Chương 1921: Xử lý triệt để
Lâm Phàm mỉm cười đáp: "Anh là người Hương Giang, tới đây để hợp tác với Mã Thiếu Hào. Dù sao gia thế của Mã Thiếu Hào cũng ở đây, rất có lợi với anh. Cái tên Mã Thiếu Hào này có hơi ngu ngốc, làm sao có thể chơi lại anh. Kết cục cuối cùng nhất định sẽ bị anh chơi chết, còn về tình huống cụ thể, tôi nghĩ chính Mã tổng cũng có thể điều tra."
"Con mẹ nó, tao không ngu." Mã Thiếu Hào nghe thấy có người nói mình ngu ngốc, đột nhiên không chịu nổi.
"Mày câm miệng cho tao." Mã Quốc Huy trừng mắt, sau đó nhấc điện thoại lên, lấy chứng minh thư từ tay Triệu Hiên ra rồi trực tiếp bấm điện thoại.
"Điều tra một người cho tôi, cần thông tin ngay bây giờ."
Với khả năng của ông, một cuộc gọi điện thoại có thể điều tra tình huống của một người là chuyện quá dễ dàng.
Triệu Hiên nghe thấy lời này, sắc mặt lập tức thay đổi, anh ta tuyệt đối không hoài nghi năng lực của Mã Quốc Huy. Nếu muốn điều tra một người thì nhất định sẽ điều tra tất cả mười tám đời tổ tiên của đối phương cũng được ấy chứ.
Hơn nữa anh ta cũng chẳng phải kẻ sạch sẽ gì, nếu để ông ta điều tra được gì thì hậu quả không thể tưởng tượng được.
Nghĩ đến tình huống này, Triệu Hiên tuyệt vọng giãy giụa, cổ đỏ bừng rống to: "Buông tôi ra, các người buông tôi ra."
Sức lực giãy giụa ngày càng lớn, có vẻ tên này đang chột dạ.
Người đàn ông vạm vỡ bật cười: "Ôi chao, thằng nhóc này cũng khá mạnh mẽ đấy, còn muốn giãy giụa khỏi tay tôi, đây không phải đang nằm mơ sao?"
"Tôi đè!"
Người đàn ông rất khỏe, chỉ một tên gầy gò này làm sao có thể thoát khỏi tay ông ta. Nếu thật sự có thể chạy thoát, vậy đúng là chuyện hoang đường.
Mặc dù tên nhóc này từng là ông chủ của anh ta, nhưng ông chủ lại để bọn họ đối đầu với Lâm đại sư thì đây chính là hại bọn họ. Cho nên bọn họ không thể đối xử nhẹ nhàng được.
Suýt chút nữa họ đã phạm phải một sai lầm lớn.
Tinh Tinh!
Đột nhiên, điện thoại reo lên.
Triệu Hiên không giãy giụa nữa, anh ta đang rất lo lắng, đôi mắt cứ nhìn chằm chằm vào điện thoại. Anh ta không muốn nghe bất cứ chuyện gì liên quan đến bản thân, nếu thật sự có chuyện gì không hay, vậy anh ta thật sự sẽ toi đời.
Mã Quốc Huy không nói lời nào, tiếp tục nghe giọng nói trong điện thoại.
Điện thoại này đúng là hàng xịn, anh ta không nghe được chút thanh âm nào.
Điều này càng khiến cho Triệu Hiên thêm sợ hãi, anh ta không biết trong điện thoại nói cái gì. Thế nhưng sẽ không nghĩ bản thân mình sạch sẽ, đối phương sẽ không dám làm gì mình.
Mục đích ban đầu của anh ta là muốn lừa Mã Thiếu Hào, nếu Mã Quốc Huy thật sự có thể để anh ta rời đi đơn giản như vậy, thật đúng là chuyện vô lý.
Cạch!
Điện thoại cúp máy.
Mã Quốc Huy vô cảm nhìn Triệu Hiên.
Còn Triệu Hiên lại nhìn Mã Quốc Huy, không biết tình huống cụ thể thế nào thì anh ta sẽ không chủ động thừa nhận tất cả. Thậm chí anh ta đã nghĩ kỹ, tiếp tục giả điên giả ngốc là được.
"Thằng nhóc này được lắm, hóa ra trên tay cậu còn có hai mạng người, được lắm, được lắm." Mã Quốc Huy đã biết tất cả mọi chuyện.
"Ông nói cái gì, tôi không hiểu."
Sắc mặt Triệu Hiên tái nhợt sau đó gầm lên, anh ta sẽ không bao giờ thừa nhận.
Lâm Phàm hỏi: "Mã tổng, ông định làm gì? Ông định mang anh ta đi sao?"
Mã Quốc Huy cười nói: "Lâm đại sư, tôi cũng là một người làm ăn chính đáng, trên tay tên Triệu Hiên này có mạng người, tôi phải giao cậu ta đến đồn cảnh sát, tôi cũng có chứng cứ và nhân chứng rồi. Lần này thật sự vô cùng biết ơn Lâm đại sư, nếu không nhờ có Lâm đại sư thì tôi thật sự không biết thằng nhóc ngu ngốc nhà tôi lại qua lại với tên này, hậu quả cuối cùng không biết sẽ như nào."
Lâm Phàm mỉm cười, chuyện này không cần hắn nhắc nhở, dù sao với năng lực của Mã Quốc Huy, nếu có người thường xuyên qua lại với con trai ông ta thì ông ta nhất định sẽ điều tra ra.
Chỉ là hắn để chuyện này diễn ra sớm hơn mà thôi.
"Thả tôi ra." Triệu Hiên gầm lên, anh ta không nghi ngờ lời của Mã Quốc Huy. Mặc dù đã làm xử lý hết dấu vết, nhưng anh ta tin Mã Quốc Huy nhất định đã tìm được thứ gì đó.
"Vào đi."
Đúng lúc này, hai người đàn ông vạm vỡ bước vào từ bên ngoài, nhìn vóc dáng hẳn là vệ sĩ của Mã Quốc Huy.
"Bắt cậu ta lại cho tôi, lát nữa đưa đến đồn cảnh sát."
"Vâng, ông chủ."
Khi Triệu Hiên nhìn thấy cảnh này, anh ta lập tức hoảng sợ muốn chạy trốn, nhưng nếu có thể chạy thoát trước mặt nhiều đại nhân vậy như vậy, đúng là chuyện nằm mơ giữa ban ngày.
Phòng livestream.
"Đậu xanh, thật hay giả vậy, tên này còn gây ra án mạng.”
"Nhìn tình huống này chắc hẳn là sự thật, không ngờ đại lão này lại lợi hại như vậy, có thể điều tra một người nhanh như vậy, chuyện này này quá đáng sợ."
"Vậy mới nói mấy anh hùng bàn phím trên mạng cũng rất nguy hiểm, không phải người ta không tìm được bạn, mà là tạm thời không muốn gặp bạn."
"Đúng vậy, đỉnh vãi... Không đi theo anh Dương xem livestream thì sao có thể nhìn thấy cảnh tượng như vậy, thật sự là mở mang tầm mắt mà."
…