Chương 1974: Thành tựu trọn đời
Hôm nay, có giải thưởng lớn đến thực sự khiến cho hắn rất mong chờ.
Vương Minh Dương cũng rất căng thẳng, nếu biết là giải thưởng gì thì có lẽ hiện tại cũng sẽ không kích động như vậy. Nhưng bởi vì không biết, vậy nên mới kích động như thế này, cũng không biết nên nói cái gì.
Bọn người Ngô U Lan ngồi ở đó nhỏ tiếng bàn tán.
“Các cô nói xem anh Lâm sẽ nhận được giải thưởng gì?”
Ngô Hoán Nguyệt lắc đầu: “Không biết.”
Liễu Nhiếp nhếch môi: “Chắc là giải thưởng lớn rồi, nếu không sẽ không long trọng như vậy.”
Vân Tuyết Dao từ Hào Giang chạy đến đây chính là vì chứng kiến khoảnh khắc này. Lúc này mặc dù cô ta không lên sân khấu nhận thưởng, nhưng còn căng thẳng hơn cả Lâm Phàm, giống như chính là cô ta lên sân khấu nhận giải vậy.
“Giải thưởng mà anh Lâm nhận được nhất định không bình thường.”
Khi mọi người đang xì xào bàn tán thì người dẫn chương trình mở lời nói một tràng lời khen, cuối cùng âm thanh vang dội trực tiếp vang lên.
“Vì khen ngợi chiến công vĩ đại của Lâm đại sư, đặc biệt trao giải thành tựu trọn đời của Trung Quốc, xin mời…”
Khi tên giải thưởng này được nói ra, những cư dân mạng còn hoài nghi, giải thưởng như vậy sao chưa từng nghe qua.
Nhưng phía sau nghe được cho mời một nhân vật lên trao giải thì ai nấy đều ngơ ngác.
Những cư dân mạng càng kinh ngạc không nói lên lời.
“Con mẹ nó, chuyện này quá dữ dằn rồi đó, không ngờ lãnh đạo cao nhất đến trao giải.”
“Lần này, có thể chém gió cả đời rồi.”
“Mặc dù không biết giải thưởng này là cái gì, nhưng nhân vật lớn thế này đích thân đến trao giải thì đây chắc chắn không bình thường rồi.”
“Nghịch thiên rồi, đỉnh của đỉnh rồi.”
Những cư dân mạng điên cuồng bình luận trong livestream, mà trên Weibo trong nháy mắt xuất hiện rất nhiều tin tức.
“Đáng sợ, nhân vật như vậy mà lại là người trao giải cho Lâm đại sư, đây quá là bùng nổ.”
“Người trao giải, vậy mà lại là…”
Một vài người không xem livestream, khi phát hiện trên Weibo đột nhiên hot lên thì cũng vô cùng hoài nghi, không biết là chuyện gì, nhưng sau khi biết rõ tình huống cũng sợ ngây người.
Tất cả mọi người đều không ai ngờ vậy mà lại như thế, người trao giải vậy mà lại là lãnh đạo cao nhất nước.
Ông Lâm kích động ôm ngực, sắc mặt kích động đến đỏ ửng. Thậm chí có chút phấn khích muốn đứng lên hô to, nhưng lại nhịn xuống.
Bình tĩnh, nhất định phải bình tĩnh.
Lâm Phàm đứng trên sân khấu khi nghe thấy cũng sửng sốt, hình như cũng không nghĩ đến chuyện này.
Ống kính dõi theo người đàn ông trung niên từ hậu trường đi ra.
Người đàn ông trung niên kia, mang theo nụ cười thương hiệu vẫy tay với mọi người phía dưới, sau đó đi đến trước mặt Lâm Phàm: “Xin chào, Lâm đại sư, cảm ơn.”
Lâm Phàm phản ứng lại lập tức nở nụ cười: “Đây là việc phải làm.”
Nhận giấy chứng nhận danh dự rồi giơ cao lên, đây mặc dù không có nhiều tác dụng nhưng là một loại chứng minh.
Sau đó hạ xuống, hai người bắt tay nhau.
Đây xem như là thời khắc đỉnh cao nhất mà Lâm Phàm phát triển cho đến bây giờ.
Lúc này, hay người nhìn về phía ống kính.
Bên dưới âm thanh của máy ảnh tách tách không ngừng, chụp lại cảnh này.
Ông Lâm vỗ tay rất tự hào, trên sân khấu kia chính là con trai của ông, nhà họ Lâm của bọn họ cũng xuất hiện nhân vật lợi hại rồi.
Trung Châu.
Người thân và bạn bè của Lâm Phàm đều tụ tập trước tivi.
“Nhìn xem, đây chính là người nhà họ Lâm của chúng tôi, tự hào, quá tự hào.”
Một vài người thân đều canh trước màn hình tivi, trên mặt đều nở nụ cười.
Mỗi người thân trong nhà đều có mâu thuẫn vì những vấn đề nhỏ nhặt, nhưng loại mâu thuẫn này vốn sẽ không có ảnh hưởng lớn.
Mà Lâm Phàm trước giờ cũng không tham gia cùng, bởi vì đây là chuyện giữa các trưởng bối, một đứa trẻ như hắn quản nhiều như vậy làm cái gì.
Tự nhận bây giờ lợi hại có năng lực rồi, cũng không thể quản được những chuyện đó.
Chuyện đó tự có những trưởng bối giải quyết được, bọn họ có phương thức xử lý của mình.
Hiện giờ, Lâm Phàm trên sân khấu cùng lãnh đạo bắt tay chụp ảnh, thân là họ hàng từ tận đáy lòng cũng có một loại cảm giác tự hào.
“Sau này ông Lâm chỉ sợ cũng sẽ đắc ý mãi thôi.”
“Haizz, đắc ý thì làm sao chứ, ai bảo con trai nhà người ta lợi hại, còn không phục cũng không được.”
“Đúng đó, nếu như con trai tôi có năng lực bằng một nữa Lâm Phàm thì tốt rồi.”
Cảnh này, truyền ra ngoài.
Bạn học đại học cũ của Lâm Phàm, có không ít người không chút liên lạc.
Bây giờ đều đang xem livestream. Trên khắp cả nước ai nấy đều trợn mắt há mồm, bọn họ biết bạn học này của mình rất lợi hại, thế nhưng không ngờ rằng sẽ lợi hại đến trình độ như vậy.
Lâm Phàm tươi cười, nói chuyện với người đàn ông trung niên bên cạnh, giọng rất nhỏ, trừ bản thân bọn họ biết là nói cái gì còn lại những người khác đều không nghe được.
Rất nhanh, lễ trao giải kết thúc.
Lâm Phàm hài lòng cầm giải thường vẫy vẫy về phía những người thân bên dưới, nói với bọn họ rằng nhìn thấy gì hay chưa, giải thưởng đã lấy được rồi nha.
Cuối cùng chính là chương trình biểu diễn, chương trình này rất hay, nhưng tâm trí của nhiều người đều đặt ở chỗ khác.
Sau một khoảng thời gian dài, lễ trao giải kết thúc.