Chương 301: Thời gian là vàng bạc
Chương 301: Thời gian là vàng bạcChương 301: Thời gian là vàng bạc
Quách Đạm ở vào trạng thái làm việc thật sự có thể làm đến mức tâm vô bàng vụ, sẽ không nghĩ đến những thứ không liên quan, suốt ngày chỉ nghĩ làm thế nào để kiếm tiền, nếu như Chu Dực Lưu không nhắc đến việc này, hắn thật sự có thể hoàn toàn bỏ qua, hắn càng thích tiền tài hơn nữ nhân, điểm này chưa bao giờ thay đổi.
Mặt khác, hắn không có kinh nghiệm kết hôn nên cảm thấy không buông ra được, cảm thấy rất khó chịu, lo lắng này cũng làm hắn mất hết cả hứng.
Sau khi ở Ôn tuyển các nghỉ ngơi một thời gian ngắn ngủi, hắn liền lập tức trở về phủ nha.
"Cô gia, đây là tư liệu về những thương nhân đến Vệ Huy phủ tìm cơ hội đầu tư."
Thần Thần đem một xấp tư liệu thật dày để lên trên bàn.
"Làm rất tốt."
Quách Đạm tán dương gật đầu, sau đó liền cầm tư liệu lên xem.
Thần Thần là người đi theo hắn sớm nhất, cho nên đương nhiên hiểu thói quen của hắn.
Không quản là chuyện gì, trước tiên đều phải xem tư liệu, rồi mới cùng đối phương đàm luận, dưới tình huống không biết lai lịch của đối phương mà đàm luận thì hắn cảm thấy không có quá nhiều ý nghĩa, thuần túy là lãng phí thời gian, nếu có thể hiểu rõ đại khái về đối phương, rồi sau đó mới đi đàm luận thì sẽ càng dễ dàng đạt được thành quả.
"Lý Thông."
Quách Đạm đang xem một phần tư liệu, đột nhiên thì thầm.
Thần Thần vội nói: "Lý Thông là một nha thương ở Lâm Thanh, hắn muốn nhận thầu vận chuyển ở Vệ Huy phủ."
"Có chút ý tứ."
Quách Đạm cười cười, nói: "Ngươi giúp ta hẹn hắn tới đây."
"Vâng."
Một canh giờ sau, Lý Thông đi vào phủ nha, là một nam tử chừng ba mươi tuổi.
"Tại hạ Lý Thông, gặp qua Quách giáo úy."
Những thương nhân không phải từ kinh thành tới nơi này, phần lớn Quách Đạm thuộc về quan viên.
"Mời ngồi."
Lý Thông mới vừa ngồi xuống, lại thấy Quách Đạm đột nhiên đứng lên, lập tức cũng muốn đứng dậy.
Quách Đạm đè ép tay, ra hiệu Lý Thông ngồi là được, hắn đi đến trước bàn, dựa lưng vào bàn làm việc, hai tay khoanh trước ngực, đánh giá Lý Thông, nam nhân này có tướng mạo thường thường, thực sự là rất bình thường, cũng không phải loại thường thường như Cổ Thiên Lạc.
Thần sắc còn có chút đần độn, nhìn không có cảm giác khôn khéo của nha thương.
Lý Thông bị Quách Đạm đánh giá, cảm thấy có chút xấu hổ.
Một lúc sau, Quách Đạm mới mở miệng nói: "Nghe nói ngươi muốn nhận thầu việc vận chuyển của Vệ Huy phủ."
Lý Thông vội vàng gật đầu nói: "Đúng thế."
Quách Đạm hỏi: "Vì sao?"
Lý Thông nói: "Bởi vì ta cảm thấy nó có thể kiếm tiền."
Quách Đạm nói: "Xin chỉ giáo?"
Lý Thông do dự không nói.
Quách Đạm cười nói: "Mỗi xưởng sản xuất ở đây đều là số một Đại Minh, nếu như tất cả đều vận hành, vậy thì hàng năm sẽ sản xuất ra không ít hàng hóa, nhu cầu nguyên liệu cũng rất lớn, mà nguyên liệu thì cần vận chuyển từ các nơi đến đây.
Mà nhiều hàng hóa như vậy, Vệ Huy phủ căn bản không thể tiêu thụ hết, như vậy lại phải đem những hàng hóa này vận chuyển ra ngoài, không quản là đến hay là đi đều cần vận chuyển, hơn nữa Vệ Huy phủ vừa không có thuỷ vận, vừa không có thuế đỗ thuyền, như vậy vận chuyển có khả năng sẽ là mua bán kiếm lợi nhiều nhất ở Vệ Huy phủ."
Lý Thông lúng túng nói: "Hóa ra Quách giáo úy đã sớm nghĩ tới chỗ này."
Quách Đạm cười nói: "Nhưng ngươi có nghĩ đến điều này hay không, ở Vệ Huy phủ không có thuỷ vận, nhưng những địa phương khác đều có, ngươi không sợ bị bọn họ gây khó dễ hay sao?"
Lý Thông liếc nhìn Quách Đạm.
Quách Đạm lại nói: "Hay là ngươi cho rằng ta sẽ giúp ngươi giải quyết." Quách Đạm cười gật đầu, nói: "Ngươi đoán không sai, trên thực tế cho dù là ai nhận thầu vận chuyển, cho dù hắn cũng lựa chọn trầm mặc như ngươi, ta đều nhất định phải cam đoan không có sơ hở nào, bởi vì vận chuyển chính là mạch sống của Vệ Huy phủ, nếu như vận chuyển bị cản trở thì Vệ Huy phủ ngay sẽ lập tức lâm vào khốn cảnh, quy mô sản xuất lớn như thế, chỉ chậm trễ vận chuyển một ngày cũng sẽ làm tồn đọng rất rất nhiều hàng hóa."
Nói đến đây, hắn dừng lại rồi mới nói tiếp: "Cũng bởi vậy, cho nên ta nhất định phải lựa chọn một cách thận trọng, nếu như ta cho ngươi nhận thầu vận chuyển, ngươi sẽ làm thế nào?"
Lý Thông nói: "Vệ Huy phủ có đường thuỷ rất phát triển, sông ngòi giăng khắp nơi, đây là ưu thế tự nhiên của Vệ Huy phủ, vận chuyển đương nhiên cũng lấy đường thủy làm chủ."
Quách Đạm có chút nhún vai nói: " Là ai cũng sẽ làm như vậy."
Lý Thông lại nói: "Trước kia ta từng làm việc ở thuỷ vận cho nên rất am hiểu vận chuyển đường thuỷ, ta cảm thấy cách điều hành của thuỷ vận quá cứng nhắc, mọi việc đều theo quy củ, không đủ linh hoạt, quan phủ yêu cầu bao nhiêu hàng hóa, thuỷ vận liền gom góp hàng hóa, sau đó vận chuyển toàn bộ đến nơi quan phủ yêu cầu, nếu như không có nhiệm vụ, bọn hắn sẽ nhàn rỗi.
Nếu cho ta nhận thầu, ta sẽ chia thành tốp nhỏ, từng nhóm, phân đoạn vận chuyển, xây dựng nhà kho ở các nơi, lại lợi dụng dân gian vận chuyển, trên thực tế dân gian có rất nhiều thuyền chở khách, thuyền đánh cá, thuyền hàng, hay bao gồm cả thuỷ vận, nếu như có thể thu thập hết tin tức của bọn họ, sau đó dựa vào tuyến đường của bọn họ hay đi, phân đoạn vận chuyển, nhìn như rườm rà, nhưng nếu điều hành có thứ tự thì có thể giảm xuống chỉ phí, lại nhanh chóng vận chuyển hàng hóa ra ngoài hơn."
"Ngươi có suy nghĩ đến chi phí hay không?" Quách Đạm nói: "Làm như vậy thì đầu tư sơ kỳ sẽ rất lớn."
Lý Thông nói: "Ta cũng đã cân nhắc đến vấn đề này, nhưng ta nghĩ ta có thể từng bước một làm được, trong quá trình vận chuyển chậm rãi tạo dựng lên."
Ý của hắn là chỉ phí đầu tư sơ kỳ sẽ do thương nhân gánh vác, như vậy giá cước vận chuyển sơ kỳ khẳng định sẽ không rẻ, sau khi kiếm được tiền sẽ lại chậm rãi xây dựng mạng lưới vận chuyển của chính mình, làm như vậy thì rủi ro sẽ rất thấp, thậm chí có thể nói là tay không bắt sói, bởi vì nếu là nhận thầu thì cũng chính là lũng đoạn.
Gia hỏa này nhìn thì có vẻ đần độn, nhưng thực ta rất tỉnh minh. thể nói là xe ngựa tốt nhất và thoải mái nhất trên đời này, nhưng gần đây ta đột nhiên lại rất muốn học cưỡi ngựa, mặc dù ta rất không thích cưỡi ngựa, ngươi biết tại sao không?" Quách Đạm đột nhiên nói.
Lý Thông không hiểu ra sao, ngơ ngác nhìn Quách Đạm.
Quách Đạm cười nói: "Nguyên nhân rất đơn giản, bởi vì cưỡi ngựa nhanh hơn ngồi xe ngựa, nếu như ta có thể tiếp kiệm thời gian đi đường, thì ta có thể kiếm càng nhiều tiền hơn nữa. Ta không có thời gian cho ngươi chậm rãi đi từng bước một, chỉ phí vận chuyển sẽ ảnh hưởng đến giá cả hàng hóa, nếu như chi phí vận chuyển quá cao sẽ làm giảm ưu thế của Vệ Huy phủ."
Nói xong, hắn quay người trở về sau bàn ngồi xuống, nói: "Nói thật với ngươi, ta dự định tự mình làm vận chuyển, cũng không có khả năng nhận thầu cho người khác, ta vừa rồi cũng đã nói, vận chuyển đối với Vệ Huy phủ cực kỳ quan trọng, không thể có sai sót."
Lý Thông ngẩn người, nói: "Đã như vậy, vì sao Quách giáo úy còn hẹn tại hạ đến đây?"
Quách Đạm cười nói: "Bởi vì ta đang thiếu một nhân tài giúp ta quản lý phương diện này, ngươi có hứng thú hay không?"
Lý Thông ngu ngơ hồi lâu, chợt nói: "Thật sự là có lỗi, tại hạ không nghĩ tới....."
"Vậy liền trở về suy nghĩ thật kỹ."
Quách Đạm ngắt lời hắn: "Ngươi cũng nhìn thấy quy mô của ta rồi đấy, nếu như ngươi có thể một mình đảm đương một phía, vậy thì không quản là tiền tài, địa vị, hay là danh khí, đều là những thứ cả đời của ngươi khó có thể đạt được, mà nhân tài như ngươi, ta tin tưởng trên đời tuyệt không chỉ có mình ngươi, chuyện này đối ta chỉ là một lần thử nghiệm, nhưng đối với ngươi lại là một cơ hội tuyệt hảo, hi vọng ngươi có thể nắm chắc."
Lý Thông hoàn toàn không ngờ rằng Quách Đạm tìm hắn đến để đàm luận việc này, hắn cũng là một người rất cẩn thận, không chiến khi không có chuẩn bị, gật đầu nói: "Tốt, ta sẽ suy nghĩ một chút."
Quách Đạm cười nói: "Nhớ kỹ, ta không thích lãng phí thời gian."
Lý Thông gật đầu, nói: "Nếu không có chuyện khác, tại hạ cáo từ trước."
Quách Đạm chỉ đứng dậy, khẽ cười nói: "Đi thong thả."
Hắn đã lên kế hoạch từ sớm, dùng tiền của Vạn Lịch để nhận thầu vận chuyển của Vệ Huy phủ, vận chuyển không có khả năng giao cho người khác, bởi vì nó liên quan đến lợi ích cốt lõi của hắn. Đầu tiên, không có Vạn Lịch thì vận chuyển khẳng định không ra được, bởi nó sẽ ảnh hưởng đến lợi ích của thuỷ vận.
Thứ hai, vận chuyển ở Vệ Huy phủ chủ yếu là đường thủy, Quách Đạm cũng muốn nhờ vào nó tạo một ván cầu để đánh xuống cơ sở hàng hải trong tương lai.
Cuối cùng, khống chế vận chuyển chẳng khác nào khống chế mậu dịch.
Nhưng hắn lại không hiểu vận chuyển, kỳ thật cái gì hắn cũng đều không hiểu, hắn chỉ am hiểu đầu tư cùng vận hành tư bản, hắn cần nhân tài về mặt kỹ thuật giúp đỡ hắn.
Mà Lý Thông chẳng qua chỉ là một trong số đó mà thôi.
Đợi sau khi Lý Thông rời đi, Quách Đạm lại gọi Thần Thần tới, đem một xấp tư liệu đưa cho Thần Thần rồi nói: "Đi hẹn những người này giúp ta. Còn có... ." Hắn lại đưa một tấm bố cáo cho Thần Thần, nói: "Tìm người sao chép một ngàn bản, sau đó dán nó ở khắp các châu phủ đi."
Thần Thần nhận lấy nhìn lại, hóa ra là thông báo tuyển dụng các loại nhân tài.
Nhân tài thuỷ lợi, nhân tài nông nghiệp, nhân tài nuôi gia súc, nhân tài đóng thuyền, vân vân.
Tiền lương thấp nhất đều là một trăm lượng một năm, bao ăn bao ở, còn có tiền thưởng.
Thần Thần nói: "Cô gia, tiền lương có phải quá cao rồi hay không, nhân tài ở những phương diện này cũng không giá trị nhiều tiền như vậy."
Quách Đạm cười nói: "Nhân tài ta cần cũng không phải những tên thối cá nát tôm, trên đời này người có thể cầm được tiền lương cao như vậy cũng không nhiều, nếu có thể cầm tới thì nhất định có thể sáng tạo cho ta lợi nhuận gấp mười, thậm chí gấp trăm lần, nhanh đi xử lý đi."
"Vâng "
Đây thật ra là bổ sung cuối cùng cho "hệ thống khế ước", những sự tình này vốn đều thuộc trách nhiệm của quan phủ, nhưng tư duy của triều đình chính là cái gì cũng phải tự làm, cho nên rất nhiều quan viên đều hiểu thuỷ lợi, kiến trúc, mà tư duy của Quách Đạm lại là dùng tiền mời người, không hề có gì khác.
Mấy ngày sau, Quách Đạm bắt đầu hội kiến phú thương đến từ các nơi, nhưng chủ yếu đều tới từ Lâm Thanh và kinh thành.
Không cần phải nói nhiều, chỉ bằng vào "hệ thống khế ước" đã đầy đủ hấn dẫn nhú thiưznag đầu tr vào Vê Huy phủ: bởi vì toàn bê Vâ Huy phủ lấy quyền lợi của thương nhân làm trọng.
Đại phú thương tới đây đều vô cùng có tiền, bọn hắn vẫn luôn rất muốn mở rộng quy mô, nhưng ở những châu phủ khác có rất nhiều hạn chế, mà Vệ Huy phủ cung cấp cho bọn hắn một bình đài rất tốt.
Rất nhanh, toàn bộ Lộ Vương phủ đều bị bọn hắn chia cắt không còn sót lại một chút cặn.
Nhưng Vệ Huy phủ cũng không chỉ có Lộ Vương phủ, còn có rất nhiều sản nghiệp khác, ví dụ như nông trường chăn nuôi gia cầm, gia súc, Quách Đạm đem toàn bộ những nông trường này nhận thầu cho Lương Quỳ và những đại địa chủ khác.
Trong thời điểm mùa màng thất bát như hiện nay, đại địa chủ bán lương thực cho Quách Đạm với giá khá thấp, bọn họ không dám nói nhưng trong lòng cuối cùng sẽ cảm thấy bị thua lỗ, mấy năm gần đây bởi vì Lộ Vương phủ mà Vệ Huy phủ gặp phải tai hoạ nặng nhất, nhưng giá lương thực lại rẻ nhất Hà Nam đạo.
Quách Đạm dứt khoát liền đem hai đại sản nghiệp này nhận thầu cho bọn hắn, chủ yếu là vì đền bù, hơn nữa, bọn hắn vốn có kinh nghiệm nuôi dưỡng gia cầm và gia súc.
Đám đại địa chủ đều vui vẻ, một lời oán giận cũng không có.
Bởi vì ngành dịch vụ ở Vệ Huy phủ nhanh chóng quật khởi, nhu cầu gia cầm và gia súc vô cùng lớn, hơn nữa có thể bán với giá tốt, không hề hạn chế giá cả giống như lương thực.
Ngoài ra còn có than đá, sắt và các ngành khai khoáng khác, Quách Đạm cũng đều cho thương nhân nhận thầu, nhưng lại có hạn chế, đó chính là nhất định phải ưu tiên Vệ Huy phủ, nếu như bị điều tra ra trộm vận chuyển ra ngoài thì sẽ phạt chết ngươi.
Thương nhân không nói hai lời lập tức đáp ứng, bởi vì bọn hắn cũng không có ý định vận chuyển ra ngoài, với quy mô sản xuất của Vệ Huy phủ, có khả năng còn phải mua từ bên ngoài.
Quách Đạm cũng biết điều này, nhưng hắn chính là phòng ngừa những thương nhân này bán sắt cho Mông Cổ, trước đó tấn thương từng muốn nhận thầu các mỏ quặng sắt, bọn hắn thường xuyên buôn bán với người Mông Cổ nên biết người Mông Cổ thiếu sắt, vì vậy bán sắt cho người Mông Cổ có thể kiếm được lợi nhuận rất phong phú, nhưng sau khi biết được Quách Đạm hạn chế xuất khẩu, bọn hắn liền không có hứng thú nữa.
Đương nhiên, thương nhân nhận thầu phải bổ sung toàn bộ số tiền Quách Đạm đã ứng ra trước đó. những không mất tiền mà còn kiếm lời. .