Chương 252: Nơi này là Nha hành
Chương 252: Nơi này là Nha hànhChương 252: Nơi này là Nha hành
Nhất Tín nha hành khai trương vào mùng một đầu năm mặc dù là ngày tháng tốt, nhưng lại tuyệt không phải là ngày khai trương tốt lành, bởi vì mùng một đầu năm, tất cả mọi người đều đang ăn tết cho nên rất khó gây được sự chú ý, mà lúc đó Quách Đạm cũng không làm tuyên truyền gì cả, hắn chỉ mời cổ đông tham dự, vì vậy lúc ấy có rất ít người chú ý đến việc này, thậm chí đại đa số người cũng không biết.
Mà khi mọi người làm xong mọi chuyện trong nhà, ra cửa dạo phố thì mới phát hiện đường phố Chợ Ngựa lặng yên không tiếng động nhiều hơn một Nha hành mới, chỉ riêng đại môn rộng rãi đã đủ để làm mọi người ghé mắt.
Ôm lòng hiếu kỳ, mọi người đi vào xem thử. ...
Sau đó... Sau đó Nhất Tín nha hành trở thành một thắng cảnh của đường phố Chợ Ngựa.
Bố cục mới lạ và trang hoàng xa hoa đều tản ra dụ hoặc, những công tử ca giống như phát hiện ra đại lục mới, như ong vỡ tổ tràn vào Nhất Tín nha hành đại sảnh.
"Ta thấy đại sảnh cũng không lớn như các ngươi nói a!"
"Ngươi cũng không nhìn một chút, nơi này có bao nhiêu người, quá nhiều người cho nên đương nhiên nhìn không lớn a!"...
Vào giờ phút này, toàn bộ Nha hành đại sảnh đã là chen vai thích cánh, người người nhốn nháo hoàn toàn không cất bước nổi.
"Nhường một chút, tạ ơn, xin nhường một chút."
Chỉ thấy một thiếu nữ, cuộn mình bưng một cái gì đó, chật vật trong đám người tiến lên, khuôn mặt nhỏ đỏ bừng thấm mồ hôi. .. .
Đồng thời còn có một mùi thơm quấn lấy nàng.
Người xung quanh ngửi thấy hương thơm mà nhìn sang, chỉ thấy thiếu nữ kia đang bưng điểm tâm mỹ vị và một bình rượu ngon, không khỏi hỏi: "Điểm tâm này ở đâu ra?"
Thiếu nữ kia hình như không nghe thấy, vẫn thận trọng bưng đĩa tiến lên, ánh mắt của mọi người cũng theo nàng mà chuyển động theo, chỉ thấy nàng đi đến trước một bàn trà bên cửa sổ, rồi đặt điểm tâm cùng rượu xuống.
"Không công bằng, chuyện này không công bằng a!"
Một công tử ca lập tức kêu la: "Vì sao bọn hắn có đồ ăn, chúng ta "Có phải ngồi ở chỗ đó mới có điểm tâm hay không?"
"Đoán cái gì, hỏi một chút liền biết."
Chờ thiếu nữ kia đi tới, một người lập tức hỏi: "Tiểu nương tử, vì sao bọn hắn có điểm tâm, còn chúng ta thì không?"
Thiếu nữ kia đáp: "Hồi công tử, bọn họ đều gọi đồ từ bên kia."
Nói xong, ngón tay nhỏ của nàng chỉ hướng góc đông nam đại sảnh.
Người xung quanh nhao nhao quay đầu nhìn theo, chỉ thấy trong góc đông nam có một chiếc kệ để chén đĩa khá lớn, đằng sau còn có một gian phòng nhỏ, bên trong có một số đầu bếp ăn mặc quái dị đang bận bịu.
"Phải trả tiền ư?"
"Vâng."
"Nha hành các ngươi còn bán đồ ăn?"
"Đây rốt cuộc là Nha hành, hay là tửu lâu?"...
"Thật sự là có lỗi, ta không phải nhân viên của Nha hành mà là nhân viên của Kim Ngọc lâu."
Thiếu nữ kia vội vàng khoát khoát tay.
"Kim Ngọc lâu?"
Mọi người lại vì thế mà kinh ngạc.
"Đúng thế."
Thiếu nữ kia gật gật đầu, lại nói: "Phòng bếp kia đã được Kim Ngọc lâu nhận thầu, Nha hành hình như không bán những thứ này."
Nhận thầu!
Lại là nhận thầu!
Vì cái gì chuyện liên quan với Quách Đạm luôn luôn không thể rời đi hai từ nhận thầu, hơn nữa hai từ "Nhận thầu" cũng trở nên càng ngày càng phát ra đặc biệt.
Loại hình thức hợp tác này trước kia chưa bao giờ có, tửu lâu chạy đến Nha hành đến nhận thầu phòng bếp.
Chuyện này. ....
Mà tại góc đông bắc của đại sảnh, có một tấm bàn rất dài, so với bàn bình thường cao hơn nhiều, xung quanh là một vòng ghế tròn chân cao, đây chính là thiết kế theo quầy ba ở hậu thế.
Quách Đạm thiết kế nơi này không phải vì lập dị hay hấp dẫn khách hàng, mà là vì tiết kiệm không gian, chủ yếu chính là chuẩn bị cho các công Quả nhiên, bây giờ tấm bàn này là được hoan nghênh nhất, chẳng những ngồi đầy người, mà xung quanh cũng có không ít người đang đứng.
Mà chiếm lấy tấm bàn này không phải ai khác, chính là nhóm người Chu Dực Lưu, Từ Kế Vinh, Lưu Tẫn Mưu.
Bọn hắn cũng là nhóm chạy tới đây sớm nhất.
"Ca ca, ta không có lừa ca đi, nếu không phải ta thật sớm kéo ca tới đây, thì hiện tại ca cũng chỉ có thể ở cửa ra vào, nhân gia muốn nhường đường cho ca cũng không xuất ra được lối a." Từ Kế Vinh vừa ăn bánh ngọt, vừa tùy tiện nói.
Chu Dực Lưu đần độn gật đầu, hơi có chút đổ mồ hôi, nuốt một ngụm,"Tửu lâu khai trương cũng không có nhiều người như vậy nha."
Bọn hắn tới đây là để chúc mừng, nhưng hắn thật sự không hiểu những người này vì sao lại chen lấn ở đây?
Lưu Tẫn Mưu cười khổ nói: "Ai bảo đông chủ Nha hành là Quách Đạm, tên kia không quản làm gì, bị mắng cũng tốt, bị khen cũng được, nhưng kiểu gì cũng sẽ hấp dẫn ánh mắt của mọi người."
Chu Dực Lưu buồn bực nói: "Vấn đề là bọn hắn chen ở đây làm gì?"
"Ta nghĩ bọn hắn đang chờ chiếm chỗ đi." Quan Tiểu Kiệt nói: "Nói thật, ngồi ở chỗ này thật đúng là thoải mái dễ chịu, so với ngồi trong tửu lâu thoải mái hơn nhiều."
"Chờ chiếm chỗ?" Chu Dực Lưu nhìn xung quanh một chút, chỉ thấy chỗ ngồi xung quanh đều đã ngồi đầy người, bàn nào cũng đang trò chuyện với nhau, mà người đứng xung quanh thì thỉnh thoảng lại liếc mắt về hướng bên này, giống như lúc nào cũng chuẩn bị chiếm chỗ.
Đây là Nha hành hay là tửu lâu?
Thanh lâu cũng không hấp dẫn người như thế a!
Nơi này thiết kế theo phong cách nhân tính hoá cùng cá tính hoá thật sự là dụ hoặc trí mạng với những người trẻ tuổi, hơn nữa càng náo nhiệt thì người đến lại càng nhiều.
Từ Kế Vinh đột nhiên nói: "Đạm Đạm đang làm gì, làm sao còn không đi ra?"
Lưu Tẫn Mưu nói: "Tựa như là đang đàm luận sinh ý đi."
"Đây không phải là Quách Đạm sao?"
Quan Tiểu Kiệt chỉ ra ngoài cửa sổ nói.
Từ Kế Vinh nghiêng người hướng cửa sổ nhìn ra ngoài thì thấy Quách Đam cùng Chu Phana. Tào Đat đang đi trên lếi nhỏ đị đc rải bằng đá cuôi hắn hưng phấn hô lớn: "Quách Đạm, Quách Đạm."
Thế nhưng Quách Đạm đâu thể nghe thấy, hắn đang cùng Chu Phong và Tào Đạt trò chuyện với nhau.
"Các vị, khách hàng Nha hành chúng ta tiếp đãi các vị cũng đã biết đến, cho nên không thể để xảy ra sai lầm gì, ta để các vị nhận thầu nơi này hoàn toàn là vì ta tin tưởng các vị."
"Điểm này hiền chất cứ yên tâm, đảm bảo sẽ không xảy ra vấn đề, nhưng nói đi cũng phải nói lại, tiêu chuẩn của hiền chất thế nhưng còn cao hơn Kim Ngọc lâu của ta nhiều, khách hàng của Kim Ngọc lâu cũng không hề kém hơn của hiền chất."
"Viên ngoại vì sao không nói giá tiền cũng cao hơn không ít."
"Vậy thì cũng đúng. Ha ha."
Chu Phong cười ha ha vài tiếng.
Hai người bọn họ vừa cùng Quách Đạm ký kết xong khế ước nhận thầu, trong đó bao gồm quầy rượu ở đại sảnh và phòng bếp của Nha hành.
"Lão gia, lão gia."
Chỉ thấy một gã sai vặt chạy tới, thở phì phò hướng Chu Phong nói: "Lão gia, phòng bếp bên kia để tiểu nhân đến thông báo cho ngài, nguyên liệu nấu ăn đã sắp hết."
Chu Phong trừng mắt nhìn, chợt nói: "Nói hươu nói vượn, ta chuẩn bị nhiều nguyên liệu nấu ăn như vậy, lúc này còn chưa đến giữa trưa làm sao đã sắp hết, có phải các ngươi tính sai rồi hay không?"
Gã sai vặt nói: "Lão gia, đây là sự thật, bây giờ trong đại sảnh đầy ắp người, có lẽ bây giờ trở về tửu lâu bổ sung nguyên liệu chỉ sợ cũng không kịp."
Quách Đạm buồn bực nói: "Viên ngoại như vậy làm ta sao có thể yên tâm đây."
Chu Phong khẽ giật mình, vội nói: "Thật có lỗi, thật có lỗi, ta không ngờ tới ... Như vậy đi, để ta tự mình đi sắp xếp, hiển chất yên tâm, không mất bao nhiêu thời gian."
Nói xong, hắn liền vội vàng bận bịu rời đi.
Tào Đạt bôi mồ hôi nói: "Hiền chất, tương lai ngươi có mở tửu lâu hay không?"
Quách Đạm sửng sốt một chút, nói: "Viên ngoại vì sao nói như vậy?"
Tào Đạt thấp thỏm lo âu nói: "Ngươi nếu muốn mở tửu lâu, vậy ta vẫn nên sớm đổi nahề là đưđc rồi" Nói đến phần sau, hắn cũng sắp muốn khóc, ngươi mở Nha hành, kết quả bán rượu còn bán tốt hơn tửu lâu, vậy còn đường sống cho người khác hay không a!
Quách Đạm cười ha ha nói: "Viên ngoại đừng sợ, trước mắt mọi người chỉ thích mới mẻ mà thôi, một thời gian nữa sẽ không như vậy."
"Thật sao?"
Tào Đạt có chút không quá tin tưởng, đặc biệt là khi bọn họ đi vào đại sảnh, Tào Đạt trái tim tan nát rồi, hắn kinh doanh tửu lâu lâu như vậy còn chưa bao giờ xuất hiện loại tràng diện náo nhiệt này.
"Đạm Đạm! Đạm Đạm!"
Từ Kế Vinh vẫn luôn chú ý đến Quách Đạm thấy Quách Đạm bước vào đại sảnh, liền lập tức ngoắc tay, la lớn.
Chỉ một thoáng, ánh mắt mọi người đều tập trung trên thân Quách Đạm sau đó liều mạng vây quanh.
"Quách Đạm, ngươi tới vừa vặn, ta lại hỏi ngươi, ngươi vì sao không chuẩn bị thêm mấy cái bàn, ngươi có biết bản công tử đứng ở chỗ này bao lâu rồi không?"
"Thương nhân đãi khách như ngươi thật đúng là chưa bao giờ nghe thấy."
"Ta nói ngươi, đến tột cùng ngươi có biết buôn bán hay không?"...
Âm thanh phàn nàn không dứt bên tai.
"Các vị, các vị."
Quách Đạm nhấc nhấc tay, nói: "Hãy nghe ta nói một lời."
"Ngươi nói, ta ngược lại muốn xem xem ngươi có gì có thể nói?"
Một công tử ca phẫn nộ nói.
Quách Đạm dở khóc dở cười nói: "Các vị, ta không mở tửu lâu, ta mở Nha hành, những tấm bàn kia chỉ dùng để chiêu đãi khách hàng tới đây đàm luận mua bán."
Tĩnh!
Tràng diện lập tức tĩnh lạ thường!
Chúng ta là ai?
Đây cũng là chỗ nào?
Chúng ta ở đây làm gì?
Suy nghĩ của mọi người lập tức có chút lộn xộn. Quách Đạm chắp tay một cái, lại quay đầu hướng Tào Đạt nói: "Viên ngoại. .. A? Viên ngoại, tại sao khóc?"
"A, không có việc gì, hạt cát bay vào mắt."
Tào Đạt dụi dụi mắt, nội tâm lại giống như có vô số con ngựa cỏ bùn* chạy như điên qua.
(*)ngựa cỏ bùn - lạc đà không bướu alpaca, có phát âm tiếng Trung gần giống Đờ mẹ mày.
Việc này đối với một đông chủ tửu lâu như hắn, thật đúng là cực kỳ châm chọc al
"A, vậy ta đi đến chỗ tiểu Bá gia bên kia, xin lỗi không tiếp được."
Nói xong, Quách Đạm liền đi về phía Từ Kế Vinh.
Hắn vừa tới bên cạnh bàn dài, Từ Kế Vinh liền ỷ vào ghế cao, ôm Quách Đạm, hì hì cười nói: "Đạm Đạm, Nhất Tín nha hành của ngươi thật đúng là tốt, ngồi ở chỗ này còn dễ chịu hơn so với ngồi ở Kim Ngọc lâu, yên tâm, sau này ta sẽ thường xuyên đến cổ động."
Quách Đạm tranh thủ thời gian tránh thoát, nói: "Lời này ngươi đừng nói với ta, ngươi nên nói với Chu Phong, các ngươi đây chính là đang cổ động hắn, mà không phải cổ động ta."
Chu Dực Lưu nói: "Quách Đạm, thủ đoạn buôn bán của ngươi thật đúng là lợi hại, không quan tâm làm gì đều có thể hấp dẫn rất nhiều người."
Quách Đạm tức giận nói: "Vương gia đừng chế nhạo ta, đều đã thành dạng này, đâu còn không biết xấu hổ nói lợi hại, phế vật còn tạm được."
Chu Dực Lưu kinh ngạc nói: "Bản vương không phải chế nhạo ngươi, bản vương khen ngươi nha, chẳng lẽ bản vương còn khen sai?"
"Đương nhiên sai."
Quách Đạm buồn bực nói: "Tiểu vương gia, ta là mở Nha hành, thế nhưng ngài xem một chút những người tới nơi này, hiển nhiên đã xem nơi này như tửu lâu để vui chơi giải trí, cũng không tìm ta đàm luận mua bán, tiền này đều để Kim Ngọc lâu kiếm đi, ngài nói ta bận rộn hơn nửa năm xây Nha hành mới này để làm gì a, không được, ta phải uống một chén. Mỹ nữ, cho ta đến một chén rượu."
Hắn theo thói quen vỗ tay phát ra tiếng, nhưng lập tức liền thả tay xuống, thầm nghĩ, Quách Đạm nha Quách Đạm, đây chính là Nha hành, không phải quán bar a!
"Thật sự là thật có lỗi, rượu đã bán hết."
"Móa! Không cần khi phụ người như thế chứ, cũng không cho ta một Quách Đạm phiền muộn cực kỳ.
Lúc này, một nữ tử ở quầy lễ tân bưng một chén rượu đi tới,"Giám đốc."
"Suýt nữa quên, đây là nhà ta."
Quách Đạm tranh thủ thời gian bưng chén rượu lên, uống một ngụm lớn, rồi lầm bẩm: "Thật mẹ nó chua xót a."
Quan Tiểu Kiệt đột nhiên nói: "Đúng rồi, Quách Đạm, sắp đến tết nguyên tiêu rồi, tập họa đều đã chuẩn bị xong, ngươi khi nào qua nhìn một chút."
Quách Đạm cười nói: "Các ngươi tự quyết định là được rồi, dù sao ngay cả Vương phi cũng yêu thích tập hoạ kỳ này, phẩm vị của Vương phi cao như thế, ta thấy cho dù chúng ta không làm tuyên truyền, cũng sẽ bị cướp sạch."
Chu Dực Lưu cười ha hả nói: "Tiểu tử ngươi thật đúng là biết nói chuyện."
Một công tử ca nói: "Quách Đạm, các ngươi nói là tập hoạ kết hôn?"
Quách Đạm kinh ngạc nói: "Các hạ làm sao biết được?"
"Năm trước ta đã nghe nói, ta còn nghe nói tiểu vương gia cùng Vương phi cũng vẽ một bức, có phải thật hay không?"
"Tin tức của các hạ còn rất linh thông nha!" Quách Đạm cười gật đầu."
"Hoạ kết hôn có gì thần kỳ?"
"Hoạ kết hôn có phải vẽ lúc thành thân hay không?"
"Vậy cũng không phải."
"Ta đã biết, hoạ kết hôn có phải vẽ thời điểm động phòng hay không, hay lắm hay lắm, đến khi đó ta nhất định sẽ mua thêm mấy tập, nhưng ngàn vạn lần không thể có ô vuông nhỏ."
"Đừng đề cập ô vuông nhỏ, nói đến nó ta liền tức giận."
"Các ngươi nói gì vậy, nhân gia Ngũ Điều Thương buôn bán đàng hoàng, làm sao có thể có ô vuông nhỏ. Quách Đạm ngươi nói có phải không?"
"Ây,...
Quan Tiểu Kiệt đã biết được nội tình không khỏi u oán nhìn Quách Đạm....
Nháy mắt trong hành lang chỉ nghe thấy ai cũng đang thảo luận hoạ kết hôn. Không cần tuyên truyền? Lưu Tẫn Mưu khinh bỉ liếc Quách Đạm một cái, thương nhân dối trá.