Chương 1967: Quá kinh người
Đám người Hà Thừa Hàn, Ngô Vân Cương lần lượt gọi tới.
Bọn họ không nói gì khác, chỉ có một yêu cầu. Đó chính là muốn đi tham gia đoàn người thân, thậm chí không bàn chút chuyện công việc nào mà chỉ muốn đi cùng mà thôi.
Điều này làm cho hắn rất là bất đắc dĩ, nhưng ngẫm lại thấy cũng không sao. Nếu muốn đi vậy thì cùng đi, vừa vặn náo nhiệt một chút.
Sau đó hắn gọi điện thoại cho Vương Minh Dương, bảo anh ta sắp xếp một chút, nếu đều phải đi thì phải có sắp xếp trật tự mới được.
Lúc Vương Minh Dương nhận được điện thoại này, tâm tình rất tốt, hình như anh ta cố ý chờ điện thoại của Lâm Phàm. Lúc này nhận được điện thoại, tâm tình anh ta rất vui vẻ, xem ra rốt cục người anh em tốt cũng không quên mình.
Tại sân bay Thủ đô.
Ngày hôm nay biển người đông đúc, trong nhóm người này lại có một đội ngũ rất lớn.
Lâm Phàm dẫn đầu, đoàn người thân đông đúc, một đám người ai nấy đều tươi cười phấn khích, lần này họ sắp chứng kiến thời khắc Lâm đại sư nhận giải.
Người thân và bạn bè của hắn đều ở đây, các ông chủ cửa hàng ở phố Vân Lý cũng muốn đến, nhưng trực tiếp bị Lâm Phàm ngăn lại.
Đừng tới góp vui nữa, nhiều người quá rồi, đây cũng không phải đi đánh giặc.
Triệu Minh Thanh tuy lớn tuổi nhưng cũng tới, lão sư đi nhận thưởng, ông là học trò làm sao có thể không đi.
Triệu Chung Dương đi ra khỏi sân bay cũng đã phát sóng trực tiếp, lúc lộ diện đội ngũ hùng hậu này, những người trong phòng livestream đều sợ ngây người.
Đội ngũ này cũng quá lớn rồi, quả thực kinh người.
Bên ngoài sân bay.
Các phóng viên đang phát sóng trực tiếp.
"Xin chào các khán giả, bây giờ chúng tôi đang chờ Lâm đại sư đến, theo một nguồn tin đáng tin cậy thì Lâm đại sư đã tới sân bay, lát nữa chúng tôi sẽ có cơ hội phỏng vấn."
Tại cổng sân bay, một phóng viên nói với ống kính.
Đây chỉ là một chương trình phát sóng trực tiếp trên internet, đây là một chuyện lớn nên đáng để họ làm vậy.
Các phóng viên Thượng Hải chen chúc nhau mà đến, cho dù không vào được hiện trường cũng phải ở bên ngoài phỏng vấn Lâm đại sư một chút.
Huống hồ, có tòa soạn cũng đang tranh thủ cơ hội tiến vào hội trường, có thể nói là tranh cướp vị trí cực kỳ kịch liệt, một tờ giấy mời thôi nhưng cũng rất khó lấy.
Cư dân mạng cũng chú ý đến chuyện này, tuy rằng hoạt động nhận thưởng khô khan. Thế nhưng lần này nhân vật chính là Lâm đại sư, sao bọn họ có thể không quan tâm chứ.
Sau chừng ấy thời gian, bọn họ đi theo Lâm đại sư từng bước một, đã chứng kiến không biết bao nhiêu chuyện lớn mà hắn làm. Bọn họ chính là fan cứng trong nhóm fan cứng.
Bây giờ thần tượng sắp đi nhận giải thưởng, bọn họ nhất định phải ủng hộ, hơn nữa còn phải ủng hộ nhiệt tình nhất mới được.
“Ra ngoài rồi!”
Đột nhiên, một tiếng kêu kinh ngạc truyền đến, một phóng viên phấn khích chỉ về phía xa.
Các phóng viên xông lên, hô to: "Lâm đại sư..."
Nhìn thấy nhiều phóng viên như này, Lâm Phàm hoàn toàn bối rối.
Vương Minh Dương và những người khác đi tới, nhìn thấy tình huống này cũng kinh hãi, không biết nên nói gì: "Nhanh, mọi người bảo vệ anh em tốt của chúng ta nào, tạo thành hàng tường người đi”
Những doanh nhân lúc này đều làm tường vây, nếu để cho đối tác nhìn thấy, tuyệt đối sẽ sốc không nói nên lời.
Một vài người dân ở sân bay không biết là đã xảy ra chuyện gì, còn tưởng rằng là minh tinh lớn nào đó tới, chỉ là trông có vẻ không phải, khi nghe được ba chữ "Lâm đại sư" cũng ngạc nhiên hô lên.
"Mẹ kiếp, Lâm đại sư ở đây."
Hiện tại đúng là có rất ít người ở Trung Quốc không nhận ra Lâm Phàm, tất cả mọi người đều biết phố Vân Lý Thượng Hải có một người cực kỳ trâu bò, những việc người này làm ra có thể nói là kinh thiên động địa, không ai không phục.
Đặc biệt là ở thủ đô, những người đã đến bảo tàng thì đều biết Lâm đại sư.
Mười bức quốc hoạ kia giống như có được ma lực thu hút làn sóng người đến nhìn ngắm chúng, bọn họ có cảm giác giống như được hòa mình vào trong đó.
Khi các đại sư quốc họa hàng đầu trong nước nhìn thấy bức tranh này cũng đều kinh ngạc, cảm thán không thôi. Ai có thể vẽ ra, hoặc là nói đây đã không còn là tranh bình thường, có thể ảnh hưởng đến thần kinh, tình cảm, thị giác của một người.
Khiến người ta chìm đắm vào trong đó không thể thoát ra.
Lâm Phàm cũng không biết nên nói gì trước sự tiếp đón nhiệt tình của các phóng viên, nhưng câu hỏi thì vẫn phải trả lời. Chỉ là số người cũng quá nhiều, các câu hỏi cũng lộn xộn, các phóng viên mồm năm miệng mười trộn lẫn với nhau càng ồn ào khó nghe.
Cuối cùng hắn chỉ có thể nhanh chóng lên xe, hướng tới đích xuất phát.
Nhưng các phóng viên cũng sẽ không bỏ qua cơ hội này, trực tiếp theo sát phía sau, chạy tới hội trường.
Triệu Chung Dương cầm điện thoại di động livestream, sớm đã bị làm cho choáng váng.
"Các anh em, mọi người thấy chưa? Nơi này có nhiều người như thế, tôi cũng không có chỗ đứng, náo nhiệt ghê luôn đó."
Nhóm người xem livestream đã trợn mắt há hốc mồm từ lâu, cho tới bây giờ họ cũng không ngờ lại có thể dẫn tới ảnh hưởng lớn như vậy, quả thực đáng sợ.
Thậm chí còn hot hơn các ngôi sao nhiều lần.