Chương 1838: Lâm đại sư chơi lớn
“Không thể nào, chúng ta vừa mới tiến hành cuộc họp, làm sao lại phát sinh nhiều chuyện như vậy được chứ.”
“Mẹ nó, mấy người nhanh đi xem tin tức trên Weibo đi, tên Lâm đại sư này thực sự muốn tới san bằng hiệp hội của chúng ta đó.”
“Cái gì? Chơi lớn vậy luôn.”
Đám thành viên hiệp hội xì xào bàn tán, nhanh chóng lấy điện thoại di động ra xem, khi thấy được tin tức trên Weibo thì đều trợn mắt há mồm.
Từng tấm hình khắc sâu vào trong thị giác bọn họ, đầu tiên là cửa chính của hiệp hội bị đạp đổ, còn có đám người Hoàng Hạo nằm bẹp dưới đất.
Nhìn tới nỗi cầu mắt bọn họ suýt rớt ra khỏi hốc mắt.
Cái này phải có dũng khí lớn cỡ nào mới dám làm như vậy chứ, nơi đây chính là hiệp hội võ thuật thủ đô đó.
“Chính là tôi đây, cậu là Lâm đại sư tới từ Thượng Hải sao?” Lúc này, một một người đàn ông trung niên đứng lên khẽ chau mày. Mặc dù nhận ra người đến là ai, nhưng bây giờ bọn họ đang bận tiếp đãi lãnh đạo, sao có thể tùy tiện xông vào như vậy.
“Người trẻ tuổi này, chúng tôi còn đang bận họp, xin mời anh ra ngoài.” Lãnh đạo đang hăng say phát biểu bị ngắt lời khi nãy rất là không vui mở miệng nói.
Nhưng mà ở đây có nhiều người như vậy, ông ta chắc chắn sẽ không tức giận chỉ trỏ, mà chỉ nói một câu muốn đối phương mau cút ra ngoài, nhưng vẻ mặt vẫn giữ nguyên sự ôn hòa.
Lâm Phàm tìm được chính chủ, vậy thì những người khác hắn cũng sẽ không để ở trong lòng.
Cho nên vị lãnh đạo đang ngồi kia nói cái gì với hắn thì hắn cũng chẳng thèm bận tâm.
Lâm Phàm nhìn thẳng hội trưởng hiệp hội, mở miệng nói: “Tôi tới đây để hỏi vài vấn đề, Ngưu Hội Trường ở hiệp hội Thượng Hải đang làm rất tốt, dựa vào cái gì lại hạ lệnh muốn điều chuyển Ngưu Hội trưởng đi.”
Trần hội trưởng nghe nói như thế thì trong lòng sững sờ, giống như không hiểu được tên này đang nói cái gì, sau đó thay đổi ánh mắt nhìn về phía Tưởng hội phó ngồi một bên.
Chuyện bên Thượng Hải kia ông ta cũng biết đến. Thế nhưng lệnh điều chuyển đối với Ngưu Hội Trưởng thì ông ta cũng không biết. Chỉ là bây giờ tình huống này, lãnh đạo vẫn còn đang ở đây. Nếu như vì một lệnh điều chuyển nhỏ nhoi mà bị tên này đạp cửa đi vào như vậy, thế thì tổng bộ hiệp hội võ thuật của bọn họ còn gì là uy nghiêm đây.
Sau đó thần sắc của Trần hội trưởng nghiêm túc lại, nói: “Lâm đại sư, chuyện này là lệnh điều chuyển của hiệp hội, anh thân là phó hội trưởng hiệp hội Thượng Hải hy vọng anh có thể nghe theo điều lệnh. Bây giờ lập tức ra ngoài, có chuyện gì sau rồi hẵng nói.”
Lâm Phàm trực tiếp khoát tay, nói: “Thời gian của tôi rất gấp, bây giờ cần phải nói rõ ràng mọi chuyện.”
“Anh………” Trần hội trưởng nghe thế thì trong lòng như là có một ngụm máu sắp phun ra, ông ta đúng là không thể chịu đựng được, tên nhãi này căn bản là không thèm nói lí mà.
Chẳng lẽ trong đầu không có tí kiến thức nào sao, bọn họ còn đang ở đây tiếp đãi lãnh đạo mở hội nghị, làm gì có thời gian ngồi xem xét chuyện này.
Hơn nữa còn bị lưu lại ấn tượng xấu trước mặt lãnh đạo, chuyện này đối với hiệp hội của bọn họ ảnh hưởng rất lớn đó.
Thần sắc Tưởng hội phó có chút biến hóa, ngược lại ông ta không có nghĩ tới cái tên Lâm đại sư này vậy mà thật sự dám tới đây, sau đó trực tiếp đứng dậy hô: “Bảo vệ đâu, lôi cái tên làm loạn này ra cho tôi.”
Thế nhưng hô gần nửa ngày cũng không có người nào khác đi vào.
Lúc này, có người hô lên: “Không xong, chủ nhiệm Hoàng bị tên này đánh ngất rồi.”
Vẻ mặt của mọi người ở hiện trường có chút thay đổi.
Hoàng Hạo đường đường là chủ nhiệm bộ phận an ninh của hiệp hội, thế mà lại bị người ta đánh cho nằm đất. Hơn nữa ở nơi đó có mấy chục người ở đó. Nghĩ tới đây, ánh mắt của mọi người nhìn về phía Lâm đại sư đang đứng ở cửa.
Chắc không phải là Lâm đại sư làm đâu nhỉ.
“Cậu là Lâm đại sư?” Lúc này, lãnh đạo tâm tình không quá cao hứng biết được người đứng ở cửa là Lâm đại sư thì lập tức lộ ra nụ cười.
Đối với cái tên Lâm đại sư, bọn họ ở thủ đô cũng nghe nói rất nhiều lần.
Lâm đại sư ở Thượng Hải, bây giờ có người nào mà không biết chứ.
Vốn dĩ khó chịu vì bị ngắt lời trước đó thì lúc này cũng đã dần tiêu tán, sau đó tiến lên, nói: “Lâm đại sư, đúng là cửu ngưỡng đại danh mà, không nghĩ tới ở đây có thể thấy được cậu.”
Lâm Phàm nhìn lãnh đạo kia gật đầu một cái, xem như chào hỏi, nhưng mà ánh mắt vẫn như cũ nhìn về phía Trần hội trưởng, nói: “Cho tôi một lời giải thích, tôi nói cho ông biết, hội trưởng Ngưu không thể bị điều đi. Ai dám tới hiệp hội Thượng Hải thì tôi chắc chắn sẽ đánh cho hắn cong đít mà chạy.”
Chu Thanh đáp ứng nhu cầu hóng hớt của các cư dân mạng, nên đã phát sóng trực tiếp tình huống hiện trường, anh ta cũng là người đầu tiên đến hiện trường. Khi thấy tình huống lúc này thì ngay lập tức lấy điện thoại di động quay lại, đăng trên weibo.
“Chơi lớn rồi, Lâm đại sư bây giờ trực tiếp cùng hội trưởng hiệp hội làm lớn chuyện, bây giờ hiện trường còn có một số lãnh đạo thủ đô, tôi cảm giác Lâm đại sư lần này đã rơi vào hiểm cảnh gian nan rồi.”