Chương 1816: Cam bái hạ phong
Lâm Phàm không ra tay hạ gục đối thủ ngay lập tức, mà cùng với người này luyện tập một lúc. Còn những người đang ngồi dưới khán đài thì ai nấy đều há mồm trợn mắt nhìn cảnh tượng đang diễn ra trên võ đài.
Nhất là những thành viên hiệp hội thì ngạc nhiên không thôi.
“Cái này mà hội trưởng Lâm cũng biết, xem ra không có gì mà anh ấy không biết cả.”
“Đúng vậy, lợi hại thật đấy, không hổ là thần tượng của tôi mà.”
Vương Vân Kiệt cũng ngây ngốc nhìn lên võ đài, chợt nghĩ về mâu thuẫn ngày trước của mình với Lâm Phàm. Ông ta cũng không khỏi sợ hãi, nếu ngày đó hội trưởng Lâm nghiêm túc thì có khi giờ này ông ta vẫn đang nằm dưỡng thương trong bệnh viện không biết chừng.
Giang Phi cũng há hốc mồm, đã hoàn toàn bị Lâm Phàm thuyết phục.
Những ông lão đang ngồi trên võ đài cũng cảm thấy chuyện này thật khó mà tưởng tượng nổi.
“Sao tôi cảm thấy thoái pháp của chàng thanh niên này còn giống chính gốc hơn nhiều so với Ngô Vân thế nhỉ, mọi người có thấy vậy không?”
“Đúng vậy, tôi cũng thấy thế, hơn nữa hơi thở của chàng trai này có vẻ còn rất ổn định, không hề thở dốc. Dường như là không cần dùng đến tí sức nào, mọi người nhìn Ngô Vân mà xem, đã mệt tới mức mặt đỏ tai hồng rồi kìa, rõ ràng là đã dốc toàn lực ra rồi.”
Ngô Vân càng đánh càng kinh hãi, thậm chí còn có cảm giác kinh hoàng. Ông ta đã đánh bằng tất cả sức lực của mình, nhưng đối phương vẫn cứ nhanh nhẹn và thành thạo như vậy, gần như không có chút lúng túng nào.
Lâm Phàm đấu với Ngô Vân một hồi, không kìm được lên tiếng: ”Thoái pháp này của ông có chút lỗi nhỏ, có lẽ là do thiếu sót từ truyền thừa.”
“Anh nói bậy bạ gì đó?” Ngô Vân hét lên tung ra một cú đá, nhưng Lâm Phàm đã nhanh chóng hóa giải được nó một cách dễ dàng.
“Chuyện này có gì đâu mà phải nói bậy bạ, môn võ này truyền lại quá lâu nên khó tránh khỏi việc thiếu sót vài điểm.” Lâm Phàm bình tĩnh nói.
Ngô Vân ngay lập tức lùi ra sau, hít một hơi thật sâu để bình tĩnh lại. Sau đó không hề để ý mà ôm quyền nói: “Cam bái hạ phong.”
Lâm Phàm cười nói: “Không có gì.”
Ngô Vân có rất nhiều thứ muốn hỏi Lâm Phàm nhưng do dự một hồi lâu vẫn không biết nên mở lời thế nào.
Sao Lâm Phàm lại không nhìn ra được tâm trạng Ngô Vân lúc này chứ, mỉm cười nói: “Thực ra nếu như có thời gian thì tối nay ông có thể tới tìm tôi, chúng ta sẽ cùng nhau thảo luận một chút.”
“Đa tạ, tối nay tôi nhất định sẽ tới.” Ngô Vân nghe thấy lời này thì trong lòng không khỏi mừng rỡ, hảo cảm đối với Lâm Phàm đột nhiên tăng vọt.
Trận đấu này đối phương không hề dùng đến một chút sức lực nào, nhưng ông ta cũng không bị Lâm Phàm đánh bại. Ông ta biết đó là do đối thủ đã tạo điều kiện cho ông ta không bị mất mặt trước biết bao nhiêu người như vậy.
Đồng thời, nhân buổi thảo luận tối nay, ông ta cũng muốn bổ sung những thiếu sót cho truyền thừa Lâm Thanh Đàm Thoái, việc làm này có thể nói là chịu ơn rất lớn với Lâm Phàm.
Ngô Vân là người rất trọng nghĩa khí, người ta kính ông một thước, ông sẽ kính lại người ta một trượng.
“Còn dám nói tôi mất mặt sao, giờ thì nhìn thấy rồi đó. Cái tên này rất lợi hại.” Trịnh Binh nhìn thấy Ngô Vân bước xuống thì cười khinh khỉnh nói.
“Hừ, Trịnh Binh, cậu nên đối xử đúng mực với hội trưởng Lâm một chút. Nếu như còn để tôi biết cái miệng thối của cậu nói những lời không hay đó thì tôi sẽ không ngại tỉ thí với cậu một trận đâu.” Ngô Vân nhìn Trịnh Binh, nghiêm khắc nói.
Trịnh Binh bị ánh mắt này của Ngô Vân dọa cho một trận. Mặc dù anh ta cũng khá lợi hại nhưng quả thực anh ta không phải là đối thủ của Ngô Vân. Trịnh Binh tức tối quay mặt đi, không đáp lại lời của Ngô Vân nữa.
Vậy nhưng trong lòng của Trịnh Binh vẫn có chút không phục, nhưng có phục hay không thì cũng chịu, ai bảo thực lực của đối phương lại mạnh mẽ như vậy chứ.
Hoàng Nho Chung thở dài nói: “Không ngờ rằng chàng thanh niên đó lại giỏi như vậy. Bất kể ra đòn bằng tay hay chân cũng đạt tới đỉnh phong, không biết luyện tập thế nào mới có được kỹ thuật như vậy?”
Mấy ông lão ngồi cạnh cũng chỉ biết lắc đầu, họ cũng không thể hiểu được.
“Anh Lâm giỏi quá.” Ngô U Lan phấn khích hét lớn.
Lúc này không khí trong phòng livestream của Triệu Chung Dương cũng trở nên sục sôi hơn bao giờ hết. Các fans hâm mộ chứng kiến trận đấu vừa rồi cũng bắt đầu điên cuồng thả bình luận bên dưới.
“Chời má, Lâm đại sư trâu bò vãi. Con mẹ nó tôi phục sát đất luôn rồi, xem ra không có gì là hắn không làm được cả.”
“Đừng nói nữa, để cảm ơn anh Dương đã quay trực tiếp một trận đấu xuất sắc như vậy cho chúng ta xem, tôi sẽ tặng hết cho anh Dương toàn bộ tiền ăn của tôi hôm nay.”
“Ê, ông bên trên, có tí tiền thế đã là gì. Mẹ nó, tối nay tôi sẽ lấy hết cả tiền thuê phòng của tôi hôm nay tặng hết cho anh Dương. Không nói nữa, tối nay vào rừng nằm hưởng gió trời thôi.”
“Đều là nhân tài cả. Một trăm tên lửa xông lên.”