Chương 1931: Không muốn rời đi
Lúc trước, không biết đã từng có bao nhiêu nhân vật lớn tìm Ngô Thiên Hà xem tướng mệnh, phần lớn đều được đoán rất chuẩn.
Bây giờ tướng mệnh của Thần Côn cũng là tài vận kinh người.
Chỉ là, trước đây chưa nhìn ra, hiển nhiên là đã có sự thay đổi ở đâu đó, có lẽ thực sự là do Lâm đại sư đã dần dần thay đổi tướng mệnh của những người xung quanh.
Điều này cũng không phải là không có căn cứ.
“Các người nói như vậy khiến người ta hơi đau lòng đấy, các người cứ như vậy mà hy vọng tôi rời đi sao? Thật đúng là, không phải tiền thôi sao, tôi coi tiền cũng như rác mà thôi.” Điền Thần Côn có chút không vui nói, giống như đang bị tổn thương vậy.
Triệu Chung Dương không tin: “Ông mà cũng coi tiền là rác sao, tôi muốn mượn ông một ít mà ông còn không cho.”
Điền Thần Côn nhìn đối phương: “Đó là vì tôi không muốn hại cậu, khiến cậu sa vào cờ bạc.”
Trong cửa hàng cãi nhau ầm ĩ, nhưng không khí lại rất vui vẻ.
Lâm Phàm cũng không can thiệp gì đối với lựa chọn của Thần Côn, thực ra cũng chẳng sao cả.
Nếu Thần Côn rời đi cũng tốt. Nếu không đi thì cũng chẳng sao cả, dù sao cũng chẳng có gì khác, ở lại cửa hàng cũng được, chẳng lẽ sau này còn có thể để cho Thần Côn bị người ta ức hiếp sao?
Phố Vân Lý, các ông chủ cửa hàng nhìn tin tức trên mạng thì đều choáng váng.
“Ôi! Thần Côn nổi tiếng thật rồi.”
“Đúng vậy. Nhìn tấm ảnh này xem, tôi chẳng thấy khác biệt gì cả, nhưng người trên mạng đều nói rất đẹp.”
“Không biết, có lẽ là sự khác biệt về thẩm mỹ.”
Mọi người thảo luận sôi nổi, đối với cách ăn mặc của Thần Côn, họ chẳng thấy có gì khác biệt cả mà chỉ cảm thấy mới lạ.
Hôm sau!
Khi Lâm Phàm đến cửa hàng lại phát hiện Thần Côn đã thay bộ quần áo khác, lại trở lại bộ dạng ban đầu.
“Thần Côn, ông thay đổi thế này cũng lớn quá đấy, sao lại đổi trở lại rồi?”
Hắn choáng váng, đây là ‘bách biến tinh quân’ sao? Mỗi ngày một sự thay đổi, nhưng nhìn dáng vẻ bây giờ của Thần Côn hắn cảm thấy thoải mái hơn một chút. Bộ đồ ngày hôm qua xanh xanh đỏ đỏ khiến cho người ta có chút không chịu được.
Điền Thần Côn cười: “Tôi cũng thấy quần áo mà mấy hôm trước tôi mặc cũng không đẹp lắm, không dễ nhìn chút nào. Cho nên những bộ quần áo đó đều được tôi tặng hết rồi.”
“Hả?” Lâm Phàm sững sờ, không ngờ Thần Côn lại tặng quần áo cho người ta, cũng lợi hại quá rồi đó.
Triệu Chung Dương: “Thần Côn, không phải ông nói đã tìm lại được chính mình sao? Nhanh như vậy đã bỏ rồi?”
Điền Thần Côn: “Cái gì mà chính mình chứ? Tôi quay về nhìn kỹ lại rồi, tính thẩm mỹ ảnh hưởng quá lớn, nhất thiết phải thay đổi. Tôi thấy ăn mặc thế này thì tốt hơn, cũng không đến nỗi tệ.”
“Hả? Phong cách ngày hôm qua đâu rồi?” Chính vào lúc này Vương Vân Phi kia lại đến, đồng thời còn có phóng viên cũng đến.
Nhưng khi nhìn thấy bộ dạng bây giờ của Thần Côn thì cũng sững sờ, dường như là không dám tin. Thần Côn bắt mắt của ngày hôm qua đâu rồi? Sao lại biến thành một ông già bình thường như thế rồi?
Đám phóng viên nhìn một vòng cũng chưa nhìn ra chỗ nào không đúng, chỉ là một ông già bình thường mà thôi, chẳng có gì nổi bật cả.
Vương Vân Phi tiến lên phía trước vội vàng nói: “Bộ đồ mà hôm qua ông mặc đâu? Sao lại thay đổi rồi?”
Điền Thần Côn: “Cái gì mà bộ hôm qua mặc? Ông nói những trang phục hôm qua ấy à? Thực sự quá xấu, tôi chẳng thích chút nào, bây giờ mặc bộ này mới là bình thường.”
“Cái gì?” Vương Vân Phi sững sờ sau đó hét lên: “Ông vậy mà lại nói là xấu sao? Sao ông lại có suy nghĩ như vậy chứ?”
Sau đó dường như nghĩ đến cái gì đó, không khỏi cảm thấy mất mát.
“Hóa ra ông không thực sự hiểu, xem ra chỉ là nhất thời trùng hợp mà thôi. Ôi! Xem ra là tôi nghĩ nhiều rồi.”
Thế là ông ta cũng không nói gì thêm, trực tiếp rời khỏi phố Vân Lý.
Đám phóng viên sững sờ, họ cũng không biết là đến đây để là cái gì nữa.
Ông già thời thượng đâu rồi?
Lâm Phàm lắc đầu cười, không nói gì thêm.
Xem ra Thần Côn vẫn không nỡ rời khỏi đây, thực là khiến người ta cảm động mà.
Thực ra cũng không có gì cả, nếu Thần Côn thực sự đi phát triển sự nghiệp khác thì hắn cũng sẽ rất vui, bởi vì bọn họ đều đã có mục tiêu của riêng của mình rồi.
Nhưng Thần Côn không muốn đi, cũng không muốn rời khỏi phố Vân Lý thì chính là sự lựa chọn của bản thân. Hơn nữa lựa chọn này cũng không tệ, ở chỗ này vui vẻ tốt biết bao.
Hơn nữa người ở đây cũng không muốn xa Thần Côn.
Thần Côn ngồi ở cửa tiếp tục hút thuốc, tối qua ông ta đã suy nghĩ một chút. Lựa chọn cuối cùng là không rời khỏi phố Vân Lý, tiếp tục ở lại nơi này.
Bởi vì ông ra quen ở đây rồi, chẳng muốn đi đâu nữa.
Trước đây ở bày hàng ở trên cầu vượt để kiếm sống qua ngày, thế nhưng bây giờ ở phố Vân Lý có nhiều bạn bè như vậy. Mặc dù có lúc sẽ bị đả kích, nhưng đằng sau mỗi một lần đả kích lại là một câu chuyện vui vẻ.
Hơn nữa nơi này cần ông ta, nếu ông ta đi rồi thì sau này ai sẽ phân phát thẻ số cho tên nhóc này đây.