Nhận Thầu Đại Minh (Dịch)

Chương 378 - Chương 377: Xin Hãy Cho Ta Bảo Vệ Ngươi Một Lần Nữa

Chương 377: Xin hãy cho ta bảo vệ ngươi một lần nữa Chương 377: Xin hãy cho ta bảo vệ ngươi một lần nữaChương 377: Xin hãy cho ta bảo vệ ngươi một lần nữa

Người vui vẻ nhất hẳn là Quách Đạm sắp được làm phụ thân mới đúng, thế nhưng Quách Đạm còn lâu mới phấn kích được như Khấu Thủ Tín, kiếp trước hắn hoàn toàn không hề nghĩ đến chuyện làm phụ thân, hắn đem toàn bộ linh hồn bán cho tiền tài, cam nguyện làm nô lệ cho tiền tài.

Nhưng không ngờ tới Minh triều lại được làm phụ thân.

Hắn cảm thấy vui vẻ càng nhiều là vì Khấu Thủ Tín, giống như bị Khấu Thủ Tín lây nhiễm.

Vì vậy, hắn cười.

"Phốc... !"

"Phu quân, chàng cười ta?"

"Phu nhân có đạo lý được hay không, lần đầu làm ta làm cha chẳng lẽ không thể cười một cái hay sao?"

Quách Đạm tỏ vẻ oan uổng khiếu nại với Khấu Ngâm Sa đang bị Tịch nhi, Hinh Nhi và bảy tám nha hoàn "vây quanh".

Khấu Ngâm Sa cách bức tường người trùng điệp, buồn bực nói: "Thế nhưng chàng rõ ràng chính là cười khi thấy người khác gặp họa."

"Tuyệt đối không có."

Quách Đạm lập tức giả vờ đau lòng, nói: "Phu nhân, nàng sao có thể nghĩ như vậy về ta, ta là loại người này sao?"

"Chàng đừng gạt ta, ta vừa rồi nhìn thấy rất rõ ràng, chàng chính là cười khi thấy người khác gặp họa."

"Nói hươu nói vượn."

Một âm thanh uy nghiêm từ ngoài cửa truyền vào, bỗng nhiên thấy Khấu Thủ Tín bá khí ầm ầm xuất hiện ở cửa ra vào, phồng mắt lên nói: "Ở đâu ra tai họa, ở đâu ra tai họa, đây chính là đại hỉ sự, chính là tổ tông phù hộ a!"

Trời ạ! Ngài lại tới. Quách Đạm tỏ vẻ cảm động nói: "Nhạc phụ đại nhân, ngài chính là thanh thiên a!"

Khấu Ngâm Sa hung hăng trừng mắt nhìn Quách Đạm, lại kích động hướng Khấu Thủ Tín nói: "Phụ thân, thế nhưng người làm như thế, không khỏi cũng quá đáng."

"Quá đáng?"

Khấu Thủ Tín hai mắt trừng một cái, tức giận nói: "Con nói phụ thân Khấu Ngâm Sa vội nói: "Xin lỗi phụ thân. Ý nữ nhỉ là bây giờ thân thể của nữ nhỉ rất tốt, đâu cần nhiều nha hoàn như vậy phục thị, lang trung không phải đã nói nữ nhỉ mang thai rất ổn định sao."

Khấu Thủ Tín khẽ nói: "Con đừng dông dài, hai mươi năm qua, con muốn gì phụ thân đều chiều theo, thế nhưng trong mười tháng tới, con nhất định phải nghe phụ thân, không có sự cho phép của phụ thân, con không được bước ra khỏi phòng nửa bước."

"Phụ thân, như vậy sao có thể được, Nha hành còn có rất nhiều chuyện phải làm." Khấu Ngâm Sa kích động nói.

Nàng là một người cuồng công việc, để nàng mười tháng không làm việc chính là muốn nàng mệnh aI

Khấu Thủ Tín khẽ nói: "Ta hiện tại lấy thân phận chủ tịch giải trừ chức vị tổng giám đốc của con."

"Phụ thân không thể làm như thế được." Khấu Ngâm Sa vội vàng la lên.

"Hiền tế, ngươi nói lão phu có quyền lực này không?" Khấu Thủ Tín uy nghiêm mười phần nhìn Quách Đạm chằm chằm.

"A2"

Quách Đạm miệng há ra, liếc sang Khấu Ngâm Sa, ngượng ngùng nói: "Việc này. .. Trên lý thuyết... Là có."

"Vậy là được rồi."

Khấu Thủ Tín không đợi Quách Đạm nói hết đã cắt lời, sau đó lại nói: "Từ hôm nay trở đi, Khấu Ngâm Sa sẽ không còn đảm nhiệm chức vị tổng giám đốc Nha hành."

Quách Đạm tỏ vẻ vô tội nhìn Khấu Ngâm Sa, tựa như nói, thật sự xin lỗi, ta chỉ là người ở rể.

Thế nhưng trong mắt Khấu Ngâm Sa, Quách Đạm chính là đang cười khi thấy người khác gặp họa, lúc này trả lại cho Quách Đạm một ánh mắt phẫn nộ.

"Hiền tế a!"

Khấu Thủ Tín đột nhiên vỗ vỗ bả vai Quách Đạm.

"Nhạc phụ đại nhân có gì phân phó?"

Quách Đạm tranh thủ thời gian giữ vững tỉnh thần, hôm nay Khấu Thủ Tín quả thực quá soái, quáuy nghiêm, khiến Quách Đạm cũng cảm thấy áp lực như núi.

Khấti Thủ Tín cười nói: "Hôm nav Naâm Sa có thể mang thai là nhờ có tổ tông phù hộ a!"

"Đúng đúng đúng, tiểu tế hiện tại đã tin tưởng sự thật này." Quách Đạm vội vàng gật đầu, nghĩ thầm, ngài đã nói tám trăm lần rồi, ta đều đã bị ngài tẩy não.

Khấu Thủ Tín vui mừng gật đầu, nói: "Vì vậy hiền tế cùng ta đến từ đường trai giới tắm rửa ba ngày."

"Ba... Ba ngày?"

Quách Đạm hai mắt mở một cái.

Khấu Thủ Tín hỏi: "Ba ngày tới ngươi có chuyện gì sao?"

Quách Đạm trừng mắt nhìn, nói: "Nha hành ít nhiều vẫn còn có chút việc phải làm."

"Ta sẽ phái Khấu Nghĩa xử lý."

"Với năng lực của quản gia. .. !"

"Hiền tế, loại chuyện này, ngươi sao có thể ba đẩy bốn ngăn, nếu để cho tổ tông thấy được thì chính là đại bất kính a."

"Không phải. !"

"Không phải là được, mau mau đi theo ta."

Khấu Thủ Tín không kiên nhẫn vung tay lên.

Quách Đạm đứng dậy, đáng thương hề hề nhìn Khấu Ngâm Sa.

"Đáng đời!"

Miệng Khấu Ngâm Sa tung ra hai chữ.

Quách Đạm biến đổi thần sắc, cười hì hì nói: "Cũng chỉ ba ngày mà thôi."

"Chàng. !"

Khấu Ngâm Sa lập tức giận tím mặt.

Khấu Thủ Tín dặn dò: "Trong lúc mang thai nhớ kỹ không được tức giận, tránh động thai khí."

Khấu Ngâm Sa lập tức héo.

Nói xong, Khấu Thủ Tín liền dẫn Quách Đạm đi ra cửa.

Đi tới ngoài viện, Khấu Thủ Tín đột nhiên nói: "Hiền tế có cảm thấy ta quá hà khắc hay không?"

Quách Đạm chần chừ một lúc, nói: "Tiểu tế chỉ cảm thấy cẩn thận một chút là được, không cần hưng sư động chúng như vậy." Khấu Thủ Tín thở dài: "Nữ nhân sinh hài tử giống như bước một chân vào Quỷ Môn quan, mẫu thân của nàng. .. Mẫu thân. .. Ai."

Thì ra là thế. Quách Đạm nhẹ nhàng gật đầu, nói: "Đúng, tiểu tế minh bạch."

Khấu Thủ Tín vụng trộm liếc Quách Đạm, trong mắt lóe lên một tia đắc ý. Dù sao cũng làm thương nhân hơn hai mươi năm, chỉ một vài câu đã có thể dạy bảo đàng hoàng đôi tiểu phu thê này.

Thế nhưng nói trở lại, đứa trẻ này đối với Khấu Thủ Tín thực tế là quá quan trọng, thậm chí có thể nói là mang ý nghĩa tất cả, hắn tuyệt đối nguyện ý dùng toàn bộ Nha hành để đổi lấy đứa trẻ này.

Cả đời này lo lắng duy nhất của Khấu Thủ tín chính là Khấu gia đến đời hắn thì bị tuyệt hậu.

Khấu Ngâm Sa chẳng những bị sa thải, hơn nữa còn bị giám sát vô cùng nghiêm ngặt, tất cả nha hoàn của Khấu gia được chia thành hai ca, ngày đêm chiếu cố Khấu Ngâm Sa.

Mà Quách Đạm thì bị chộp tới Khấu gia từ đường trai giới tắm rửa, trong ba ngày tới không cho phép ra khỏi từ đường.

Cổ đại vẫn rất con trọng thân phận, bất kể ngoại nhân nhìn như thế nào hay Quách Đạm bây giờ có địa vị như thế nào, lúc trước hắn đã nguyện ý ở rể, như vậy hắn chính là người của Khấu gia.

Nhưng kỳ thật Khấu Thủ Tín tuyệt không coi Quách Đạm ở rể, Khấu Thủ Tín vẫn cho rằng cuộc hôn nhân này là môn đăng hộ đối, dù sao hai nhà Quách Khấu cũng là thế giao.

Vì vậy Khấu Thủ Tín hứa hẹn với Quách Đạm, nam hài thứ nhất sẽ mang họ Khấu, đứa thứ hai, thứ ba, đều có thể mang họ Quách.

Nhưng Quách Đạm cũng không để ý điều này, họ Quách hay họ Khấu thì không phải cũng đều là hài tử của hắn sao, mang họ nào cũng không hề có gì khác nhau, tuy nhiên hắn cũng không cự tuyệt, hắn nghĩ thầm, bản thân mình đã chiếm thân thể của Quách Đạm thì cũng nên lưu lại hậu nhân cho Quách gia.

Ba ngày sau.

Quách Đạm cuối cùng ra khỏi ngục, không, ra khỏi từ đường, hắn ngay lập tức trở về tiểu viện của mình.

Chỉ thấy Khấu Ngâm Sa đang ngồi trong phòng, buồn bực không vui, thấy hắn trở về cũng chỉ thoáng liếc mắt một cái.

Tiếp tục như thế, có thể bị bệnh trầm cảm tiền sản hay không. Trong lòng Ouách Đam lai có mêt tia lo lắna_ đi đến dần Khấu Naâm Sa: cười hì hì nói: "Phu nhân, có muốn ta hay không!"

"Hừt"

Khấu Ngâm Sa trực tiếp nghiêng mặt di.

Quách Đạm ho nhẹ một tiếng, nói: "Phu nhân, nàng là một nữ nhân tỉnh táo lại tràn ngập trí tuệ, nàng hẳn phải biết rõ, vào giờ phút này, chỉ có ai mới có thể giúp nàng."

Khấu Ngâm Sa lưu động con ngươi, hỏi: "Phu quân, chàng nguyện ý giúp ta đi cầu tình với phụ thân sao?"

Cầu tình? Có cần khoa trương như vậy không? Quách Đạm tiến lên phía trước, nhẹ nhàng nắm chặt tay Khấu Ngâm Sa, ôm nàng vào lòng, vụng trộm liếc Tịch nhỉ và Hinh Nhi, sau đó thấp giọng nói: "Phu nhân, nàng muốn quay trở về Nha hành là không thể nào, nhạc phụ đại nhân hiện tại vô cùng nghiêm túc, thế nhưng ta đáp ứng với phu nhân, mỗi ngày đúng giờ báo cáo công việc với nàng."

Khấu Ngâm Sa thấy bộ dáng như tên trộm của Quách Đạm, không khỏi buồn cười, nói: "Quên đi thôi, phu quân mỗi ngày đều có rất nhiều việc phải bận rộn, nói không chừng trong lúc ta mang thai còn phải đi Vệ Huy phủ."

Nói đến đây, nàng có chút cau mày nói: "Kỳ thật ta cũng chỉ cảm thấy có chút không cam lòng, sang năm quan trọng với Nha hành chúng ta như vậy, thế nhưng ta lại. . ."

"Không không không, đây là việc nhất định phải làm."

Quách Đạm hắc hắc nói: "Ta hiểu rất rõ phu nhân, nếu mỗi ngày cứ buồn bực ở đây có lẽ sẽ nghẹn ra bệnh mất, chính ta cũng cảm thấy nên làm một chút việc gì đó, không thể chỉ ngồi một chỗ, thân thể đầu sẽ rỉ sét, đợi thêm một chút thời gian, ta sẽ nói chuyện lại với nhạc phụ đại nhân, chuyển văn phòng tổng giám đốc đến đây để nàng có thể làm một số việc nhẹ nhàng, được không?"

"Ừm." Khấu Ngâm Sa gật đầu, trong lòng tràn đầy cảm động, vẫn là phu quân hiểu nàng. Sau đó thân thể tự nhiên nhích lại gần Quách Đạm.

Quách Đạm cũng tăng thêm mấy phần lực đạo trên tay ôm nàng chặt hơn.

Đúng lúc này, ngoài cửa vang lên tiếng của Tiểu An "Cô gia, Dương cô nương lại tới."

"Dương cô nương?"

Quách Đạm hơi sững sờ. Phi Nhứ từng tới tìm chàng."

Quách Đạm cười nói: "Không ngờ nàng ta giác ngộ nhanh như vậy."

Khấu Ngâm Sa vội nói: "Phu quân, ta cũng biết rõ thân thế của Dương Phi Nhứ, một nữ tử lẻ loi trơ trọi như nàng rất không dễ dàng, chàng đừng làm khó dễ nàng ta."

Quách Đạm ha ha nói: "Phu nhân có chỗ không biết, tính cách Dương Phi Nhứ và phu nhân có chút giống nhau, phu nhân thử ngẫm lại xem, thời điểm phu nhân khó khăn nhất, phu nhân có muốn người khác tỏ ra thương hại không?"

Khấu Ngâm Sa trầm ngâm không nói.

"Ta nghĩ phu nhân càng muốn người khác tán thành hơn." Quách Đạm cười nói: "Dương Phi Nhứ cũng như thế, nàng ta chắc chắn không muốn sự thương hại, mà là sự tán thành chân thành của ta."

Khấu Ngâm Sa cười tủm tỉm nói: "Xem ra phu quân hiểu rất rõ nàng."

"Đương nhiên!"

Lời vừa ra khỏi miệng, Quách Đạm đột nhiên ngậm miệng, nghiêng mắt nhìn Khấu Ngâm Sa, nói: "Hiện tại phu nhân đang có thai, ta sẽ không để cho những nữ tử khác thừa lúc vắng mà vào. Tiểu An, ngươi nói cho Dương Phi Nhứ, ta vẫn còn đang trai giới tắm rửa, có lẽ phải mất mười tháng, bảo nàng ta năm sau lại đến."

"Chờ một chút!"

Khấu Ngâm Sa vội vàng gọi lại, oán trách nói: "Chàng ít ba hoa thôi, mấy hôm nay trời đổ tuyết lớn như vậy, nhân gia ba lần bốn lượt tới tìm chàng, chắc chắn là vì nàng có việc rất quan trọng muốn gặp chàng, mau mau đi thôi, đừng để người ta đợi lâu."

"Tốt a"

Quách Đạm bĩu môi, lại nói: "Phu nhân chờ ở đây, vi phu sẽ nhanh chóng trở về."

Ra khỏi tiểu viện, liền thấy Dương Phi Nhứ đang đứng thẳng trong tuyết, chế phục Cẩm Y Vệ đơn bạc chẳng những không làm người khác sinh ra nửa phần đồng tình, ngược lại lại làm người khác cảm giác nàng giống như nhánh tùng bách trên vách đá cheo leo, trong gió rét vẫn bất khuất không buông.

Loại nữ tử như thế này thật đúng là hiếm thấy trên đời a! Khóe miệng Quách Đạm có chút giương lên, tiến lên phía trước, thở dài nói: "Dương đại mỹ nữ, ta vẫn nói câu nói kia, ngươi có thể đến thăm ta, ta rất vui vẻ, thế nhifng †a không thể cho ngươi tiến vào Thiên Hê sở ở khu đua nawa" Dương Phi Nhứ nói: "Hôm nay ta tới đây không phải vì việc này." Quách Đạm ồ một tiếng, kinh hỉ nói: "Vậy ngươi thật sự đến thăm ta?" "Cũng không phải."

Quách Đạm tỏ vẻ quái dị hỏi thăm: "Vậy ngươi không phải là đến tìm nhạc phụ đại nhân của ta chứ?"

Trong mắt Dương Phi Nhứ lóe lên một tia tức giận, nhưng cũng chỉ là chợt lóe lên, lập tức trịnh trọng nói: "Ngươi nói rất đúng, lúc trước bệ hạ phái ta tới đây bảo vệ ngươi, ta đích xác làm không tốt, không có tư cách tiến vào Thiên Hộ sở kia, ở đây, ta xin lỗi ngươi."

Nói xong, nàng ôm quyền thì lễ.

"Ngươi như vậy quá khách khí rồi." Quách Đạm tùy tiện nói: "Mặc dù ta không dám khen thái độ làm việc của ngươi, thế nhưng cách làm người của ngươi cũng không tệ lắm, công và tư ta vẫn phải phân rõ, ta vẫn nói câu nói kia, chúng ta đã gặp nhau thì có lúc chia tay."

Dương Phi Nhứ có chút mong đợi nói: "Thế nhưng ta hi vọng ngươi có thể cho ta thêm một cơ hội bảo vệ ngươi một lần nữa, lần này ta nhất định sẽ làm tốt."
Bình Luận (0)
Comment