Chương 2001: Vị thần may mắn
Tập đoàn Đông Hán.
Khi Vương Minh Dương nhìn thấy weibo này, sắc mặt có chút thay đổi.
“Chết tiệt! Gã này có bị bệnh không vậy, phải làm rõ ràng như vậy với tôi hay sao?” Khi Vương Minh Dương nhìn thấy bài weibo này cũng giận đỏ bừng cả mặt, tức giận không nói nên lời.
Ngô Hoán Nguyệt nhìn thấy bài weibo cũng thở dài một hơi, nếu là vừa mới vào nghề có lẽ cô sẽ tức giận, nhưng bây giờ xem ra đây là chuyện rất bình thường, hoàn toàn không cần thiết phải tức giận làm gì.
Dương Thiến là quản lý, đối với chuyện này trong lòng cũng rất tức giận. Nếu không viết thì cũng không sao, nhưng trực tiếp nói ra bên ngoài như vậy thì đúng là không thích hợp chút nào.
Công ty quản lý Kim Xán.
“Ha ha ha, chiêu của lão Trịnh thật là đẹp mắt, như vậy chẳng khiến Vương Minh Dương tức chết sao.” Người phụ trách quản lý công ty cười to, có cảm giác không nói nên lời.
Anh ta thấy chiêu này thực sự quá đẹp, chỉ là thu hút quá nhiều hận ý.
Kim Xán khuôn mặt thanh tú, lúc này nhìn weibo cũng hé miệng cười. Ở trong nước, cô ta vẫn luôn bị Ngô Hoán Nguyệt trấn áp, giải thưởng lần này cũng không lấy được, tất cả đều bị Ngô Hoán Nguyệt lấy hết.
Cô ta ngay cả một bài hát cũng không giành được giải thưởng nào.
Bài hát hay nhất, người sáng tác giỏi nhất, nhạc đệm hay nhất…, không có cái nào rơi lên người cô ta, điều này khiến cô ta rất không phục.
Nếu Ngô Hoán Nguyệt không có Lâm đại sư thì cũng chẳng là gì cả. Xét về giọng hát, cô ta cũng không thua Ngô Hoán Nguyệt, dựa vào cái gì bản thân lại thua?
Tất cả những thứ này còn không phải do tên Lâm đại sư kia sao?
Bây giờ, những người trong giới ca hát có ai mà không ngưỡng mộ Ngô Hoán Nguyệt, bởi vì phía sau cô ấy có một Lâm đại sư có thể sáng tác ra rất nhiều ca khúc kinh điển.
Nhưng bây giờ, tất cả đều đã thay đổi.
Lâm đại sư không đề cập bất cứ cái gì về bài hát tiếng Anh, muốn tham gia cuộc thi quốc tế thì đó là chuyện không thể nào.
Về phần tìm Trịnh Á viết bài hát thì đó chắc chắn chỉ là nằm mơ, dù sao nói đến quan hệ thì tập đoàn Đông Hán rất giỏi ở ngành nghề khác, nhưng trong giới ca hát gì lại quá nông cạn.
“Kim Xán, lần này cô phải cô gắng đó, mấy người sáng tác bài hát đều ra tay giúp đỡ cô, nếu không trấn áp cô ta xuống thì thực sự quá tệ.”
Kim Xán gật đầu: “Vâng, tôi biết rồi, tôi sẽ cố gắng.”
Cô ta tin rằng, lần này nhất định sẽ không có bất kỳ vấn đề gì.
Mà chuyện này cũng có người cố ý lấy ra bôi đen, dường như ở phía sau có một nhóm người đang chờ lấy chuyện này ra nói.
Hôm sau, một loạt tin tức vô duyên vô cớ xuất hiện trên mạng.
"Ngô Hoán Nguyệt không có bài hát của Lâm đại sư thì chẳng là cái thá gì cả."
"Lâm đại sư cũng không phải vạn năng, chỉ có thể lăn lộn trên thị trường trung quốc"
"Bàn về tầm quan trọng của một người đàn ông"
"Khiếp sợ! Không nghĩ tới người đàn ông quan trọng nhất đối với Ngô Hoán Nguyệt lại là hắn...."
"Không có Lâm đại sư, sẽ không có Ngô Hoán Nguyệt."
Một số cư dân mạng tỉnh dậy vào buổi sáng, khi mở điện thoại di động ra xem tin tức thì nhìn thấy những tin tức này. Mà trong mắt bọn họ, đây hoàn toàn là có người đang kiếm chuyện mà.
Hơn nữa cảm thấy bọn họ chỉ cần có cơ hội thì sẽ nhanh chóng nắm lấy, cho dù là một cơ hội nhỏ cũng không bỏ qua.
"Mẹ kiếp! Thế giới này đã xảy ra chuyện gì vậy? Làm sao mà vừa mở mắt ra đã nhìn thấy những tin tức này rồi? Rốt cuộc Ngô Hoán Nguyệt này đã chọc vào ai mà lại bị bôi đen như vậy?”
“Không biết nữa. Hiện tại tôi cũng rất bực bội. Không phải chỉ là Lâm đại sư không sáng tác bài hát tiếng Anh thôi sao? Như vậy thì có sao chứ? Hình như bây giờ mọi người cảm thấy sáng tác các bài hát tiếng Anh thì sẽ vượt trội hơn người khác vậy.”
“Sợ hãi! Không ngờ hiện giờ người không biết tiếng Anh lại có thể bị khinh bỉ như vậy, chuyện này cmn thật đần độn mà."
Cư dân mạng điên cuồng thảo luận, đối với chuyện này, bọn họ cảm thấy chuyện này không khác gì đồ ngốc cả.
Hiện tại phần lớn mọi người đều là fan của Lâm đại sư. Dù sao Lâm đại sư lợi hại như vậy, nghiên cứu ra nhiều thứ như vậy, sớm đã được mọi người ghi nhớ trong lòng nên hắn có gì đó không biết thì cũng không phải là chuyện bình thường sao?
Hơn nữa, yêu ai yêu cả đường đi, cho dù là người bên cạnh Lâm đại sư thì bọn họ cũng đều rất thích.
Ví dụ như bài hát của Ngô Hoán Nguyệt, bọn họ cũng là người ủng hộ đầu tiên. Hơn nữa Lâm đại sư là người sáng tác bài hát, vậy nhất định lại càng phải ủng hộ.
Đồng thời, cũng bởi vì như vậy mà Weibo của Ngô Hoán Nguyệt cũng nhận được nhiều sự chú ý. Bình thường bị mắng rất ít, hơn nữa cho dù có người mắng thì cũng bị phần lớn cư dân mạng nổi giận mắng lại.
Cũng vì vậy mà đã làm cho rất nhiều người trong giới hâm mộ, cảm thấy Ngô Hoán Nguyệt này là người được thần may mắn bảo vệ.
Mà vị thần may mắn đó chính là Lâm đại sư.
Cho dù là một người nào, nếu như được Lâm đại sư ủng hộ thì không có ai có thể cản trở.