Chương 1955: Tổng biên tập báo lá cải bị bắt
Tổng biên tập đang hút thuốc, không để tâm chuyện này chút nào, tựa lưng vào ghế và nở nụ cười trên môi.
“Không có việc gì đâu, cứ để bọn họ làm loạn đi, cậu không thấy tin tức của chúng ta viết đang rất hot trên mạng sao?”
“Còn số lượng đọc giả bên tài khoản chính thức thì sao?”
Phóng viên đã sớm chú ý đến những số liệu này: “Chủ biên, vừa tung ra không lâu thì bài viết của tài khoản chính thức của chúng ta đã được mọi người điên cuồng chia sẻ lại, nó đã sớm vượt qua một trăm nghìn lượt đọc rồi, với tốc độ tăng thế này thì tôi nghĩ không bao lâu nữa sẽ đạt năm trăm nghìn lượt xem.”
Tổng biên tập mỉm cười, gẩy tàn thuốc: “Cậu nghĩ quá ít rồi, theo tôi thấy năm trăm nghìn là con số thấp nhất, một triệu lượt xem cũng là chuyện có thể.”
Phóng viên kia nghe nói vậy, lập tức sợ ngây người: “Tổng biên tập, có thể đạt tới con số này sao?”
Anh ta không dám tưởng tượng, nếu như đạt được một triệu thì nó sẽ bá đạo đến mức nào, đúng là khiến người ta không thể tưởng tượng được.
Nhưng anh ta vẫn có chút lo lắng, có chút sợ hãi nói: "Tổng biên tập, anh nói xem việc này có gây ra rắc rối gì không?”
Tổng biên tập xua tay: "Sẽ không đâu, yên tâm đi! Tin tức này chỉ là suy đoán của tôi, cũng chưa được xác nhận, tôi cũng đã ghi chú rõ ràng rồi."
Phóng viên kia cảm thấy xấu hổ, anh ta không ngờ tổng biên tập lại có thể nói như vậy, chỉ là văn bản ghi chú kia thật sự là quá nhỏ và nếu không nhìn kỹ có lẽ sẽ không nhìn ra được.
Nhưng đây là lần đầu tiên anh ta thấy số lượt xem của một bài viết lại cao như vậy, trước kia tin tức của họ không thể đạt được thành tích cao như vậy.
Đột nhiên!
Bên ngoài náo loạn.
“Tổng biên tập, không xong rồi, có người tìm anh.” Bên ngoài có tiếng kinh hô.
Tổng biên tập nghe nói như vậy thì có chút bối rối, không biết là ai nhưng khi nhìn thấy người đến, trong lòng anh ta hẫng một chút.
Sao cảnh sát lại đến đây?
Chỉ thấy một người cảnh sát lấy một giấy chứng nhận có đóng dấu, phía trên là tin tức của anh ta: “Tin tức này là anh viết sao?”
Tổng biên tập có cảm giác không ổn, suy nghĩ một lúc, đang định nói đó không phải là bài tôi viết nhưng lại bị cảnh sát cắt ngang.
“Không cần hỏi nữa, chứng cứ đã rất rõ ràng rồi, bài này là anh viết, mời anh đi cùng chúng tôi một chuyến. Chúng tôi buộc tội anh bôi nhọ người khác và tạo ra ảnh hưởng xấu trên mạng."
“Đã là phóng viên sao có thể viết tin tức lung tung như vậy được, anh không biết nó sẽ có ảnh hưởng như thế nào sao?”
Lúc trước, phóng viên kia còn cảm thấy thoải mái, thoáng cái sắc mặt đã tái nhợt, anh ta không ngờ tổng biên tập lại bị bắt đi như thế này.
Đủ loại tin tức xuất hiện, các tòa soạn báo nhìn ra phương pháp của báo Kim Minh. Sau khi tin tức này được tải lên đã thu hút số lượng lớn người đọc, ngay lập tức bọn họ cũng định học theo. Bắt đầu viết các tin tức gây hiểu nhầm làm cho vấn đề phức tạp hơn.
Sau đó bọn họ nhận ra tình hình này đúng là rất tốt, thật sự đã thu hút được rất nhiều người đọc, số lượng vẫn tiếp tục tăng lên.
Chỉ là, trong lúc đó có một tin tức xuất hiện dọa bọn họ sợ chết khiếp, khiến họ phải xóa bỏ tin tức và xin lỗi ngay lập tức.
“Tổng biên tập báo Kim Minh đã bị cảnh sát bắt, tin đồn bậy bạ thì phải trả một cái giá thật đắt.”
Bọn họ không ngờ tin tức này vừa mới tung ra không lâu thì tổng biên tập tào báo Kim Minh đã bị mời đi uống trà, tốc độ này cũng quá nhanh rồi.
Thật sự, bọn họ không biết chuyện Lâm đại sư nghiên cứu HIV - AIDS lại được chính phủ coi trọng như thế. Mặc dù bọn họ không ra mặt nhưng bọn họ vẫn đang chờ mong chuyện này.
Nếu thật sự thành công thì Lâm đại sư thật sự đã tạo nên kỳ tích.
Bọn họ nhất định sẽ không tha thứ cho những tin tức nhảm xuất hiện trên mạng kia. Đương nhiên bọn họ sẽ ra tay trấn áp, làm sao có thể để cho những phóng viên kia tuỳ ý đăng tin bậy bạ như thế. Hơn nữa còn bất chấp tất cả mà viết bài bậy bạ như thế thì tuyệt đối bọn họ sẽ không dung thứ được.
Khi các phóng viên Thượng Hải nhìn thấy tin tức kia thì đều nở nụ cười, bọn họ muốn thấy nhất chính là kết quả này, cũng đúng như những gì họ nghĩ, kiểu bù fame thế này sẽ không bao giờ có kết cục tốt đẹp.
Khi nhìn thấy tổng biên tập viết tin này bị bắt, cư dân mạng cũng rất hoang mang.
Hóa ra đây là tin giả.
Lúc này các phóng viên ngồi chồm hổm chờ ở học viên Trung Y đều rất sốt ruột. Dù sao đã nhiều ngày trôi qua như vậy, cũng không biết là có thành công hay không.
Trương Nhất Quân vẫn luôn chờ ở đó, mỗi ngày thậm chí cả lúc đi ngủ, câu ông ta muốn nghe nhất chính là.
Thành công.
Thế nhưng từng ngày từng ngày trôi qua vẫn không có tin tức gì, ông ta cảm thấy có chút lo lắng.
Thậm chí, trong đầu ông ta thỉnh thoảng hiện ra một ý tưởng.
Đó chính là thất bại.
…