Nhân Sinh Hung Hãn (Dịch Full)

Chương 1999 - Chương 1999 - Tiếng Anh Của Lâm Đại Sư Quá Kém

Chương 1999 - Tiếng Anh của Lâm đại sư quá kém
Chương 1999 - Tiếng Anh của Lâm đại sư quá kém

Chương 1999: Tiếng Anh của Lâm đại sư quá kém

“Anh lên xem weibo của một tài khoản có tích xanh mà xem, người ta đã vạch trần chuyện đó rồi đấy.”

Khi Lâm Phàm nhìn thấy tình huống này trái lại có chút sững sờ, những lời nói này rất đúng, nhưng nói ra trắng trợn như vậy thì không tốt lắm đâu.

Huống hồ mình chẳng làm gì cả, cho dù có lấy mình ra làm bia đạn để trêu đùa thì cũng không nên làm như vậy chứ? Nhưng hắn vẫn vào weibo của tài khoản có tích xanh này xem thử.

Tên của tài khoản này đặt cũng có chút cao cấp, nhìn hồi lâu nhưng vẫn không hiểu rõ, nhưng có một tin nhắn được rất nhiều người hồi đáp.

“Để tôi kể cho mọi người nghe một chút về lai lịch của Lâm đại sư, tốt nghiệp trường đại học rác rưởi. Lúc còn học đại học tiếng anh chỉ xếp loại B, thi hai lần nhưng không đỗ. Mỗi lần điểm số đều ở mức hai mươi mấy điểm, lần cuối cùng vẫn là thầy cô ở trường giữ thể diện nên để hắn vượt qua kiểm tra. Các người để hắn ta viết bài hát tiếng Anh, hoàn toàn chính là muốn mạng của hắn, đây là chuyện không thể nào.”

Khi Lâm Phàm nhìn thấy tình huống này, lập tức sửng sốt.

Thật là hung ác, chuyện này vậy mà cũng bị người ta đào ra, hơn nữa giống như rất quen thuộc với mình.

Không biết tiếng Anh không phải là chuyện rất bình thường sao? Dù sao thì học một ngôn ngữ cũng không dễ dàng. Hơn nữa tiếng Trung bác đại tinh thâm, học hơn hai mươi năm cũng chỉ học được căn bản. Chuyện học song ngữ là việc không tốt lắm đâu nha.

Bình luận bên dưới cũng làm cho Lâm Phàm có chút không nhịn được.

“Ha ha, cười chết mất. Lần đầu tiên nhìn thấy có người thi nhiều lần như vậy mà không đỗ, thành tích tiếng Anh tệ đến mức độ nào cơ chứ?”

“Đúng đó, không ngờ Lâm đại sư toàn năng mà tiếng anh lại kém đến mức độ này, đúng là cười chết tôi mất. Không được, tôi phải vào weibo của Lâm đại sư hỏi xem đây rốt cuộc là thật hay giả.”

“Mẹ nó, Lâm đại sư nhà tôi không biết tiếng anh thì làm sao? Cô biết chắc? Có phải cảm thấy rất tự hào không? Còn vạch trần lai lịch của Lâm đại sư, đúng là không biết xấu hổ!”

“Chao ôi, xem ra cuộc thi ca hát quốc tế lần này Lâm đại sư thực sự không còn hy vọng nữa rồi, không có Lâm đại sư viết bài hát thì không còn hy vọng gì nữa rồi.”

“Đúng vậy, Ngô Hoán Nguyệt có thể nổi tiếng, người có công lớn nhất chính là Lâm đại sư. Vốn dĩ tôi còn muốn chờ Ngô Hoán Nguyệt đá văng Lâm đại sư, khi đó tôi sẽ thật tốt chửi cho Ngô Hoán Nguyệt một trận, nhưng không ngờ quan hệ của hai người này lại tốt như vậy, khiến tôi có chút bản lĩnh mà không có nơi để phát huy.”

Lâm Phàm nhanh chóng quay lại weibo của mình nhìn một cái, quả thực quá ghê gớm, quả nhiên có rất nhiều người đang hỏi ở dưới weibo của mình, điều này lập tức khiến hắn có chút bất lực.

Rốt cuộc phải trả lời thế nào mới tốt đây?

Trái lại là hắn chưa từng nghĩ đến chuyện có người nói xấu hắn ở phương diện này. Sau đó suy nghĩ thêm một chút, hắn bỗng có cách rồi, xem ra chỉ có thể làm như vậy thôi.

Rất nhanh, viết xong một đoạn thì lập tức đăng lên Weibo.

“Sở học quá nhiều, tiếng Anh cũng chẳng có gì quan trọng nên chỉ biết cho có, không biết cũng chẳng có vấn đề gì.”

Mặc dù nói có chút gượng ép như vậy, nhưng chung quy lại là nói hết những suy nghĩ trong lòng ra rồi.

Ngay lập tức, một nhóm fan bình luận ở bên dưới.

“Ha ha, cười chết tôi mất, tên Lâm đại sư này là thẹn quá hóa giận rồi.”

“Tôi phục lời giải thích này, ai tôi cũng không phục, chỉ phục Lâm đại sư.”

“Tôi thấy Lâm đại sư nói có lý đó, nếu dành thời gian học tiếng Anh thì lấy đâu ra thời gian để đánh bại nhiều căn bệnh như vậy chứ?”

“Lầu phía trên ơi, các người phục cái gì chứ? Những điều mà Lâm đại sư nói đều là lời nói thật, bình thường phải học nhiều thứ như vậy thì học cái này làm cái gì? Còn không bằng học những thứ có ích cho xã hội.”

“Tôi hiểu, tôi ủng hộ. Nhưng đáng tiếc, với tài năng và học vấn của Lâm đại sư, nếu biết tiếng Anh thì nhất định có thể viết rất nhiều bài hát tiếng Anh. Đến lúc đó, để Ngô Hoán Nguyệt tham gia thi đấu nhất định có thể giành được giải thưởng lớn.”

Lâm Phàm nhìn những bình luận này bình tĩnh tiếp nhận, xem ra còn có rất nhiều người có thể thấu hiểu cho mình.

Trên weibo.

Kim Xán cũng đăng bình luận.

“Tôi có người sáng tác thành thạo bài hát nước ngoài. Tôi nghĩ tôi sẽ có được danh tiếng tốt, một ca sĩ chân chính thì không chỉ giới hạn ở trong nước, bởi vì như vậy cơ bản không thể hiện đúng thực lực.”

Khi bình luận được đăng lên, lập tức thu hút sự phản hồi của một nhóm người.

“Tôi ủng hộ, Kim Xán.”

“Đúng vậy, lần trước không đoạt giải thưởng thì chúng ta cũng đừng đau lòng. Ngô Hoán Nguyệt kia không phải chỉ ỷ vào có Lâm đại sư viết bài hát thôi sao? Vừa nãy tôi nghe nói tiếng Anh của Lâm đại sư đó cực kỳ kém, Ngô Hoán Nguyệt kia cơ bản không có hy vọng rồi.”

“Đúng vậy, tôi tin Xán Xán nhất định có thể giành được giải thưởng.”

Một số minh tinh trên mạng khi nhìn thấy Kim Xán đăng trên weibo, họ vốn dĩ muốn nhấn like, nhưng nghĩ lại thì thôi.

Mặc dù không nói rõ, nhưng giống như đang thách thức Lâm đại sư và Ngô Hoán Nguyệt.

Cho nên vì sự an toàn của bản thân, tốt nhất không nên xen vào chuyện của người khác, chỉ cần quan sát là được, không suy nghĩ nhiều như vậy làm gì.

Bình Luận (0)
Comment