Nhân Sinh Hung Hãn (Dịch Full)

Chương 1951 - Chương 1951 - Bắt Đầu Nghiên Cứu

Chương 1951 - Bắt đầu nghiên cứu
Chương 1951 - Bắt đầu nghiên cứu

Chương 1951: Bắt đầu nghiên cứu

Phòng thí nghiệm đóng cửa.

Vương Minh Dương nhìn với vẻ mặt lo lắng, nhưng trong tình huống này thì anh ta có thể làm gì khác ngoài việc tin tưởng người anh em của mình.

Điền Thần Côn nói: “Yên tâm đi, trong lòng cậu ấy có tính toán, mọi chuyện sẽ ổn thôi.”

Lần này là lần đầu tiên Thần Côn nói điều này một cách kiên định như vậy.

"Haizz, nếu cậu ấy biết rõ thì sẽ không động vào căn bệnh này, tôi cũng là quá lo lắng thôi." Vương Minh Dương nói, nhưng hiện tại hắn đã bắt đầu nghiên cứu nên có nói gì cũng vô ích.

"Tôi xin lỗi vì đã khiến mọi người lo lắng cho Lâm đại sư. Nếu tôi không đề xuất điều này..." Trương Nhất Quân nhìn phòng thí nghiệm đã đóng chặt cửa, ông ấy nói lời xin lỗi khi nghe thấy cuộc trò chuyện bên cạnh.

Vương Minh Dương lắc đầu: "Không sao đâu. Con người cậu ấy như thế đấy, không ai có thể ngăn cản được đâu. Tôi về đây, ở đây chỉ có thể lo lắng suông mà thôi."

Các sinh viên trong học viện cũng bắt đầu thảo luận với nhau.

"Viện trưởng Triệu và Lâm đại sư đã tiến vào phòng thí nghiệm, lần này là nghiên cứu bệnh AIDS, việc này thật sự quá nguy hiểm."

"Đúng vậy, không biết cuối cùng kết quả như thế nào, hy vọng sẽ thành công."

"Tôi bị dọa đến mức về sau không dám đi đến phòng thí nghiệm nữa. Nếu ở đó còn sót lại vết máu nào thì sẽ rất nguy hiểm đó."

"Thôi, cậu đang nói cái gì vậy? Cậu đang nghi ngờ Lâm đại sư sao? Tôi thì rất tin tưởng ngài ấy.”

Đối với các bạn học sinh thì bọn họ thực sự tự hào khi được là sinh viên của Học viện Trung y số 1 bởi vì rất nhiều bệnh tật đã được chinh phục tại trường của bọn họ.

Trong phòng thí nghiệm.

Triệu Minh Thanh đang chờ đợi, đêm qua ông ấy cũng có nghiên cứu căn bệnh này và tìm ra nguyên lý nhưng chỉ có vậy thôi.

"Tiểu Viên Viên, ngoan ngoãn ngồi ở chỗ đó, chú và ông Triệu có chuyện muốn nói." Lâm Phàm nói.

“Vâng.”

Viên Viên ngoan ngoãn ngồi ở đó và tò mò nhìn xung quanh bởi cô bé không biết đến đây làm gì.

"Lão sư, chúng ta nên bắt đầu từ đâu?" Triệu Minh Thanh hỏi, mặc dù ông ấy có một số ý tưởng nhưng vẫn chưa xác định được.

Lâm Phàm suy nghĩ một chút: "Đừng sốt ruột để tôi suy nghĩ một lát, ông ngồi yên một lát, đừng nóng lòng."

Triệu Minh Thanh nhìn lão sư nhắm mắt ngồi đó nên ông ấy cũng ngồi đó nhắm mắt lại, lúc nhắm mắt lại thì ông ấy cũng đang suy nghĩ về vấn đề này.

Cảm giác thật tuyệt khi nhắm mắt lại và suy nghĩ về các vấn đề, như vậy có thể suy nghĩ nhiều hơn một chút.

Bên ngoài.

Các phóng viên vẫn chưa rời đi và vẫn đang đợi ở đó.

"Ý của mọi người là nhất quyết chờ ở chỗ này sao?" Một gã phóng viên hỏi.

"Ừ, tôi sẽ thuê một căn phòng gần đây để chờ kết quả cuối cùng."

"Đây là một chuyện lớn, nếu thật sự thành công thì đây sẽ là một tin tức chấn động trên toàn thế giới đó.”

"Đúng vậy, Lâm đại sư lại tiến vào phòng thí nghiệm nghiên cứu, chuyện này thật làm người khác mong đợi, bởi không biết sẽ xảy ra chuyện gì."

Hôm nay, không chỉ các phóng viên mong đợi mà người dân cả nước cũng đang mong đợi.

Một ngày trôi qua.

Tin tức đã được đưa ra.

‘Bệnh nhân AIDS đã đến Thượng Hải để tham gia cùng Lâm đại sư.’

‘Nghiên cứu chính thức bắt đầu, chúng ta hãy chờ đợi kết quả.’

‘Lâm đại sư nói nhất định có thể chinh phục được bệnh AIDS, nhưng tình huống cụ thể thì không biết.’

Hiện tại trên weibo, các tiêu đề đều là về Lâm đại sư, một số minh tinh nổi tiếng và các tin tức khác cũng đã nhường chỗ bởi chúng hoàn toàn không có cơ hội bùng nổ.

"Bắt đầu chinh phục nhưng không biết kết quả sẽ như thế nào."

"Theo tôi thấy, nắm chắc không lớn lắm."

"Tôi rất tin tưởng Lâm đại sư nên tôi nghĩ nhất định sẽ có khả năng."

"Ha ha, họ Lâm này hoàn toàn là muốn tự tìm chết, tôi mong hắn sẽ mắc phải căn bệnh này, thật là tuyệt vời."

"Chết tiệt, lầu trên, mày có gan thì nói địa chỉ ra xem tao có đánh chết mày không."

"Thằng này chỉ là một kẻ xàm lờ thôi, mọi người đừng để ý đến hắn làm gì, hoàn toàn không thể hiểu được."

"Chết tiệt, Lâm đại sư đã mạo hiểm tính mạng để nghiên cứu, vậy mà lại có những kẻ ngu ngốc nói lời quá đáng như thế, đúng là đáng bị đánh chết mà.”

Dân mạng bắt đầu la hét, đối với kiểu đùa thế này thì họ gặp một tên sẽ chửi một tên. Xem như một số người không có cảm tình với Lâm đại sư thì lúc này cũng đã quay sang ủng hộ.

Dù sao đây cũng là chuyện tốt, nếu còn có người nói xấu như thế thì kẻ đó đúng là quá ghê tởm.

Học viện Trung Y Thượng Hải.

Ngày càng có nhiều người tụ tập ở cổng trường, họ đều đến sau khi xem tin tức và muốn xem chuyện gì đang xảy ra.

Đặc biệt là những sinh viên mới đi ra từ trường học rất được chào đón.

"Cậu bạn, bên trong xảy ra chuyện gì vậy?" Một người qua đường tóm lấy một học sinh hỏi.

Học sinh: "Viện trưởng chúng tôi và Lâm đại sư đều ở trong phòng thí nghiệm, còn không biết chuyện gì xảy ra."

"Cậu nói có nắm chắc thành công không?"

Học sinh: "Có lẽ có nắm chắc, dù sao thì Lâm đại sư rất lợi hại mà viện trưởng của chúng tôi cũng rất lợi hại, thầy trò cùng ra tay chắc sẽ làm nên việc."

Bình Luận (0)
Comment