Nhân Sinh Hung Hãn (Dịch Full)

Chương 1827 - Chương 1827 - Không Tin Tặng Một Nửa Tài Sản Mà Không Bái Sư Được

Chương 1827 - Không tin tặng một nửa tài sản mà không bái sư được
Chương 1827 - Không tin tặng một nửa tài sản mà không bái sư được

Chương 1827: Không tin tặng một nửa tài sản mà không bái sư được

Lâm Phàm trở lại chỗ cũ, nhìn Triệu Chung Dương, nói: "Chờ sau khi trở về, sẽ thật tốt xử lý cậu.”

Vẻ mặt Triệu Chung Dương bất đắc dĩ, hối hận đến cực điểm, sớm biết đã không nói rồi, không biết sau khi trở về anh Lâm sẽ xử lý mình thế nào đây.

Nhưng khi nhìn thấy anh Lâm lấy điện thoại di động ra, vẻ mặt tươi cười, thì nói: "Anh Lâm còn xem tin tức à, tôi đều đọc hết rồi. Hiện tại tin tức trên mạng rất bùng nổ, nếu không tôi kể cho anh nghe một chút?”

Lâm Phàm liếc mắt một cái, đáp: "Không cần, cũng không phải tôi không biết đọc.”

Lúc này, trong lòng Triệu Chung Dương có một ý nghĩ, đó chính là sau khi trở về phải tìm một chỗ trốn mới được.

Trên mạng.

Ảnh hưởng của video này vô cùng mạnh mẽ, vô số cư dân mạng đã quỳ gối trước cú sốc trong video này.

“Thật sự quá mạnh, Lâm đại sư còn là người sao?”

"Có phải là người không thì tôi không biết, nhưng tôi biết, Lâm đại sư đỉnh vãi."

"Tôi là một người yêu thích võ thuật, tôi đã xem qua hết thảy quyền pháp trong này, hơn nữa tôi cảm thấy chiêu thức Lâm đại sư biểu diễn ra còn cường đại hơn, chỉ sợ có thể giết người luôn đấy."

"Lầu trên này, anh đừng không hiểu mà vờ hiểu như vậy được không, nói như kiểu anh biết nhiều lắm ấy.”

"Thì tôi hiểu rõ mà, các người xem video này xem, chỉ nhìn được bề ngoài mà thôi. Nhưng tôi nhìn ra, mỗi một quyền, một cước của Lâm đại sư mà đánh trúng người thì người đó ít nhất phải đứt mấy cái xương sườn, hơn nữa còn bị đánh bay ra năm sáu mét là chuyện thường."

"Đệch mợ, anh con mẹ nó bốc phét cũng vừa thôi chứ, tôi cũng không tin có người mạnh như vậy đâu."

"Không tin thì dẹp đi, nói với mấy người cũng vô dụng."

Trên vô số diễn đàn.

Một bài đăng được đẩy lên.

"Đại hội võ lâm núi Côn Luân, cao thủ chân chính điểm danh."

Bài viết này không phải viết về Lâm Phàm, mà là chờ đợi người bên phía núi Côn Luân lên tiếng, hơn mười ngàn bình luận đều ngập tràn chờ mong.

Nhưng bây giờ, bài viết này đã trực tiếp bị một bài viết khác đè bẹp.

"Lâm đại sư xuất hiện tại đại hội võ lâm núi Côn Luân, bộc phát mạnh mẽ, ai dám không phục?”

Rất nhiều người khi nhìn thấy bài viết này đều còn tò mò, không biết Lâm đại sư lại làm gì.

Nhưng sau khi ấn vào, lại hoàn toàn bị choáng váng.

Video hơn ba tiếng không bị cắt đi đoạn nào, đối với những fan võ thuật cuồng nhiệt này họ xem một lượt từ đầu đến cuối đều không cảm thấy nhàm chán.

Mà sau khi bài viết này xuất hiện, trong vòng ba tiếng không ai bình luận.

Nhưng ba tiếng sau, bài đăng này lập tức bùng nổ.

"Mẹ kiếp, thật hay giả vậy, cái này cũng quá bá đạo rồi, đây là thật sao? Hay là do cắt ghép tổng hợp lại?”

"Tuyệt đối không phải tổng hợp, đây là trong một buổi livestream nào đó truyền ra, cực kỳ chính xác."

“Ôi mẹ ơi, Lâm đại sư muốn nghịch thiên sao, vậy mà bá đạo như thế."

"Có ai có thể nói cho tôi biết, Lâm đại sư đã luyện bao nhiêu loại võ thuật không?"

"Tôi được mệnh danh là bách khoa toàn thư về võ thuật, nhưng tôi cũng chỉ nhìn hiểu sáu bảy mươi loại, số còn lại tôi xem không hiểu. Nhưng theo tình huống bên kia báo cáo, Lâm đại sư diễn luyện tổng cộng gần hai trăm loại võ thuật, hơn nữa còn nhiều hơn mười loại so với số lượng quốc gia đã chứng thực, mấy người nói xem khủng bố chưa."

"Hình như chứng thực nay là từ năm 80, về sau cũng không thu thập thêm. Nói thẳng ra thì phương diện này ở trong nước cũng không quá được coi trọng."

"Lợi hại, xem đến mức nhiệt huyết sôi trào, nghe nói Lâm đại sư là phó hội trưởng hiệp hội võ thuật Thượng Hải, tôi cũng muốn đi tìm Lâm đại sư bái sư."

“Lầu trên à, cậu cũng đừng nghĩ nữa, Lâm đại sư không thu đồ đệ đâu."

"Không thu đồ đệ? Tôi có tài sản mấy trăm triệu, trực tiếp cho hắn một nửa, để cho hắn nhận tôi làm đồ đệ, anh nghĩ còn không được hay sao?”

"Ha ha ha, không phải tôi xem thường anh, cho dù anh đặt toàn bộ tài sản trước mặt Lâm đại sư, Lâm đại sư nếu liếc mắt nhìn một cái thì coi như tôi thua. Tôi thấy anh tốt nhất là đi tắm một cái rồi ngủ đi, đừng có mà ở đó khoác lác nữa.”

"Đúng vậy, ngay cả thân phận Lâm đại sư cũng không hiểu rõ mà còn chém gió ở chỗ chúng ta, đi điều tra kỹ một chút đi."

Đối với bọn họ, Lâm đại sư là nhân vật lợi hại cỡ nào cơ chứ. Hắn mở một cửa hàng ở phố Vân Lý Thượng Hải, con đường đó cũng trở thành một trong những địa điểm du lịch tại Thượng Hải không thể bỏ qua, với năng lực này ai có thể so sánh.

Trong mắt bọn họ, nếu Như Lâm đại sư nguyện ý, cũng không biết có bao nhiêu người sẵn sàng đứng ra đầu tư.

Lại còn muốn đặt một nửa tài sản để Lâm đại sư thu đồ đệ sao? Chắc chắn còn đang nằm mơ.

Giám đốc đài truyền hình Thượng Hải.

"Đại hội võ thuật núi Côn Luân, tiêu đề này rất tốt đó." Ông ta đang suy nghĩ một chuyện, nếu như lần này có thể thành công, có lẽ lại có thể tạo ra được rating cao.

Nhưng bây giờ ông ta vẫn còn chưa nghĩ kỹ, nhất định phải suy nghĩ kế hoạch cẩn thận một chút mới được.

Đến lúc đó, nếu lại mời Lâm đại sư tới đây, như vậy rating tuyệt đối được bảo đảm.

Phải suy nghĩ cẩn thận một chút.

Bình Luận (0)
Comment