Chương 1829: Lệnh điều chuyển
Lúc trước hiệp hội Thượng Hải rất cũ nát, rõ ràng ở một thành phố lớn được xếp hạng quốc tế. Thế nhưng mà hiệp hội này lại quá tồi tàn, cảm giác có chút không xứng với Thượng Hải.
Sau này phát triển dần dần hiệp hội đã tốt hơn rất nhiều, hơn nữa lại bởi vì có Lâm đại sư làm phó hội trưởng nên hiệp hội càng phát triển thuận lợi hơn.
Hiện tại những võ sư chân chính đều muốn phó hội trưởng Lâm làm người đứng đầu, đây là một chuyện rất lớn.
“Vậy hai người nói xem, tính khả thi của chuyện này có lớn không?” Hội trưởng Ngưu hỏi.
Giang Phi nở nụ cười đáp: "Chắc chắn rất lớn, nhất định nắm chắc chín phần. Hội trưởng Lâm đã đồng ý với họ là sẽ giúp bổ sung toàn bộ quyền phổ cho bọn họ, bọn họ ở đây treo một danh ngạch thì có vấn đề gì đâu chứ.”
"Lâm đại sư nói, cho bọn họ một chức vụ trên danh nghĩa chính là chìa khóa để thành công, về sau chúng ta chủ động liên lạc, ví dụ như lễ hội hoặc là có hoạt động gì thì mời bọn họ tới đây. Nhiều lần này như vậy, bọn họ nhất định sẽ có tình cảm với hiệp hội chúng ta, đến lúc đó, không phải sẽ chủ động đến hiệp hội sao?"
"Có nhiều lúc tôi suy nghĩ, Lâm đại sư thật đúng là nhanh nhạy, biện pháp này vậy mà cũng có thể nghĩ đến."
Nhắc tới Lâm đại sư, trong mắt Giang Phi và Vương Vân Kiệt đều lóe ra vẻ sùng bái. Nhất là trải qua chuyện lần này, vẻ sùng bái càng thêm nồng đậm.
Đây chính là giúp bọn họ có thể gặp mặt các đại sư võ thuật chân chính đó.
Trước kia những người đó đều khinh thường những tổ chức như hiệp hội võ thuật, nhưng cũng là bởi vì Lâm đại sư nên thái độ của bọn họ với hiệp hội võ thuật Thượng Hải đã có sự thay đổi nghiêng trời lật đất thế này.
Đại sư chân chính đang làm phó hội trưởng của hiệp hội, bọn họ làm sao có thể lộ ra vẻ mặt khinh thường hiệp hội võ thuật được chứ.
Hội trưởng Ngưu hơi phấn khích nói: "Nếu thật sự như thế, vậy hiệp hội Thượng Hải chúng ta có thể vùng dậy rồi.”
Mà đúng lúc này, điện thoại của hội trưởng Ngưu vang lên.
Khi nhìn thấy số người gọi, lông mày ông hơi nhíu lại, nhưng vẫn bắt điện thoại.
Nhưng sau khi cúp máy, sắc mặt ngưu hội trưởng thay đổi trong nháy mắt.
"Hội trưởng, sao vậy?" Giang Phi nhìn thấy sắc mặt hội trưởng có chút biến hóa, không khỏi nghi hoặc.
Bọn họ phát hiện sau khi hội trưởng nhận điện thoại xong thì sắc mặt đã thay đổi, hiển nhiên đã xảy ra chuyện lớn.
Vừa rồi nói chuyện điện thoại, hội trưởng Ngưu cũng không nói gì nhiều, chỉ trả lời mấy chữ.
“Đúng”
“Tôi biết rồi.”
“Tôi hiểu.”
Điều này làm cho bọn họ không thể hiểu nổi, nhưng tuyệt đối là xảy ra chuyện lớn, nếu không chắc chắn sẽ không như thế này.
Hội trưởng Ngưu nhìn hai người, thở dài, nói: "Có thể tôi sẽ trở về thủ đô, chức vị ở Thượng Hải sẽ có người khác tới tiếp nhận.”
"Cái gì?" Giang Phi và Vương Vân Kiệt bật dậy, dường như không dám tin: "Hội trưởng, ngài ở chỗ này rất tốt, sao tổng bộ ở Thủ đô phải điều ngài đi.”
"Tôi biết rồi, nhất định là người bên kia thấy hiệp hội Thượng Hải chúng ta nổi tiếng, sắp quật khởi nên muốn tới đây quản lý, sao bọn họ có thể làm như vậy chứ."
Vương Vân Kiệt cũng cực kỳ phẫn nộ : "Trước kia khi hiệp hội Thượng Hải chúng ta vẫn chưa phát triển, cả đám đều không muốn tới. Hiện tại thật vất vả mới có được thành quả thì họ lại tới tranh giành, chuyện này không có khả năng để cho bọn họ như ý nguyện được.”
Hội trưởng Ngưu đè tay xuống, nói: "Được rồi, không nói chuyện này nữa. Mặc kệ như thế nào thì đây cũng là lệnh điều động của tổng bộ, cần phải nghe theo. Đúng rồi, cậu nói cho tôi về chuyến đi núi Côn Luân lần này đi, xem trên video đúng là không nhìn ra được tình huống bên kia thế nào.”
Tuy rằng không để ý, nhưng biểu tình của hội trưởng Ngưu có chút sa sút.
"Hội trưởng, đã đến nước này rồi sao còn nói những chuyện này nữa, bây giờ chúng ta sẽ đối chất với tổng bộ, hỏi xem rốt cuộc bọn họ muốn thế nào."
......
Hiệp hội võ thuật Thủ đô.
"Không nghĩ tới hiệp hội võ thuật Thượng Hải lại có biến cố như vậy, chuyện này đúng là chúng ta không thể ngờ được." Trong một văn phòng, hai người đàn ông trung niên đang nói chuyện với nhau.
"Đúng vậy, chuyến đi núi Côn Luân này lại giúp cho hiệp hội Thượng Hải bên kia quật khởi, tôi đã hạ lệnh điều lão Ngưu về rồi, về sau ông sẽ được điều qua đó."
Người đàn ông trung niên kia vừa nghe lời này, sắc mặt nhất thời hưng phấn đỏ bừng nói: "Cảm ơn, cảm ơn. ”
"Không cần cảm ơn, đều là người một nhà, ông đi rồi chúng ta cũng yên tâm. Lão Ngưu cũng lớn tuổi rồi, cũng sắp phải về hưu, hiệp hội Thượng Hải bên kia muốn hưng thịnh phải tìm một người trẻ tuổi mới được."
"Nhưng chuyện này sẽ không gây ra phản ứng gì chứ." Người đàn ông trung niên sắp nhậm chức lo lắng nói.
"Yên tâm không có chuyện gì đâu, đây chỉ là điều lệnh bình thường mà thôi, hơn nữa lão Ngưu lớn tuổi rồi, cũng nên về hưu."