Chương 1781: Không chịu được thì ngoan ngoan an phận làm người bình thường
Vương Minh Dương vừa nhìn thấy xấp giấy bài hát này thì hào hứng nhận lấy. Tuy vậy nhưng nhìn qua cũng không hiểu bên trên viết cái gì nên mau chóng lấy điện thoại gọi chuyên gia âm nhạc tới xem.
Tập đoàn Đông Hán giờ có rất nhiều chuyên gia âm nhạc, dù sao thì cũng không chỉ có mình Ngô Hoán Nguyệt là ca sĩ, các ca sĩ nhỏ khác bình thường cũng thường xuyên cần ra các bài hát mới.
Rất nhanh sau đó, đã có một nhạc sĩ chạy tới. Khi vừa nhìn thấy Lâm Phàm đã ngạc nhiên hô lên một tiếng. Danh tiếng của Lâm đại sư trong giới không đùa được, có ai mà không biết những ca khúc của Lâm đại sư đều là những ca khúc kinh điển cơ chứ, thậm chí đã ra là ra một loạt ca khúc mới luôn, thật sự khiến cho người ta phải khiếp sợ.
“Anh mau nhìn xem, mấy ca khúc của ông em tôi sáng tác thế nào?” Vương Minh Dương đưa mấy bài hát cho vị nhạc sĩ kia, khiến cho người đó không khỏi ngạc nhiên một phen, đây toàn là đồ tốt đó.
Đương nhiên không phải Vương Minh Dương không tin tưởng Lâm Phàm, mà anh ta là người ngoài ngành, nhất định phải nhìn thấy biểu cảm ngạc nhiên của người chuyên nghiệp thì mới cảm thấy được ông em trai của mình ngầu đến mức nào.
Lúc này, ánh mắt của Vương Minh Dương khóa chặt trên biểu cảm khuôn mặt của vị nhạc sĩ kia, cẩn thận quan sát nhất định không thể bỏ qua một chút động tác nào của anh ta.
Vị chuyên gia âm nhạc mới tới kia xem xét các bài hát rất cẩn thận, nhưng biểu cảm dần dần có gì đó là lạ, anh ta bắt đầu ngân nga khe khẽ giai điệu.
Lâm Phàm dường như không quá để tâm đến chuyện này, hắn rất tự tin về những bài hát này.
Không lâu sau, Vương Minh Dương thu lại tầm mắt, anh ta đã nhìn thấy được thứ anh ta muốn thấy rồi.
Ngay đến cả vị nhạc sĩ kia cũng phải lộ ra biểu cảm kinh hãi thì chứng tỏ những ca khúc này hoàn toàn không có vấn đề gì.
“Lâm đại sư, Vương tổng,...” Vị nhạc sĩ kinh ngạc nói, nhưng chưa nói xong đã bị Vương Minh Dương ngắt ngang: “Tôi biết anh muốn nói gì rồi, anh có thể đi làm việc của anh rồi đó. Bảo mọi người chuẩn bị cho tốt, ngày mai Hoán Nguyệt quay lại thì cho cô ấy làm quen một chút, sau đó có thể bắt đầu thu âm rồi.”
Vị nhạc sĩ trong lòng còn rất nhiều điều muốn nói, nhưng đột nhiên những câu chữ đó lại bị tắc nghẹn ở cổ họng không tài nào nói ra được, chỉ có thể rời đi.
Nhưng trong lòng anh ta thật sự rất ngạc nhiên.
Bởi vì những ca khúc này quá quá hay. Anh ta thấy nếu là mình thì chắc chắn sẽ không thể viết được ra những ca khúc hay như vậy, cũng có thể nói là cả một đời này cũng chưa chắc anh ta đã viết ra được.
Khi vị chuyên gia kia vừa rời đi, Vương Minh Dương vỗ vai Lâm Phàm, nói: “Ông em, tôi khâm phục cậu quá rồi đó.”
Lâm Phàm lại rất bình tĩnh, tỏ vẻ không có gì: “Cũng không phải chuyện ngày một ngày hai mà, làm quen là được. Nếu không còn chuyện gì nữa thì tôi đi đây, anh ở đây tự xử lý nốt nhé. ”
Vương Minh Dương thấy vậy bèn kéo Lâm Phàm lại: “Đừng mà, làm gì mà đi vội thế. Tôi đọc tin tức trên mạng mà tức quá, nhất định phải phản kích lại bọn họ.”
“Anh định phản kích lại thế nào?” Lâm Phàm hiểu rõ Vương Minh Dương, anh ta đã muốn phản kích lại thì nhất định sẽ rất nghiêm trọng. Thế nhưng cũng không sao, dù sao lần này cũng là người ta chọc đến hắn.
Vương Minh Dương sờ sờ cằm, suy nghĩ: “Để tôi nghĩ xem, trực tiếp tung đống lịch sử đen tối gì gì đó của Vương Mỹ Điềm ra thử xem, nhưng chuyện này lại hơi lãng phí thời gian. Thôi kệ đi, vẫn nên trực tiếp công bố ra tin tức Lâm đại sư đã viết xong mười ca khúc mới ra vậy.”
“Tùy anh đó, anh thấy vui là được, nhưng cũng không nên khoe khoang quá đấy.” Lâm Phàm Nói, sau đó cũng không ở lại nữa mà lập tức rời đi.
Vương Mỹ Điềm vui vẻ đọc tin tức trên mạng và cả những hoạt động trên weibo của mình.
Hành động hắt nước bẩn lần này rất thành công, mặc dù trên weibo cũng có không ít người đang không ngừng mắng chửi cô ta.
Nhưng chuyện này dường như cũng chả gây ảnh hưởng gì đến cô ả.
Muốn trở thành một ngôi sao lớn, nếu như những chuyện này còn không chịu được thì chỉ nên ngoan ngoãn an phận làm một người bình thường mà thôi.
Huống hồ người ta mắng chửi cô ả thế nào cũng không quan trọng, quan trọng là những người này cũng đang góp phần giúp cho cô ta tăng độ hot lên mà thôi.
Bây giờ đang là thời đại của những người nổi tiếng chỉ sau một đêm, dù gì cũng đã có không ít những người chỉ sau một đêm đột nhiên trở thành ngôi sao nổi tiếng, trở thành những cái tên phổ biến đến mức người người nhà nhà đều biết.
Thế nhưng cô ta coi thường những người nổi tiếng bằng cách đó. Hiệu quả thời gian của cách làm này rất ngắn vì họ trở nên nổi tiếng chỉ nhờ một sự kiện nào đó, không có sự hỗ trợ từ những tin tức tiếp theo thì rất nhanh thôi cái tên của họ sẽ lại biến mất tăm trên mạng.