Nhân Sinh Hung Hãn (Dịch Full)

Chương 1962 - Chương 1962 - Cống Hiến Lớn Cho Nhân Loại

Chương 1962 - Cống hiến lớn cho nhân loại
Chương 1962 - Cống hiến lớn cho nhân loại

Chương 1962: Cống hiến lớn cho nhân loại

Trên đường đi, đang lái xe.

"Ôi, rốt cục cũng kết thúc, mệt mỏi chẳng muốn nói gì nữa." Lâm Phàm cười nói.

Triệu Minh Thanh ở một bên nói: "Lão sư, kỳ thật ngay từ đầu trong lòng học trò cũng không yên tâm, nhưng xem ra vẫn là học trò suy nghĩ nhiều rồi.”

Lâm Phàm cười nói: "Đương nhiên rồi, không suy nghĩ nhiều, còn có thể làm sao, đúng không.”

Hắn biết Triệu Minh Thanh không yên tâm, nhưng tín nhiệm mình nên mới tin tưởng mình nhất định có thể. Hiện giờ thật sự thành công, chuyện này với Triệu Minh Thanh cũng rất bất ngờ.

Đưa Triệu Minh Thanh về nhà, bà Triệu vẫn một mực chờ đợi ở cửa, khi nhìn thấy chồng mình trở về cũng lập tức tiến lên. Bà cũng không hỏi kết quả cụ thể mà chỉ hỏi han ân cần rồi nắm tay ông đi vào trong phòng.

Lâm Phàm ngồi ở ghế lái nhìn thấy tất cả, trên mặt lộ ra nụ cười.

Hắn nghĩ về yêu cầu mở kiến thức của bách khoa toàn thư.

"Có chút phiền não, chẳng lẽ mình thật sự già rồi, phải tính toán cho chuyện sau này sao?"

Hắn cảm thấy mình còn rất trẻ, chuyện tình cảm thật sự không cần gấp gáp, có thể từ từ đến.

Nhưng hiện tại xem ra, bách khoa toàn thư cũng sốt ruột cho mình, hắn suy nghĩ một chút, thật đúng là hơi buồn cười.

Hắn đi về phía nhà thuê, trở về nhà tắm rửa. Tinh thần trở nên sảng khoái, hắn nằm trên ghế sofa xem TV, sau đó mơ hồ ngủ thiếp đi.

Các phóng viên, ngồi xổm nhiều ngày như vậy, bây giờ đã có kết quả cũng trở lại tòa soạn, bọn họ bắt đầu gấp gáp soạn bản thảo.

Lần này, bọn họ nhất định phải viết bản thảo thật ra gì và này nọ mới được.

Dù sao Lâm đại sư làm chuyện này thật sự quá đỉnh, nếu như không khen ngợi một phen thì thật có lỗi với sự cố gắng của Lâm đại sư.

Các đơn vị liên quan đều họp khẩn cấp.

Một nhóm người có máu mặt ngồi trong phòng họp thảo luận chuyện Lâm Phàm chinh phục được bệnh AIDS. Hiện giờ phương thuốc cũng được đăng lên mạng, nói cách khác chuyện này đã không cần đến người kiểm soát rồi.

Mỗi công dân chỉ cần mua đúng thuốc có thể tự sắc thuốc ở nhà uống.

"Lần này Lâm đại sư làm quá tuyệt, giải quyết được vấn đề lớn như này. Nước ta có mấy ngôi làng bởi vì bán máu mà bệnh nhân AIDS chiếm đa số, hiện giờ Lâm đại sư đã chữa được bệnh này, hoàn toàn có thể chữa khỏi bệnh tình của những ngôi làng kia." Một lãnh đạo hưng phấn nói.

"Ừm, hiện giờ đang cho người ta thí nghiệm phương thuốc Lâm đại sư đưa ra, kiểm tra tình huống chữa trị. Nếu như không có vấn đề gì thì chúng ta sẽ mua thuốc đưa đến khắp các nơi.”

"Kỳ thật không cần thí nghiệm, tôi vẫn rất tin tưởng Lâm đại sư. Tuy rằng người này không quá nể mặt người khác nhưng người ta có bản lĩnh, tính tình có chút không tốt cũng là rất bình thường."

Lúc ông ta nói ra lời này, người xung quanh cũng bất đắc dĩ nở nụ cười, cũng không phải Lâm đại sư tính tình không tốt mà trước kia bọn họ xảy ra mâu thuẫn với Lâm đại sư. Cho nên làm cho Lâm đại sư người ta ghi nhớ trong lòng.

Dù sao có người biết, Lâm đại sư đối xử rất tốt với những người khác, làm sao có thể chỉ không thân thiện với bọn họ.

Cho nên lý do này không cần nghĩ cũng có thể hiểu được.

Bởi vậy khi biết Lâm đại sư muốn nghiên cứu bệnh AIDS, bọn họ cũng không phái người đi qua nói chuyện về phương thuốc, chỉ yên lặng phía sau quan sát.

Nếu như có thể nghiên cứu ra thì đó là chuyện tốt. Nếu như không có nghiên cứu phát triển ra, vậy cũng không sao cả.

Hiện giờ phương thuốc thành công và được công bố, tâm tình bọn họ tự nhiên cũng rất tốt, điên cuồng khen ngợi Lâm đại sư.

Phương thuốc này vừa đưa ra, cũng không biết cứu vớt bao nhiêu người, đúng là một chuyện công đức vô lượng.

"Mặc dù tin tưởng Lâm đại sư nhưng chúng ta là đơn vị chính phủ, mọi chuyện đều phải dùng số liệu nói chuyện, cho nên thủ tục cần làm vẫn phải làm.

"Đúng, chuyện này ảnh hưởng rất lớn. Tuy rằng tạm thời còn chưa có tin tức, nhưng tôi biết một số nước khác đã liên lạc với chúng ta vì chuyện này đó.”

Ngày hôm sau!

Các phóng viên đều đã xuất bản những tin tức được viết ngày hôm qua.

"Thần y Lâm đại sư nổi tiếng nước ta, trải qua bảy ngày bảy đêm cuối cùng đã chinh phục AIDS"

"Mùa xuân của các bệnh nhân AIDS đang đến."

"Một già một trẻ đã có những đóng góp lớn cho thế giới."

"Chỉ e không có bệnh nào trên thế giới này mà Lâm đại sư không thể chữa khỏi."

"Tôi có thể chữa được AIDS, chỉ là còn chưa nghiên cứu ra phương thuốc mà thôi."

Khi những tin tức này xuất hiện, tất cả cư dân mạng đều bị sốc.

"Mẹ kiếp, thế này quá trâu bò rồi, đỉnh vãi."

"Không thể tưởng được, thật sự không thể tưởng tượng được. Lâm đại sư tự thân có thể chữa được bệnh AIDS, chỉ là muốn nghiên cứu ra phương thuốc, lời này nói đúng là khiến tôi cạn lời luôn đó.”

"Đừng nói anh cạn lời, có là tôi cũng cạn lời thôi. Đây chính là nhân vật trâu bò nhất, mãi mãi là người trâu bò nhất, bạn sẽ không bao giờ biết được bước tiếp theo của người ta sẽ làm cái gì."

"Phục luôn rồi, tôi cảm thấy Chính phủ nên tặng thưởng cho Lâm đại sư, đây là cống hiến rất lớn cho nhân loại đó.’

"Không sai, đúng là nên làm vậy."

Bình Luận (0)
Comment