Nhân Sinh Hung Hãn (Dịch Full)

Chương 1969 - Chương 1969 - Phóng Viên Thượng Hải Quá Thân Thiện

Chương 1969 - Phóng viên Thượng Hải quá thân thiện
Chương 1969 - Phóng viên Thượng Hải quá thân thiện

Chương 1969: Phóng viên Thượng Hải quá thân thiện

Lâm Phàm cười trả lời: "Tâm trạng tôi à, đương nhiên rất kích động, dù sao đây cũng là lần đầu tiên tôi tới đây nhận thưởng, câu hỏi này khá đơn giản đó.”

Cô phóng viên đáng yêu nhất thời có chút ngượng ngùng, cảm thấy lãng phí cơ hội này, nhưng các đồng nghiệp cũng rất yêu quý cô. Dù sao ở trong ngành bọn họ, tuy nhiều nữ, nhưng số người xông lên tuyến đầu như này cũng rất ít, bọn họ đương nhiên phải quý trọng.

Lúc này, phóng viên Thượng Hải bắt đầu đặt câu hỏi, bọn họ thương lượng một lát rồi cuối cùng nghĩ đến vấn đề muốn hỏi.

Một trong những phóng viên cao lớn hỏi: "Lâm đại sư, sáng nay anh đã ăn sáng chưa?”

Vừa nghe thấy câu hỏi này, các phóng viên thủ đô cũng nhịn không được phì cười, bọn họ không ngờ phóng viên Thượng Hải lại hỏi câu hỏi như vậy

Câu này cũng quá đơn giản.

Vẻ mặt Lâm Phàm có chút quái dị, mẹ nó, cho dù chúng ta quen thuộc đến mấy cũng không cần quan tâm hắn như thế đâu.

"Tôi vội đi nên chưa ăn.”

Các phóng viên Thượng Hải cũng không để ở trong lòng, đồng thời xì xào bàn tán, thầm nghĩ lung tung.

"Lâm đại sư chưa ăn sáng, vậy nhất định là rất kích động, tin tức này đã nhận được."

"Ngay cả bữa sáng cũng không ăn, chứng tỏ Lâm đại sư rất coi trọng chuyện này, coi trọng đến mức quên cả ăn sáng, tin tức này đã thu được."

Nghe các phóng viên Thượng Hải suy luận linh tinh như thế, các phóng viên thủ đô đều cạn lời. Thế nhưng ngẫm lại, họ lại cảm giác tình huống này hình như khá thú vị.

Câu hỏi này không có vấn đề gì.

Lâm Phàm bất đắc dĩ nói: "Còn có câu nào thì nhanh hỏi đi, mười phút nữa tôi sẽ vào trong, thời gian này đã định rồi. ”

Các phóng viên Thượng Hải khoát tay: "Các đồng nghiệp, mọi người hỏi đi, chúng tôi không hỏi nữa. ”

Sau đó, trong mắt của các phóng viên thủ đô sáng lên, các phóng viên Thượng Hải lại nhường cho họ phỏng vấn trước, điều này khiến bọn họ sợ ngây người đến mức thốt lên không thể tin được. Bọn họ làm việc đúng là không theo trình tự rồi, hơn nữa còn rất tốt bụng, khiến họ cảm động có chút muốn khóc.

Đây là đồng nghiệp đáng yêu nhất mà bọn họ từng gặp, trước kia phỏng vấn tin tức có ai mà không chen tới trước như giết heo, đôi khi còn va chạm nảy lửa. Mỗi lần phỏng vấn, đừng nói có phỏng vấn được gì hay không, quần áo nhất định đều muốn rách cả.

Lâm Phàm cười cười, nhưng hắn không ngờ mọi chuyện sẽ như thế này, có vẻ như các phóng viên ở Thượng Hải gần như phát ốm vì phỏng vấn hắn, Nếu như không phải là muốn cho dân chúng một tin tức mới nhất, nói không chừng cũng sẽ không tới tìm mình nữa.

Nhưng ngẫm lại cũng đúng, nhiều chuyện như vậy đã xảy ra, nếu là hắn thì hắn cũng phát chán.

Sau đó các phóng viên thủ đô vây quanh Lâm Phàm hỏi từng câu hỏi, mà Lâm Phàm cũng trả lời rất nghiêm túc. Trên cơ bản chỉ cần câu hỏi không quá phức tạp đều sẽ trả lời, cho dù câu hỏi phức tạp thì hắn cũng sẽ nghĩ ra câu trả lời thoả đáng.

Mười phút trôi qua rất nhanh.

Lâm Phàm nhìn đồng hồ xem thời gian, nói: "Mọi người ngừng đặt câu hỏi thôi, sắp bắt đầu rồi, đợi đến lúc kết thúc có gì cần hỏi thì chúng ta hỏi sau được không?”

Các phóng viên gật đầu: "Được, chúc mừng Lâm đại sư.”

"Đúng vậy, đây đúng là danh xứng với thực."

Mọi người đều hỏi thoải mái, tâm tình các phóng viên rất không tệ, cảm thấy Lâm đại sư cũng không tệ, họ đều chúc phúc.

Bọn họ từng phỏng vấn rất nhiều người, nào có ai dễ phỏng vấn như Lâm đại sư chứ.

Hơn nữa các phóng viên Thượng Hải cũng tốt bụng, đợi lát nữa sẽ âm thầm thêm wechat, về sau trao đổi một phen, dù sao cũng không có nhiều đồng nghiệp thân thiện như vậy.

Hắn lên xe.

Bí thư Trần cười: "Lâm đại sư, cậu rất được hoan nghênh.”

"Trần bí thư, ông đừng trêu nữa, đâu phải tôi được hoan nghênh, thật ra bọn họ thích tôi." Lâm Phàm nói.

"Ha ha ha." Trần bí thư nhất thời bật nụ cười, xe đi vào bên trong.

Nhóm Triệu Chung Dương thì đi theo phía sau, bọn họ là đoàn người thân nhưng đều phải thông qua kiểm tra, hơn nữa còn phải có giấy mời.

"Các anh em, trái tim nhỏ bé của tôi hơi lo lắng, trước giờ tôi chưa từng tới nơi này."

Những người trong phòng livestream điên cuồng bình luận.

"Anh Dương trâu bò, vô địch, thả like."

"Tặng quà đê, lần này đi theo anh Dương mở mang tầm mắt một chút.”

"Nhưng mà hâm mộ quá, anh Dương có thể tận mắt chứng kiến, chúng ta chỉ có thể ở đây xem."

Triệu Chung Dương nhìn những bình luận này, tâm tình rất vui vẻ. Đương nhiên rồi, đích thân tới nơi này và xem trên TV, là hai chuyện khác nhau có được hay không.

"Nhắc nhở: Phòng livestream được đề xuất lên trang đầu."

"Đỉnh vãi, anh Dương lại lên trang đầu."

"Xem ra nền tảng phát sóng trực tiếp biết anh Dương muốn phát sóng cái gì, đây là muốn thu hút nhiều người truy cập hơn mà."

"Ha ha, anh Dương sắp hot trong giới livestream rồi, hơn nữa còn hót hòn họt.”

"Không sai, tặng quà nào, lầu dưới đi theo bước chân của tôi, đừng để anh Dương của chúng ta quá mất mặt."

Thưởng thưởng thưởng!

Nhất thời trên màn hình, các loại quà tặng bay lên, cũng có đại gia điên cuồng tặng lễ vật, nhưng những lễ vật này không phải cho Triệu Chung Dương.

Bình Luận (0)
Comment