Chương 1973: Đoán xem giải thưởng gì?
Người dẫn chương trình đã hoàn toàn hoang mang, anh ta dẫn chương trình bao nhiêu năm đúng thật là chưa gặp qua trường hợp nào như thế này.
Trong lòng anh ta chỉ có một suy nghĩ.
Đó chính là Lâm đại sư này đúng là quá nghịch thiên.
Nói đến bây giờ, anh ta không đếm được Lâm đại sư đã nói ra bao nhiêu danh hiệu rồi.
Lâm Phàm nhìn phía dưới cười rất sảng khoái, sau đó ra hiệu mọi người im lặng, rất nghiêm túc nói.
“Thật ra, vừa rồi nói đều là sự thật, mọi người đừng cho rằng tôi đang chém gió.”
Người ngồi bên dưới vốn cho rằng Lâm đại sư chỉ là đang nói đùa. Thế nhưng bọn họ làm sao nghĩ đến những gì Lâm đại sư vừa nói đều là sự thật.
Trên bàn tiệc.
Ông Lâm tức đỏ cả mặt nói: “Tên tiểu tử thối này, ở nơi trang trọng như này vậy mà nói ra những lời này, thật là...Haizz”
Ngồi phía dưới đều là những nhân vật lớn, sao có thể đùa như vậy chứ.
Vương Minh Dương cười nói: “Chú, cậu ta không nói đùa đâu.”
“Không đùa, vậy thì thật đúng là vậy sao?” Ông Lâm tức giận nói, đây mà là thật sao? Sao không nói là cái gì cũng biết luôn đi.
Vương Minh Dương rất nghiêm túc nói: “Chú, đúng là thật đó chú.”
Ông Lâm sững sờ khi nhìn biểu cảm nghiêm túc của Vương Minh Dương như vậy, cũng không không biết nói cái gì. Cái này còn có thể là thật, cho dù là đánh chết ông ta cũng không tin.
Trên mạng.
“Con mẹ nó, ở nơi trang trọng như thế Lâm đại sư vậy mà lại nói đùa như vậy, chẳng lẽ không sợ bị sét đánh cho choáng váng hay sao?
“Xì, đời này Lâm đại sư chưa từng sợ những thứ này.”
“Ha ha ha, cười chết mất thôi, nhìn thấy đám nhân vật lớn kia sững sờ, tôi biết bọn họ bị Lâm đại sư làm cho ngốc rồi. Sợ rằng đến bây giờ cũng không biết Lâm đại sư nói là thật hay giả nữa.”
“Đây chắc chắn là thật rồi, ai không biết Lâm đại sư là một người không biết nói dối chứ.”
Hiện trường, người dẫn chương trình lúc này mới phản ứng lại.
“Lâm đại sư, sự cống hiến của anh với xã hội, với thế giới rất lớn, bệnh ung thư máu, AIDS,...đều là bệnh tình vô cùng nghiêm trọng. Bây giờ bởi vì có anh ra tay, nên vô số người được cứu rồi.”
Lâm Phàm trầm mặc một lát: “Thật ra, tất cả những chuyện này thực sự là do học trò của tôi, cũng chính là viện trưởng viện Trung y Thượng Hải Triệu Minh Thanh. Ông ta yêu thích Trung y, luôn nhập tâm vào đó chuyên nghiên cứu các loại bệnh, tôi thân là lão sư cũng phải thường xuyên cùng ông ta đánh bại các loại bệnh tật. Nếu như không phải là ông ta thúc giục, tôi nghĩ tôi cũng sẽ không nhanh như vậy công phá được những thứ này.”
Triệu Minh Thanh ngồi bên dưới nghe được lời này đột nhiên ngẩn cả người, không ngờ rằng ở hiện trường như vậy lão sư vậy mà lại nhắc đến ông ta.
Mà trong nhà Triệu Minh Thanh, người trong nhà cũng đang xem ti vi.
Ba nam một nữ cũng quay về nhà ngồi bên cạnh Bà Triệu xem tình huống trên tivi.
Bà Triệu: “Mấy đứa xem, trước đây mấy đứa còn coi Lâm đại sư người ta là kẻ lừa đảo, bây giờ thấy gì chưa?”
“Mẹ, lúc đó ai có thể nghĩ được chứ, dù sao trẻ tuổi như vậy, bọn con cũng không phải là sợ cha bị người ta lừa hay sao.”
Bây giờ nghĩ lại, bọn họ cũng có chút ngại ngùng, làm sao có thể nghĩ rằng Lâm đại sư này lợi hại như vậy.
Cha của bọn họ theo Lâm đại sư học tập vậy mà lại có thành công như ngày hôm nay.
Có điều, may mắn là ý chí ông ấy kiên định, căn bản không nghe lời bọn họ nói. Nếu không thật đúng là họ đã làm tan tành thành tựu bây giờ của cha rồi.
Lúc này, ống kính quét đến Triệu Minh Thanh.
Ông lão này lần đầu tiên được lên ti vi.
Đối với một vài fan cứng của Lâm Phàm mà nói, bọn họ đương nhiên biết ông lão này là ai, đây chính là học trò của Lâm đại sư, một đại sư Trung y. Hiện giờ đi theo Lâm đại sư nên đã tiến bộ rất nhanh, làm cho người ta phải bội phục.
Hiện trường tiếp tục, người dẫn chương trình dẫn dắt chương trình, mà lúc này bắt đầu trao giải.
Những cư dân mạng không biết đây là trao giải thưởng gì, cũng rất mong chờ.
“Các anh nói xem, sẽ trao giải thưởng gì cho Lâm đại sư đây?”
“Giải thưởng công dân tốt?”
“Trên lầu kia, anh có thể đừng đùa nữa được không, còn nói giải công dân tốt, có tin tôi cho anh một đòn chết luôn không.”
“Được được, không phải là giải công dân tốt thì chính là người nhân hậu?”
“Con mẹ nó trên lầu kia, gửi địa chỉ nhà anh đây cho tôi, tôi mà không xiên chết anh thì tôi sẽ tin anh.”
Những cư dân mạng bình luận rất kịch liệt, đều đang nghĩ sẽ trao giải thưởng gì cho Lâm đại sư. Dù sao chuyện này vẫn luôn không có động tĩnh, cũng không có tiết lộ ra bên ngoài.
Tất cả mọi người đều đang suy đoán.
Có điều đối với một vài người thì giải thưởng này chắc là không đơn giản, dù sao nhiều nhân vật lớn ở đây như vậy. Nếu như là giải thưởng đơn giản thì căn bản không cần thiết phải như vậy.
Lâm Phàm đứng trên sân khấu lẳng lặng chờ đợi, hắn rất để tâm đối với giải thưởng lần này. Dù sao hắn thích giải thưởng, muốn treo đầy giải thưởng trên vách tường trong cửa hàng.
…