Nhân Sinh Hung Hãn (Dịch Full)

Chương 1782 - Chương 1782 - Sữa Này Của Công Ty Nào?

Chương 1782 - Sữa này của công ty nào?
Chương 1782 - Sữa này của công ty nào?

Chương 1782: Sữa này của công ty nào?

Cô ta thì không giống vậy, cô ta muốn ra mắt làm ca sĩ, cô ta muốn trở thành một ngôi sao nổi tiếng. Chỉ cần nhân dịp này danh tiếng cô ta có thể bật lên thì mọi chuyện sẽ ổn.

Nên khi cô ta đọc những bình luận này, mặc dù toàn những lời lẽ rất khó nghe nhưng lại khiến cho cô ta cảm thấy thật sung sướng.

“Đệch, thật cmn không cần mặt mũi gì nữa luôn. Chơi chiêu trò đến level này thì cũng đủ khiến cho người ta thấy sợ rồi đó.”

“Cmn dựa vào cô ta mà cũng đòi so sánh với Ngô Hoán Nguyệt á, uống nhầm thuốc rồi hả???”

“Ê bên trên, mày còn chửi Mỹ Điềm nhà tao nữa thì cmn ông đây liều mạng với mày đó nha.”

“Hơ hơ, fan não tàn thật đáng sợ. Chỉ một tên tự đề cao chính mình, chơi chiêu trò bẩn thỉu lại dám sỉ nhục Lâm đại sư, đúng là mất não. ”

“Ngay đến Lâm đại sư mà các người cũng dám lôi ra hắt nước bẩn hả?”

“Lâm đại sư với chả Ngô Hoán Nguyệt cái gì, trước mặt Mỹ Điềm nhà chúng tao cũng chỉ là phân chó thôi, chỉ biết ghen tị với Mỹ Điềm thôi.”

“Lầu trên bao tuổi đó?”

“Làm sao? Ông đây bao tuổi thì liên quan gì đến mày? Nói cho mày biết, năm nay bố mày 12 tuổi, có gan thì đến trường bố mày, bố mày chặt gãy chân mày đó.

“Tuyệt vời!”

Vương Mỹ Điềm đọc những bình luận này thì trong lòng không khỏi thấy vui vẻ. Xem đi, ngay đến fan hâm mộ 12 tuổi cô ta cũng có, thật sự là vui quá đi.

Cô ta đã có rất nhiều fans hâm mộ từ khi chiến thắng cuộc thi, hơn nữa còn hay đăng những bức ảnh gợi cảm trên weibo nên cũng đã thu hút được không ít fan.

Cô ta thấy muốn thu hút thêm fans hâm mộ là chuyện quá đỗi đơn giản, không chỉ vậy cô ta còn cài cắm người trà trộn vào nhóm fan của Ngô Hoán Nguyệt nữa.

Nhóm fan của Ngô Hoán Nguyệt.

“Ế, không biết bao giờ Hoán Nguyệt mới ra album mới nhỉ, Vương Mỹ Điềm người ta đã ra album mới rồi kia.”

“Vương Mỹ Điềm là ai?”

“Cô ấy là ca sĩ mới hát hay không kém Ngô Hoán Nguyệt đó, nghe nói album lần này còn do mười nhạc sĩ hàng đầu cùng nhau sáng tác, chất lượng cực kì cao. Tôi cũng có chút mong chờ rồi nè.”

“Thật không thế? Để tôi đi xem xem. Nhưng không biết bao giờ Hoán Nguyệt mới ra album mới đây, tôi đợi lâu lắm rồi đó, sắp không đợi được nữa rồi.”

“Haizz, Hoán Nguyệt giờ chỉ bận quay phim để kiếm bộn tiền thôi, làm gì có thời gian hát cho chúng ta nghe nữa chứ.”

Lúc này, người của Vương Mỹ Điềm cài cắm đã lặng lẽ bắt đầu kế hoạch.

Trong siêu thị.

Lâm Phàm mua một bao thuốc, mặc dù bình thường hắn không hút thế nhưng thỉnh thoảng vẫn sẽ hút một hai điếu.

“14 tệ.” Ông chủ nói.

Lâm Phàm rút ra một tờ 20 tệ, sau đó tiện tay với thêm hộp sữa bên cạnh, gần đây hắn cần phải bồi bổ một chút.

“Thanh toán thêm hộp sữa Thiên Thư này nữa.” Lâm Phàm nói.

Lâm Phàm cắm ống hút, hút một hớp lập tức cảm thấy có gì đó là lạ. Sau đó hắn lại hút thêm một hơi nữa, cẩn thận nếm lại thì thấy có gì đó không đúng.

Người chủ cửa hàng khó hiểu nhìn vị khách kì lạ trước mặt, trong lòng lẩm bẩm, người này thần kinh có bình thường không đó, uống sữa thôi mà cũng phải làm trò mèo gì vậy chứ?

Lâm Phàm cau mày nói: “Ông chủ, sữa có vấn đề.”

Chủ cửa hàng bó tay nhìn Lâm Phàm, tên này lại muốn ăn vạ gì đây không biết: “Có gì không ổn sao?”

Lâm Phàm lắc đầu: “Có thành phần gì đó vượt quá định lượng tiêu chuẩn rồi.”

“Con mẹ nó!” Ông chủ nghe thấy câu nói này của Lâm Phàm thì tức đến mức muốn ứa máu, mẹ nó sao cậu không nói sữa này bị thúi luôn đi, còn vượt quá tiêu chuẩn cái mẹ gì. Nói dối mà không chớp mắt luôn.

Tuy vậy ông chủ cũng không muốn dây dưa với loại người như này bèn lên tiếng: “Thôi thôi được rồi, tôi tặng cậu một hộp sữa khác, đây là hàng nội địa, sữa tươi Mông Ngưu đó.”

Lâm Phàm mở ra, lại uống một ngụm, nói: “Sữa này không sao, nhưng sữa kia có vấn đề đó.”

Ông chủ nghe thấy vậy thì bất lực không biết nên nói sao, cái gì mà có vấn đề chứ, làm quái gì có vấn đề. Hai hộp sữa này có vấn đề cái con khỉ nè.

“Cậu tới đây để kiếm chuyện đó hả? Hai loại sữa này tôi đã bán mấy năm nay rồi, cậu nói xem có vấn đề gì?”

Lâm Phàm lắc đầu, sau đó lại lấy một hộp sữa Thiên Thư từ trên giá, mở ra uống một ngụm rồi tỉ mỉ nhấm nháp, còn cố ý im lặng một lúc, lại uống thêm vài ngụm nữa rồi nói: “Sữa này có vấn đề.”

Ông chủ khó hiểu nhìn chàng trai này, thậm chí còn lấy điện thoại ra định gọi điện báo cảnh sát. Người này một là thần kinh có vấn đề, hai là cố ý tới đây ăn vạ. Ông ta còn đang nghĩ chẳng lẽ gần đây mới xuất hiện thêm một kiểu ăn vạ mới hay sao?

Mới nghe qua có ăn vạ tai nạn giao thông, ăn vạ tai nạn trẻ em, ăn vạ bệnh viện. Con mẹ nó, chẳng lẽ giờ có thêm cả ăn vạ ngộ độc sữa nữa à?

“Ông chủ, sữa Thiên Thư này là của công ty nào vậy?” Lâm Phàm hỏi.

Bình Luận (0)
Comment