Nhân Sinh Hung Hãn (Dịch Full)

Chương 1919 - Chương 1919 - Gọi Phụ Huynh Đến

Chương 1919 - Gọi phụ huynh đến
Chương 1919 - Gọi phụ huynh đến

Chương 1919: Gọi phụ huynh đến

"Sao anh lại lăn lộn với loại người này?" Lâm Phàm hỏi, bây giờ những người luyện tập võ công hoặc là đi theo con đường biểu diễn để kiếm tiền, hoặc trở thành vệ sĩ của các thổ hào địa phương, hoặc trở thành vệ sĩ của các công ty.

Nhìn Điền Thần Côn, Bát Quái Chưởng tu luyện điêu luyện như vậy có ích lợi gì, còn không phải lên cầu bói toán loè người hay sao.

Nếu may mắn trở thành một vệ sĩ cho nhà giàu thì cũng không tệ.

Hơn nữa có một vài người luyện võ nhưng thân hình lại không tốt lắm, cho dù đi làm vệ sĩ cho mấy ngôi sao thì người ta cũng chưa chắc đã cần. Bởi vì họ cần những người cao to lực lượng, mấy người gầy gò mà có khỏe thế nào, lợi hại như nào cũng vô dụng. Dù sao thân thể gầy gò này làm sao có thể chịu được sự điên cuồng của đám fan đông nghịt cơ chứ.

"Cũng là vì mưu sinh." Người đàn ông bất lực nói, có đôi khi anh ta cũng nghĩ, những tháng ngày lăn lộn như này cũng không ra sao cả.

Họ có thực lực mạnh mẽ, họ có ích với một một có người có tâm tư xấu xa.

"Tôi sẽ nói chuyện với anh sau." Lâm Phàm không tiếp tục hỏi, mà nhìn Triệu Hiên nói: "Chắc hẳn anh đến từ Hương Giang.”

"Thả tôi ra."

Triệu Hiên chật vật khiến mặt đỏ lên, không ngờ lại xảy ra chuyện như vậy.

"Tuyết Dao, cô để ý người này một chút." Lâm Phàm nói.

Vân Tuyết Dao sững sờ, ngược lại cảm thấy không hiểu lắm. Thế nhưng anh Lâm lên tiếng cô tự nhiên ghi nhớ trong lòng.

"Mã Thiếu Hào."

Đúng lúc này, Kim Manh nhìn thấy bóng dáng ở phía xa thì lập tức hiểu rõ tình hình, thế là hô lên.

Mã Thiếu Hào vốn định rút lui, khi nghe thấy tiếng hô này thì sắc mặt đột ngột thay đổi, anh ta không ngờ mình lại bị phát hiện.

Vân Tuyết Dao hít sâu một hơi, sau đó nói: "Mã Thiếu Hào, tôi sẽ gọi điện thoại cho cha anh.”

"Má nó!"

Ngay khi Mã Thiếu Hào nghe thấy lời này, anh ta lập tức tức giận. Cảm giác giống như lúc đi học, thi cử không tốt nên bị gọi phụ huynh đến.

"Này, Vân Tuyết Dao, cô cần gì phải gọi điện thoại cho cha tôi, chúng ta có chuyện gì thì cùng nhau nói chuyện không được à.”

"Tôi thừa nhận chuyện này tôi sai, là vấn đề của tôi. Triệu Hiên cũng là đến giúp tôi. Anh trai này, tôi xin lỗi, xem như tôi chưa làm mấy chuyện này, được không?"

Anh ta thật sự sợ nếu Vân Tuyết Dao gọi điện thoại cho cha mình, hắn sợ ông ta sẽ tức giận. Nhưng quan trọng là anh ta không được để cha biết chuyện mình hợp tác với Triệu Hiên.

Chuyện này là bí mật của gã.

Lâm Phàm lên tiếng: "Tuyết Dao, tôi nghĩ cô nên gọi đi, chuyện này có chút phức tạp đó.”

"Được, anh Lâm." Vân Tuyết Dao gật đầu, trực tiếp bấm điện thoại.

"Đừng gọi mà." Mã Thiếu Hào nhìn thấy tình huống này thì lập tức sửng sốt. Nếu thật sự gọi, con mẹ nó hắn sẽ toi thật đó, sau đó anh ta muốn giật điện thoại di động trong tay Vân Tuyết Dao.

Nhưng người đàn ông to lớn bên cạnh đã túm lấy gã lại.

"Đừng nhúc nhích, còn động đậy tôi sẽ đánh anh đấy."

Mã Thiếu Hào gầm lên: "Con mẹ mày, mày biết bố mày là ai không mà dám đánh tao.”

Nhưng lúc này, điện thoại đã được kết nối.

"Chào chú Mã, cháu là Tuyết Dao. Mã Thiếu Hào đang gây rắc rối ở đây, chuyện hơi phức tạp, cháu không biết nhiều về chuyện này nhưng Lâm đại sư biết rõ."

"Đúng vậy, chính là Lâm đại sư ở Thượng Hải.”

"Được rồi, vậy bọn cháu sẽ chờ chú."

Mã Thiếu Hào nghe những lời này, đột nhiên cảm thấy vô lực, sau đó nhìn Vân Tuyết Dao.

“Cô quá đáng rồi đấy, có nhất thiết phải thông báo cho cha tôi về chuyện giữa chúng ta không?"

Kim Manh ngược lại tò mò, hỏi: "Lâm đại sư, anh thấy tên này có vấn đề gì à?"

Cô ta không nhìn ra được, nhưng cô không tin Lâm đại sư lại nhìn ra được cái gì.

Trong lòng Vân Tuyết Dao cũng rất tò mò, nhưng cô không hỏi thêm gì, chờ cha của Mã Thiếu Hào đến. Lúc đó chắc chắn có thể biết được ngọn ngành sự việc.

"Này, buông tôi ra."

Mã Thiếu Hào đang giãy giụa, hiện tại anh ta hoàn toàn bối rối, mẹ kiếp tên này không nể mặt mình chút nào.

Nếu biết sớm, anh ta sẽ không ở lại đây một giây phút nào, đúng là tìm chết mà, bị người khác dí xuống đất xử lý thế này thật nhục nhã.

Lúc đầu còn tưởng tên Triệu Hiên này lợi hại cỡ nào, bây giờ xem ra là do anh ta nghĩ nhiều rồi.

Con mẹ nó chứ, lợi hại con khỉ gì mà còn bị người ta đánh ngu người luôn rồi, còn có gì để nói nữa.

Thậm chí mấy cao thủ võ lâm thì càng không cần phải nói, bây giờ đứng ở kia không dám hé răng, hơn nữa dáng vẻ còn rất cung kính.

Anh ta biết vị Lâm đại sư này rất mạnh, nhưng tình huống hiện tại cũng quá kinh khủng rồi. Dù sao đây cũng là Hào Giang, nếu là ở Thượng Hải thì anh ta còn hiểu được, nhưng bây giờ anh ta thật sự không thể hiểu nổi.

Triệu Hiên thầm cảm thấy không ổn, ánh mắt Lâm đại sư có vẻ quỷ dị, dường như nhìn thấu được tâm tư của mình, cảm giác này khiến anh ta cảm thấy không thoải mái.

Những thực khách xung quanh khi nhìn thấy tình huống này đã bỏ chạy từ lâu, họ không muốn bị liên lụy. Hơn nữa có khi còn dính tai bay vạ gió, chuyện này xảy ra cũng rất kỳ lạ.

Bình Luận (0)
Comment