Nhân Sinh Hung Hãn (Dịch Full)

Chương 1958 - Chương 1958 - Thật Sự Thành Công

Chương 1958 - Thật sự thành công
Chương 1958 - Thật sự thành công

Chương 1958: Thật sự thành công

Bác sĩ đi theo Lâm đại sư vào phòng thí nghiệm, ôm Viên Viên đang ngủ say lên, chích vào tay cô bé một cái, động tác của bác sĩ rất nghiêm túc không dám có một chút sơ suất.

Bác sĩ nhanh chóng lấy được hai loại máu rồi vội vàng chạy tới bệnh viện, hiện tại anh ta muốn xét nghiệm hai loại máu này xem kết quả rốt cuộc như thế nào.

Đáy lòng anh ta cũng cho rằng Lâm đại sư nhất định là thành công, nhưng kết quả cụ thể là gì thì thật sự không biết.

Lúc anh ta rời đi còn cảnh cáo các phóng viên, tạm thời không nên đi qua, chờ có kết quả kiểm tra.

Tuy nhiên sau khi bác sĩ này rời đi, các phóng viên nào quản nhiều như vậy, họ trực tiếp xông lên.

Bọn họ cực kỳ tin tưởng Lâm đại sư, nếu đã nói thành công thì vậy nhất định thành công, tuyệt đối sẽ không phạm sai lầm.

Mà điều làm cho các phóng viên hưng phấn chính là, bệnh AIDS là do Lâm đại sư của bọn họ trị khỏi.

Lâm Phàm nhìn thấy nhiều phóng viên như vậy đi tới, cũng cười, sau đó từ trên lầu đi xuống, trong nháy mắt đã bị các phóng viên vây quanh.

“Lâm đại sư, thật sự thành công rồi sao?” Một phóng viên đỏ mặt hỏi, anh ta đỏ mặt vì quá phấn khích.

Lâm Phàm gật đầu đáp: "Đúng, thành công rồi.”

“Lâm đại sư, Viên Viên thế nào rồi, tình huống của cô bé bây giờ thế nào?” Phóng viên hỏi tình hình đứa trẻ, không biết tình huống thế nào.

Mà đúng lúc này, một thân ảnh vội vàng chạy tới.

"Thực xin lỗi, phiền nhường đường."

Trương Nhất Quân ngủ rất nông, nên khi nghe được thanh âm bên ngoài liền bừng tỉnh. Thậm chí ngay cả giày cũng không xỏ xong, khi nhìn thấy Lâm đại sư đi ra thì cả người lập tức chạy tới như điên.

"Lâm đại sư, thế nào rồi." Trương Nhất Quân nắm lấy tay Lâm Phàm, khẩn trương hỏi.

Lâm Phàm cười gật đầu: "Ừm, đã giải quyết xong, Viên Viên cũng khôi phục sức khỏe, virus đã biến mất rồi.”

Trương Nhất Quân đứng ở đó giống như choáng váng, sau đó quỳ phịch trên mặt đất, nước mắt giàn giụa nói: "Lâm đại sư, cảm ơn ngài, thật sự cảm ơn ngài rất nhiều.”

Anh ta cũng không biết nên nói cái gì, gánh nặng trong lòng cuối cùng cũng đã tan thành mây khói.

Một khối đá buông xuống, cả người đều thoải mái.

Các phóng viên nhìn thấy tình huống này cũng chụp ảnh, ghi lại cảnh này.

Nhưng ngược lại có phóng viên có chút tò mò, mở miệng hỏi thăm.

"Lâm đại sư, virut trên người Viên Viên đã tiêu trừ, vậy phương thuốc này là trị liệu một lần sao?"

Lúc này, tất cả mọi người đều lắng tai nghe.

“Không phải.”

Lâm Phàm điềm nhiên nói.

"Phương thuốc này chia làm ba giai đoạn đầu, giữa và cuối, liều lượng dùng thuốc cũng khác nhau, chắc chắn sẽ không có chuyện một lần là sẽ chữa khỏi."

Vừa dứt lời, hiện trường một mảnh yên tĩnh.

Trương Nhất Quân trợn tròn mắt.

Các phóng viên thậm chí không biết phải nói gì tại thời điểm này, một phóng viên hỏi.

"Lâm đại sư, nếu nói không phải là một lần chữa trị, vậy Viên Viên làm sao có thể..."

Bọn họ đã không dám tưởng tượng, không ngờ Lâm đại sư cũng sẽ nói giỡn, chỉ là trò đùa này không buồn cười chút nào.

Lâm Phàm lập tức hiểu ra. Xem ra mình không giải thích rõ ràng nên đã làm cho bọn họ có chút khó hiểu.

"Viên Viên quả thật đã khôi phục, trước khi tôi nghiên cứu đã trị cho cô bé xong rồi, còn nếu dùng phương thuốc Trung y thì đó là hai chuyện khác nhau. Cho nên trước khi phương thuốc ra đời thì tôi đã dùng phương pháp của tôi chữa lành cho Viên Viên trước rồi.”

Khi Lâm Phàm nói ra những lời này, tất cả mọi người đều bối rối.

Các phóng viên há hốc mồm ánh mắt kinh ngạc nhìn Lâm đại sư, khuôn mặt tự tin mà lại bình tĩnh này đột nhiên bọn họ cảm thấy có chút đáng sợ.

Con mẹ nó, thế này cũng quá lợi hại rồi.

"Ý của Lâm đại sư là ngài đã dùng y thuật của mình để chữa khỏi hoàn toàn bệnh HIV - AIDS sao?”

Lâm Phàm gật đầu đáp: "Đúng, anh nói không sai, quả thực như vậy.”

Lúc này các phóng viên cũng không biết nên nói gì, chỉ cảm giác giống như là gặp quỷ, thậm chí cảm thấy vô cùng đáng sợ.

Lâm đại sư này quả thực chính là thần.

Tại bệnh viện.

Bác sĩ kia vội vàng đi vào phòng thí nghiệm, lúc báo cáo xét nghiệm được đưa ra thì anh ta đã bị kinh ngạc đến ngây người. Thậm chí cảm giác như là gặp quỷ.

Lâm đại sư hoàn toàn bình thường.

Mà Viên Viên trước đó được xác định là bệnh nhân AIDS. Thế nhưng bây giờ sau khi xét nghiệm xong thì kết quả đã bình thường.

Điều đó có nghĩa là, bệnh nhân đã hết bệnh rồi.

Nhân viên xét nghiệm đứng một bên, có chút tò mò, hỏi: "Làm sao vậy, sao lại ngây ngốc đứng đó vậy.”

"Thành công rồi."

Vẻ mặt nhân viên xét nghiệm đều ngơ ngác: "Cái gì thành công? ”

"Ha ha ha..." Đúng lúc này, bác sĩ kia lập tức bắt lấy nhân viên xét nghiệm nói: "Lâm đại sư thành công, bệnh AIDS đã được chữa trị hoàn toàn rồi.”

Nhân viên xét nghiệm kia chỉ ngẩn người một chút, sau đó đột ngột phản ứng lại.

"Anh nói gì vậy? Lâm đại sư thành công rồi sao?”

Sau đó dường như nghĩ tới cái gì đó, vội vàng mở điện thoại di động xem weibo của Lâm đại sư. Khi liếc mắt nhìn lại, anh ta không biết nói cái gì.

Bình Luận (0)
Comment