên thể thao đều cho rằng Lâm đại sư quá mức kiêu ngạo, cho nên có một số bài viết chỉ trích hắn.
Theo lẽ thường nhất định sẽ bị người ta mắng chửi ác liệt.
Nhưng lại có một chuyện xảy ra khiến cho các phóng viên thể thao đều bất ngờ.
Cuối cùng họ mới chính là người bị mắng, hơn nữa những bình luận đó còn mắng họ tới mức không thể tưởng tượng được.
“Câu trả lời của Lâm đại sư không có vấn đề gì, hắn đúng là hàng đầu thế giới đó.”
“Ôi trời ơi, Lâm đại sư khiêm tốn quá rồi. Hôm qua tôi xem trận đấu đó rồi, nếu nói là đứng đầu vũ trụ cũng không có gì là quá đáng.”
“Lầu trên nói đúng đó, tôi cũng nghĩ như vậy.”
“Mấy cái người phóng viên này có biết viết bài hay không vậy, ánh mắt của huấn luyện viên Ngô không sai chút nào, vừa nhìn đã nhận ra được tài năng của Lâm đại sư rồi.”
“Hàng đầu thế giới, danh xứng với thực. Đợi người khác tới khiêu chiến nè.”
Phố Vân Lý!
Lâm Phàm đang gọi điện với Vương Minh Dương.
“Tôi nói này người anh em, cậu cũng giỏi thật đấy. Trước mặt phóng viên mà cũng không biết khiêm tốn một chút nào.” Trong điện thoại, Vương Minh Dương cười nói. Anh ta cũng đã xem tin tức rồi, thấy người anh em này của mình cũng ngang ngược thật, nếu đây là người bình thường thì chắc chắn sẽ không nói như vậy đâu.
Lâm Phàm cười nói: “Bình thường thôi, tôi nói đúng mà. À mà chuyện kia thế nào rồi, có giải quyết được không?”
Vương Minh Dương thở dài: “Cậu nói xem chuyện cậu muốn làm thì tôi có thể không làm cho cậu được sao? Yên tâm đi, đang xử lý rồi. Nhưng vẫn cần thêm chút thời gian nữa, có một số nội dung cần phải được phê duyệt.”
Lâm Phàm nói: “Được, chỉ cần làm xong thì sẽ tặng cho anh một bất ngờ lớn.”
“Ồ, à đúng rồi, cậu bảo cậu sẽ chuẩn bị cho Hoán Nguyệt một ca khúc mới đúng không? Tôi thấy giờ cũng đến thời điểm rồi đó, việc quảng bá album mới của cô ấy trên mạng cũng ổn ổn rồi. Độ phổ biến cũng không thể chỉ dựa vào các ca khúc cũ để duy trì mãi được, cần phải có ca khúc mới.” Vương Minh Dương hỏi.
Lâm Phàm nghĩ nghĩ một hồi, dù sao gần đây cũng không có chuyện gì, nên đáp: “Được thôi, không vấn đề gì. Tôi sẽ viết cho cô ấy một ca khúc mới, ngày mai gửi qua cho anh.”
Hai người trò chuyện một lúc rồi cúp máy.