Chương 1928: Phong cách này quá tuyệt
Hiện trường lập tức trở nên náo nhiệt, tâm trạng Thần Côn rất vui vẻ, không ngờ đột nhiên lại được hoan nghênh như vậy, cảm giác này thực sự không thể nói thành lời được.
“Được, tất cả đừng nóng vội, muốn chụp ảnh thì cứ từ từ nhé.” Thần Côn vội vàng nói, sau đó ánh mắt nhìn về phía Triệu Chung Dương ở trong cửa hàng, dường như đang muốn chứng tỏ rằng ‘nhìn thấy chưa, Thần Côn tôi cũng rất được hoan nghênh đấy.’
Trong cửa hàng.VipTruyenGG.com - Truyện Dịch Hay Giá Rẻ.
Triệu Chung Dương cũng không biết phải nói cái gì, cậu ta thực sự không hiểu nổi thế giới này nữa rồi. Thần Côn ăn mặc thành bộ dạng loè loẹt thế này lại được hoan nghênh như vậy, thế giới này không phải có vấn đề rồi đấy chứ?
Hết tấm ảnh này đến tấm ảnh khác, người dân chụp ảnh cùng Thần Côn đều đăng ảnh lên mạng.
Trong chốc lát, tấm ảnh của Thần Côn tràn ngập khắp weibo và wechat, hơn nữa còn đang không ngừng lan ra, sức ảnh hưởng cũng dần bùng nổ.
Các ông chủ cửa hàng xung quanh đều tụ tập lại một chỗ thảo luận với nhau.
“Con mẹ nó! Thần Côn gặp phải cái gì vậy, sao lại thay đổi lớn như vậy chứ?”
“Đúng vậy, trước kia ăn mặc không phải rất bình thường sao? Sao bây giờ lại biến thành bộ dạng này?”
“Ai mà biết được, khi lần đầu tôi nhìn thấy thì cũng choáng váng đó.”
“Haizz, lợi hại sao? Bộ đồ này có đánh chết thì tôi cũng không mặc.”
Khi Lâm Phàm đến cửa hàng nhìn thấy tình hình hiện trường thì lập tức hoang mang, từng người dân vây quanh Thần Côn chen lấn muốn chụp ảnh.
“Thần Côn, ông làm gì vậy?”
“Hắc hắc, Thần Côn tôi rất được hoan nghênh, mọi người muốn chụp ảnh với tôi ấy mà.” Thần Côn hưng phấn nói.
Lâm Phàm lắc đầu, thực kỳ quái. Chuyện khó hiểu thế này cũng có, Thân Côn vậy mà lại được hoan nghênh như vậy, đúng là thần kỳ.
Nhất thời hắn không hiểu phong cách thời trang của Thần Côn như vậy mà lại được hoan nghênh như thế, nhưng mà vậy cũng tốt, để xem Thần Côn có làm ra được cơn gió gì không.
Nếu thực sự có thể tạo ra xu hướng ăn mặc sặc sỡ như vậy, thế thì thật sự bùng nổ đó nha.
Cuối cùng Thần Côn cũng chụp ảnh cùng người dân xong, ông ta xua tay: “Mọi người xếp hàng đi tôi sẽ phát thẻ số, ai muốn chụp ảnh với tôi thì đợi phát thẻ số xong hẵng chụp nhé.”
Trước sự cám dỗ của bánh kếp, người dân vẫn rất háo hức chờ đợi, sau đó từng người xếp thành hàng.
Thẻ số phát xong.
Lâm Phàm vừa làm bánh kếp vừa nhìn về phía Thần Côn: “Bộ đồ hôm nay ông mặc còn lợi hại hơn cả bộ hôm qua đó, rốt cuộc ông đã mua bao nhiêu bộ vậy?”
Thần Côn cười mỉm nói: “Không nhiều, chỉ có mấy chục bộ thôi. Hơn nữa tôi còn định mua tiếp, bây giờ tôi không thể dừng lại được nữa rồi.”
“Lợi hại.” Lâm Phàm không còn gì để nói, từ nay Thần Côn đã bắt đầu bước vào con đường nghiện mua sắm rồi. Hơn nữa còn là một đi không trở lại.
Nhưng nếu đã được hoan nghênh thì nhất định là có điểm tích cực, hoặc là hắn già thật rồi, không hiểu nổi thế giới của người trẻ tuổi nữa.
Cuối cùng, hắn chỉ có thể nghĩ vậy mới có thể hiểu được tại sao Thần Côn lại đột nhiên trở nên hot như thế.
Phong cách ăn mặc và trưng diện thế này, dù sao hắn cũng không dám mặc.
Bánh kếp làm xong.
Người dân lại tranh giành nhau chụp hình với Thần côn, sau khi chụp ảnh xong thì Thần Côn đi trong cửa hàng.
“Nhìn thấy chưa? Bây giờ tôi rất được hoan nghênh đó, người ta gọi là đại đế thời thượng Điền Thần Côn đó nha.”
Bốp bốp bốp!
Lâm Phàm lập tức vỗ tay.
“Vỗ tay nào.”
Triệu Chung Dương lập tức phản ứng lại, bốp bốp vang dội.
“Đại đế, đại đế lợi hại.”
Mọi người trong cửa hàng đều trêu chọc, nhưng Thần Côn nghe không biết mệt.
Triệu Chung Dương cười: “Sau này trong cửa hàng của chúng ta sẽ xuất hiện một nhân vật thời thượng rồi nha.”
Điền Thần Côn ngẩng đầu lên: “Ừm, lời này của cậu tôi rất thích đó.”
“Thần Côn, rốt cuộc cách ăn mặc của ông là học từ ai vậy? Đừng nói với tôi là tự mình phối đồ nhé.” Lâm Phàm hỏi.
Điền Thần Côn: “Nhóc con, cậu không tin à. Cái này là tự tay tôi phối đồ đấy. Sao? Có phải cảm thấy rất khác biệt không? Tôi nói cho cậu biết, bản thân tôi cũng không ngờ mình lại có thiên phú như vậy. Thế nào, không tệ chứ? Nhìn bộ quần áo này của tôi xem, chỉ tốn có mười phút để lựa thôi, nếu cậu phối đồ cẩn thận thì sẽ tốt hơn.”
Lâm Phàm bất lực: “Nói ông mập thì ông lại khó thở thật.”
Một công ty người mẫu thời trang nào đó.
Một người đàn ông trung niên liếc nhìn bức ảnh khẽ nhíu mày, có chút không hài lòng.
“Làm sao mặc thứ này được chứ?”
Quan sát rất lâu, người đàn ông trung niên mới nói ra lời này.
“Haizz, không có cái nào khiến cho người ta cảm thấy sướng con mắt hết.” Người đàn ông trung niên gương mặt được chỉnh sửa rất cẩn thận và tỉ mỉ nói. Sau đó người này lấy điện thoại ra lướt xem tin tức mới nhất.
“Ô!”
Lúc này, người đàn ông trung niên sững sờ, nhìn chằm chằm vào bức ảnh trên điện thoại.
“Cái này…cái này…”
Bức ảnh trên màn hình rõ ràng là Thần Côn, hơn nữa còn chụp chung với những người khác.
“Tuyệt, thực sự quá tuyệt rồi, rất có phong cách cá nhân.”