Nhân Sinh Hung Hãn (Dịch Full)

Chương 2000 - Chương 2000 - Yêu Cầu Quá Đáng

Chương 2000 - Yêu cầu quá đáng
Chương 2000 - Yêu cầu quá đáng

Chương 2000: Yêu cầu quá đáng

Tập đoàn Đông Hán.

Khi Vương Minh Dương nhìn thấy cuộc thi quốc tế cũng bắt đầu cảm thấy hứng thú.

“Hoán Nguyệt, cô nói xem bài hát tiếng Anh này rốt cuộc nên tìm ai để viết? Với tình hình hiện tại, bài hát tiếng Trung thì có chút không thích hợp.”

Vương Minh Dương đau đầu, tình hình trên mạng anh ta cũng thấy rồi, Kim Xán đó đúng là vui vẻ rồi.

Tìm người sáng tác ra bài hát tiếng Anh không khó, mấu chốt là phải sáng tác ra bài hát hay.

“Tôi cũng không biết.” Ngô Hoán Nguyệt lắc đầu, cô chưa gặp qua loại hình thế này.

Vương Minh Dương bất lực: “Ôi! Người anh em này của tôi, sao lại không giỏi tiếng Anh vậy chứ! Nếu giỏi tiếng Anh một chút, để cậu ta phụ trách thì nhất định sẽ không có vấn đề gì.”

Cốc cốc.

“Vào đi.” Vương Minh Dương đang thương lượng chuyện này với Ngô Hoán Nguyệt.

Dù sao chuyện này đối với ai cũng đều có lợi rất lớn, nếu Ngô Hoán Nguyệt thực sự có thể có được một vị trí ở nước ngoài thì sẽ mang lại vinh quang cho đất nước, hơn nữa cũng có thể truyền bá danh tiếng ra nước ngoài.

Nhưng rắc rối duy nhất bây giờ là ở phương diện bài hát.

“Vương tổng, tôi vừa liên hệ với một ca sĩ, anh ta có lẽ có thể viết được.” Dương Thiến nói.

Bây giờ cô ta là quản lý của Ngô Hoán Nguyệt, cũng coi như là người bảo vệ theo sát bên cạnh, biết chút võ phòng thân. Dù sao bây giờ Hoán Nguyệt cũng là đại minh tinh, nếu không có người bảo vệ thì không được.

Đồng thời, Vương Minh Dương cũng muốn bảo vệ Ngô Hoán Nguyệt cho tốt, đây là người của người anh em mình, nếu không bảo vệ tốt thì sẽ là bi kịch.

“Người đó là ai?” Vương Minh Dương hỏi.

Dương Thiến: “Người đó là thiên vương uy tín trong giới ca sĩ, Trịnh Á. Anh ta từng viết rất nhiều bài hát tiếng Anh, rất có tài năng. Nếu mời anh ta ra tay thì chắc chắn sẽ làm được.”

Vương Minh Dương suy nghĩ một chút: “Anh ta thì tôi biết, là một ca sĩ kiêm nhạc sĩ rất lợi hại nhưng bên anh ta có điều kiện gì không?”

Dương Thiến: “Tạm thời vẫn chưa biết, đối phương nói để anh ta suy nghĩ một chút.”

“Còn cần suy nghĩ một chút nữa, xem ra suy nghĩ một chút này cũng ghê gớm lắm đây.” Vương Minh Dương cười nói, anh ta không ngờ đối phương lại nói như vậy, không biết yêu cầu là gì.

Ting ting!

Chính vào lúc này, điện thoại của Dương Thiến vang lên, liếc nhìn tên người gọi: “Vương tổng, là Trịnh Á gọi đến.”

“Kết nối đi, nghe xem là yêu cầu gì.” Vương Minh Dương nói.

Dương Thiến nghe máy rồi trực tiếp mở loa ngoài, giọng nói trong điện thoại cũng truyền đến.

“Xin chào, chuyện này tôi nghĩ xong rồi, tôi có thể viết mấy bài hát cho Ngô Hoán Nguyệt, nhưng phải nhờ Vương tổng giúp tôi tổ chức một buổi hòa nhạc cá nhân.”

Trịnh Á ở trong điện thoại nói.

Khi yêu cầu vừa được đưa ra, sắc mặt của Vương Minh Dương và những người khác đột nhiên thay đổi.

Dương Thiến: “Yêu cầu này hơi quá đáng rồi, chỉ là viết mấy bài hát thôi mà.”

“Ha ha, đây cũng chỉ là nói thôi, với địa vị bây giờ của tôi thì giá trị của một bài hát cũng không ít. Thực ra gần đây tôi rất bận, thực sự quá bận nên là dùng cách này để lịch sự từ chối, thật ngại quá.”

Cúp máy.

“Gã này có chút ngang ngược.” Vương Minh Dương cau mày, không ngờ gã này lại đưa ra yêu cầu như vậy.

Dương Thiến cũng không không nói nên lời: “Gã này e là chưa từng nghĩ qua, chỉ là chúng ta đang chạy quảng cáo.”

“Vương tổng, thực ra không nhất định phải tham gia cuộc thi này.” Ngô Hoán Nguyệt nói.

Vương Minh Dương lắc đầu: “Không được, nếu có cơ hội này thì sao không thử một lần? Gã này thực sự cho rằng chỉ có hắn ta biết viết bài hát thôi sao? Đúng là kiêu ngạo.”

Mà lúc này, trên mạng.

Trịnh Á đăng lên weibo.

“Vừa rồi quản lý của Ngô Hoán Nguyệt tập đoàn Đông Hán vừa gọi điện cho tôi, bảo tôi giúp viết mấy bài hát cho Ngô Hoán Nguyệt. Thế nhưng tôi đã lịch sự từ chối, bởi vì tôi đã đồng ý viết cho Kim Xán rồi. Dù sao theo tôi thấy, thực lực của Kim Xán rất tôi, càng nên thử một chút.”

Khi bài viết này xuất hiện, mọi người đều bị sốc.

“Mẹ kiếp! Lợi hại quá rồi đó, không ngờ thiên vương Trịnh Á lại rời núi muốn giúp Kim Xán viết bài hát, quá lợi hại rồi!”

“Ha ha, thiên vương từ chối tập đoàn Đông Hán như vậy không sợ bị chèn ép hay sao?”

“Chèn ép cái gì? Cho dù tập đoàn Đông Hán kia có lợi hại đến đâu cũng không có năng lực này.”

“Cũng đúng, nhưng xem ra Lâm đại sư thực sự không viết được rồi, nếu không cũng không tìm đến Trịnh Á.”

“Còn biết làm thế nào, tiếng Anh của Lâm đại sư kém như vậy, đây cũng là chuyện không thể làm gì được.”

“Cái tát vào mặt này cũng dữ quá đó, đây chẳng phải là coi Kim Xán lợi hại hơn Ngô Hoán Nguyệt hay sao?”

Cư dân mạng bình luận rất sôi nổi, hơn nữa đều là xoay quanh việc này. Theo bọn họ thấy thì tên Trịnh Á này quá mạnh rồi, nhưng mà danh tiếng người ta rành rành ra đó và thành danh cũng sớm.

Bình Luận (0)
Comment