Nhận Thầu Đại Minh (Dịch)

Chương 187 - Chương 186: Ngưu Quỷ Xà Thần

Chương 186: Ngưu quỷ xà thần Chương 186: Ngưu quỷ xà thầnChương 186: Ngưu quỷ xà thần

Lúc trước Quách Đạm trợ giúp Từ Kế Vinh gây dựng "Tam Kiếm Khách", cũng chính là tiền thân của Ngũ Điều Thương bây giờ, quả thật là vì hảo tâm, lúc ấy hắn hoàn toàn không nghĩ rằng sẽ có hôm nay, chỉ có thể nói hảo tâm có hảo báo, Ngũ Điều Thương bây giờ đối với Quách Đạm cực kỳ quan trọng, có thể nói là đầu mối then chốt trong toàn bộ kế hoạch của Quách Đạm, nếu như không có Ngũ Điều Thương, Quách Đạm phải tốn hao mấy lần tinh lực mới có thể lập được một kế hoạch hoàn mỹ.

Bây giờ quy mô của Ngũ Điều Thương đã cực khổng lồ, sau khi Quách Đạm tiếp nhận, hắn đương nhiên không làm buôn bán nhỏ, mà trực tiếp dùng tư bản thôi động.

Hiện tại toàn bộ xương in ấn dân doanh trong kinh thành đều đã bị Ngũ Điều Thương thu mua, trên cơ bản là vô cùng thuận lợi, không hề gặp phải trở ngại gì, việc này chủ yếu là do lợi nhuận của bản thân các xưởng in ấn dân doanh cũng không phải rất cao, mà Ngũ Điều Thương cho giá thu mua rất khả quan, hơn nữa Ngũ Điều Thương đã xào cao thù lao của công tượng in ấn, xưởng nhỏ của bọn hắn cũng khó mà gánh vác, dứt khoát liền bán toàn bộ cho Ngũ Điều Thương.

Mà bản ý của Quách Đạm thật ra là thu mua nhân tài, những xưởng in ấn này đối với Ngũ Điều Thương không tạo được mảy may uy hiếp nào, hắn muốn chỉ là kỹ thuật.

Mặc dù chính hắn đối với kỹ thuật là dốt đặc cán mai, nếu để hắn phát minh pha lê, súng kíp, vậy thì thật sự là quá miễn cưỡng hắn, nhưng hắn hiểu làm thế nào lợi dụng tư bản thu hoạch kỹ thuật, đồng thời thôi động kỹ thuật tiến bộ, sau khi có số lượng lớn công tượng in ấn gia nhập Ngũ Điều Thương, kỹ thuật in ấn được chỉnh hợp càng thêm hoàn thiện cộng với tiền bạc ở phía sau thôi động, nó đã đủ để thỏa mãn nhu cầu hiện tại của Quách Đạm.

Quách Đạm cũng không cần giống như trước đây, mọi chuyện phải tự thân đi làm, hắn chỉ là đem yêu cầu của mình nói cho bọn hắn, chỉ là đặc biệt căn dặn Quan Tiểu Kiệt, phần phía dưới cổ đừng ăn bớt ăn xén nguyên vật liệu, đây chính là hoạ kết hôn, đừng làm giống như những bức hoạ vừa rồi, đây chính là đang đập chiêu bài của mình.

Quan Tiểu Kiệt sau khi nghe xong, liền quyết định phụ trách đua ngựa, hắn vỡ lòng là phong hoa tuyệt đại và ni cô hệ liệt, đường đường chính chính họa, hắn thật sự không làm được.

Thế là, Quách Đạm liền an bài Chu Lập Chi cùng đội ngũ hoạ sĩ cũ của Tam Kiếm Khách phu trách hoa kết hôn: Quan Tiểu Kiêt cùng các hoa sĩ khác phụ trách ngựa báo.

Về phần Từ Kế Vinh, đã thật lâu không tới Ngũ Điều Thương, hắn đã rớt xuống cái hố do chính mình đào, mỗi ngày đều ở Từ gia nông trường thao luyện với gia tướng, hắn bây giờ thế nhưng đường đường chính chính muốn tranh danh hiệu đệ nhất ky thuật.

Hắn đều đã ra nhập cuộc chơi, những người khác lại càng thêm ra nhập vào cuộc chơi, đặt biệt là hậu nhân tướng môn thế gia như đám Lý Thủ Kỹ.

Nguyên bản những hậu nhân của tướng môn thế gia này đều đã bắt đầu đi hướng sa đọa, hoặc là khuynh hướng khoa cử, nhưng lần so tài này khơi dậy ý chí chiến đấu của bọn hắn, nhớ tới tiên tổ của chính mình theo Thái tổ rong ruổi trên trên lưng ngựa, nam chinh bắc chiến, sáng lập ra giang sơn Đại Minh, vì vậy cái gì cũng có thể thua, nhưng cưỡi ngựa cũng không thể thua a.

Mà sau khi Trần Bình nhẹ nhõm cầm tới khoản thanh toán thứ hai, càng thêm ra sức làm việc, trường đua ngựa mỗi một ngày là một hình dáng, tốc độ kiến tạo rất nhanh.

Tất cả tựa hồ đều rất thuận lợi, nhưng đây chẳng qua là mặt ngoài, việc kiếm tiền khó nhất là thuận buồm xuôi gió, nói đơn giản, dựa vào cái gì phải cho ngươi kiếm tiền này, thiên hạ ai không thiếu tiền.

Liễu gia.

"Gia gia, vừa rồi người của Tưởng gia tới tìm tôn nhỉ."

"Tưởng gia?"

Liễu Tông Thành cau mày nói: "Bọn hắn tới đây làm gì?"

Liễu Thừa Biến nói: "Trong tay chúng ta không phải còn tổn một nhóm vật liệu gỗ a, bọn hắn hi vọng có thể thu mua những vật liệu gỗ này."

"Vật liệu gỗ?"

Liễu Tông Thành nhíu nhíu mày, bỗng nhiên con mắt già nua mở một cái: "Chẳng lẽ bọn hắn dự định thừa dịp Quách Đạm hợp tác với Trần Bình xây dựng trường đua ngựa, xào cao giá gỗ, sau đó kiếm bộn."

Liễu Thừa Biến gật đầu nói: "Có lẽ là vậy, thời điểm bọn hắn nói với tôn nhi, cũng ám chỉ với tôn nhi, muốn Liễu gia liên thủ với bọn hắn đối phó Quách Đạm."

Liễu Tông Thành hỏi: "Con đã điều tra việc này chưa?"

Liễu Thừa Biến nói: "Tôn nhi vừa rồi đã phái người nghe ngóng, nhưng lần này bọn hắn tiến hành vô cùng ẩn nấp, trước mắt không đều tra được Liễu Tông Thành thoáng gật đầu, nói: "Xem ra lúc này tứ đại quan nha muốn hạ ngoan thủ với Quách Đạm."

Liễu Thừa Biến nói: "Gia gia, tôn nhỉ cũng cho rằng đây là một cơ hội tuyệt hảo, Quách Đạm bây giờ đã nhận thầu triều đình nông trường, đồng thời ngay trước mặt cả triều văn võ chấp thuận hứa hẹn, một khi hắn không có cách nào hoàn thành đúng hạn, vậy hắn thậm chí sẽ phải bồi mạng nhỏ của mình vào, đến lúc đó cho dù giá cao thế nào, hắn cũng phải mua."

Liễu Tông Thành trầm ngâm không nói, trải qua hồi lâu, hắn thoáng gật đầu: "Đây đích xác là một cơ hội tuyệt hảo, tục ngữ có câu ngao cò tranh nhau, ngư ông đắc lợi nha."

Liễu Thừa Biến sững sờ, nói: "Ý của gia gia là?"

Liễu Tông Thành cười nói: "Biến nhi, gia gia đã nói với con bao nhiêu lần rồi, chúng ta làm ăn buôn bán chỉ có một mục đích là kiếm tiền, quyết không thể hành động theo cảm tính, mặc dù Quách Đạm mấy lần làm Liễu gia mất hết mặt mũi, nhưng so với trả thù Quách Đạm, lão phu càng muốn kiếm càng nhiều tiền."

Liễu Thừa Biến nói: "Tôn nhi tuyệt đối không phải hành động theo cảm tính, tôn nhỉ chẳng qua cảm thấy nếu so sánh với ngần ấy lợi nhuận thì sự uy hiếp của Quách Đạm đối với chúng ta còn lớn hơn."

Liễu Tông Thành ha ha nói: "Khi dễ chúng ta nhất cũng không phải Khấu gia, mà là tứ đại quan nha, chỉ bởi vì con cho rằng đây là chuyện đương nhiên nên mới không cảm thấy, một khi Khấu gia đổ, vậy chúng ta sẽ trở thành cái đỉnh trong mắt của bọn họ, đương nhiên, Quách Đạm quá cường thế, đối với chúng ta cũng bất lợi, vì vậy lần này chúng ta nên tọa sơn quan hổ đấu, có thịt đưa đến miệng thì ăn một miếng. Con đi Tưởng gia nói với họ rằng, đám vật liệu gỗ này chúng ta đã có dự định, không thể bán cho bọn hắn, nhưng cũng sẽ không bán cho Quách Đạm."

Liễu Thừa Biến hơi chút trầm ngâm, nói: "Gia gia muốn đợi đến khi bọn hắn bắt đầu cạnh tranh mới thả ra đám vật liệu gỗ này."

Liễu Tông Thành khen ngợi nhìn hắn, cười nói: "Ta nghĩ giá vật liệu gỗ ít nhất có thể tăng lên gấp đôi."....

Đông xưởng.

"Tiểu nhân Hoàng Hùng tham kiến đô đốc."

"Tiểu nhân Thái Tấn tham kiến đô đốc."

"Miễn lễ đi!"

Trương Kình bưng chén trà, hớp một ngụm rồi chậm rãi đặt chén trà xuống, nhìn hai nam nhân trung niên đang đứng trước mặt, nói: "Tại sao hai Hoàng Hùng, Thái Tấn có lai lịch không nhỏ, hai người bọn họ khống chế bảy thành toàn bộ sòng bạc ở trong ngoài kinh thành, bao quát cả Thông Châu, tuyệt đối có thể xem như nhân vật cấp bậc đại vương trong giới cờ bạc, có thể làm đến bước này, sau lưng không thể không có chỗ dựa, Trương Kình chính là núi dựa lớn nhất của bọn hắn.

Thái Tấn liếc nhìn Hoàng Hùng, Hoàng Hùng nói: "Đô đốc, tiểu nhân lần này đến đây để tìm đô đốc cứu mạng."

Trương Kình cau mày nói: "Cứu mạng? Ai muốn hại các ngươi?"

"Còn có thể là ai, chính là Quách Đạm."

Thái Tấn có vẻ buồn bực nói: "Đô đốc, nếu đua ngựa khai trương thì mua bán của chúng ta tất nhiên sẽ chịu ảnh hưởng."

Trương Kình nói: "Đây hoàn toàn không phải là cùng một chuyện, nào có khoa trương như vậy, các ngươi đừng quá lo lắng."

Hoàng Hùng lập tức nói: "Đô đốc, túi tiền của mọi người chỉ nhiều như vậy, nếu như tất cả mọi người đi cược đua ngựa, vậy sẽ không còn tiền để đến chỗ chúng chơi."

Thái Tấn ủy khuất nói: "Đô đốc minh giám, tiểu nhân cũng không phải sợ Quách Đạm, tiểu nhân chẳng qua là cảm thấy việc này quá không công bằng, tất cả mọi người đều đánh cược, dựa vào cái gì của hắn là hợp pháp, còn của chúng ta thì không gặp được người, việc này khiến chúng ta không có cách nào cạnh tranh cùng hắn, cứ tiếp tục như thế, chúng ta cũng chỉ có thể chờ chết."

Trương Kình nhíu nhíu mày, cảm thấy bọn hắn nói cũng không phải không có lý, cùng một ngành nghề, một bên không thể lộ ra ngoài ánh sáng, một bên có thể lộ ra ngoài ánh sáng, không thể lộ ra ngoài ánh sáng làm thế nào cũng không tranh nổi có thể lộ ra ngoài ánh sáng, nói: "Việc này cũng không phải đơn giản như các ngươi tưởng tượng."

Bây giờ chỉ cần đụng phải Quách Đạm, Trương Kình liền rất phiền muộn, hắn đường đường là Đông xưởng đô đốc, ai cũng sợ hãi, nhưng duy chỉ có Quách Đạm là không làm được gì, bởi vì trong lòng hắn biết, trong tay Quách Đạm có mấy chục vạn lượng của Hoàng đế, điều này làm hắn luôn luôn có chút lo lắng.

Hoàng Hùng Thái Tấn đối mắt nhìn nhau, Hoàng Hùng lại nói: "Đối phó với một nha thương, tiểu nhân cũng không dám để đô đốc phải cực khổ ra tay, chỉ cần đô đốc gật đầu, chúng ta tự có biện pháp đối phó Quách Đạm."

Trương Kình hỏi: "Biện pháp gì?"

Hoàng Hùng nói: "Không phải tiểu nhân tự đại, muốn nói đến đánh sòng bạc, hắn còn không biết ở nơi nào. Tiểu nhân đã nghiên cứu cẩn thận chế độ cược đua ngựa của hắn, nó có trăm ngàn chỗ hở, chỉ cần chúng ta có thể khống chế được hai đến ba con ngựa trong một trận đấu, vậy thì chúng ta có thể thao túng được xếp hạng của trận đua ngựa đó, từ đó kiếm lấy tiền thưởng trong thưởng hồ."

Thái Tấn cười lạnh nói: "Quách Đạm tuyệt đối không ngờ rằng, hắn tốn công tốn sức tổ chức đua ngựa nhưng thật ra là vì kiếm tiền cho chúng ta."

Trương Kình nghe được hai mắt sáng lên, thầm nghĩ, dù sao bệ hạ kiếm là phí thủ tục, tiền trong thưởng hồ, ai kiếm cũng thế, nếu như có thể làm đua ngựa sụp đổ, vậy thì chỉ có thể trách Quách Đạm không cân nhắc chu đáo, mà không trách được ta. Hắn suy nghĩ một chút, chợt cười nói: "Việc này các ngươi tự mình xem xét rồi xử lý đi."

Hoàng Hùng, Thái Tấn đều tỏ ra vui mừng, bởi vì đua ngựa của Quách Đạm có triều đình bối cảnh, nếu như không có Trương Kình gật đầu, bọn hắn cũng không dám hành động thiếu suy ngHĩ......

Trần gia.

"Hiền chất bây giờ bận rộn như vậy, sao còn có công phu đến chỗ này của ta."

Trần Phương Viên thấy Quách Đạm đột nhiên đến, cảm thấy vui vẻ, lại hiếu kì.

Quách Đạm cười nói: "Trần thúc thúc cũng đừng quên, chúng ta còn có quan hệ hợp tác, ta có thể không đến sao. Lần trước ta để Tín hành đi điều tra chuyện kia, điều tra thế nào rồi?"

"Đầu đã điều tra rõ ràng, ngươi chờ một chút."

Trần Phương Viên lập tức từ giá sách bên cạnh lấy ra một xấp tư liệu, đưa cho Quách Đạm, nói: "Đây chính là thông tin về các cửa hàng kinh doanh tơ lụa lớn trong kinh thành hiện nay, trong đó có sáu thành là của vương công quý tộc trong triều và các thế gia đại tộc, cũng chỉ có bọn họ mới có khả năng trồng trọt cây dâu trên diện tích lớn, hai thành là của quan nha, thừa ra hai thành còn lại là ở trong tay thương nhân chúng ta."

Quách Đạm vừa nghe, vừa cầm tư liệu cẩn thận xem xét.

Chỉ chốc lát sau, hắn đã xem hết, một tay đặt trên tập tài liệu, trầm tư không nói.

Trần Phương Viên sững sờ ngồi một bên, không dám quấy nhiễu Quách Đạm.

Một lát sau, Quách Đạm đột nhiên nói: "Trên này viết có ba vạn lượng hàng hóa trong năm nay sẽ đến kinh thành, tin tức này có chuẩn xác hay "Tuyệt đối chuẩn xác."

Trần Phương Viên nói: "Lần trước hiển chất đã dặn dò qua, ta cũng đặc biệt để bọn Tiểu Đông liên tục xác nhận, ba vạn lượng hàng hóa này đều là của Giang Nam đại phú thương vận chuyển đến bán ở kinh thành."

Quách Đạm nói: "Những hàng hóa này đến kinh thành, có phải trải qua tay của quan nha trước hay không?"

Trần Phương Viên gật đầu nói: "Đây là đương nhiên, đây là dân gian giao dịch, nếu như không thông qua thủ tục của quan nha, thì hàng hóa không vào được kinh thành."

Quách Đạm gật đầu.

Trần Phương Viên hỏi: "Hiền chất tại sao muốn điều tra những việc này?"

Quách Đạm khẽ giật mình, hời hợt nói: "Ta chỉ là muốn để Trần thúc thúc có thể mặc được áo gấm."

Trần Phương Viên ngẩn người, chợt ngượng ngùng nói: "Hiền chất cũng đừng trêu ghẹo Trần thúc thúc, ta đã ở niên kỷ còn mặc áo gấm làm gì, hơn nữa triều đình có quy định hạn chế y quan, thương nhân chúng ta chỉ có thể mặc áo vải, không được mặc áo gấm."

Quách Đạm chỉ cười cười.
Bình Luận (0)
Comment