Chương 455: Thật là thơm!
Chương 455: Thật là thơm!Chương 455: Thật là thơm!
Vạn Lịch đối với Trịnh thị tuyệt đối là chân ái, vì vậy ở trước mặt Trịnh thị Vạn Lịch thể hiện rất đàn ông, không hề có dáng vẻ Hoàng đế, cùng nam nhân bình thường không có gì khác nhau.
Vạn Lịch lúc này tỏ ra thái độ rất là nổi nóng đối với Quách Đạm.
Ngươi nói như vậy không phải là để phá hỏng tình cảm phu thê nhà người ta sao?
Trẫm một ngày trăm công ngàn việc, nào có thời gian rảnh rỗi như ngươi suy nghĩ lung tung.
Quách Đạm thật đúng là không phải cố ý, hắn chỉ nói đúng sự thật, những chiếc gối Emoji kia thật sự là do Quách Đạm mang từ hậu thế đến, cũng là vì dỗ dành Khấu Ngâm Sa vui vẻ trong đêm Thất Tịch võng luyến.
Chỉ là về sau, Quách Đạm liền đem những Emoji này cho Tần Trang, để xưởng dệt xem như một hệ liệt sản xuất đủ các loại sản phẩm.
Bày ở siêu thị hôm nay đều là nhóm sản phẩm Emoji đầu tiên Vệ Huy phủ sản xuất ra, tất cả đều được vận chuyển về kinh thành bán, tuyệt không bán ở Vệ Huy phủ.
Nguyên nhân Quách Đạm làm như vậy là vì muốn sản phẩm của Vệ Huy phủ cấp tốc tiến vào thị trường kinh thành.
Trước mắt mà nói thì rất thành công, sản phẩm có liên quan đến Emoiji đều đã bán hết sạch.
Đại công xưởng ở Vệ Huy phủ có bản thổ ưu thế, cho nên hàng hóa từ bên ngoài rất khó cạnh tranh cùng các đại công xưởng này, vì vậy chiến lược của toàn bộ Vệ Huy phủ là tận lực đem các sản phẩm chất lượng tốt, sáng tạo mới ra bên ngoài tiêu thụ, sản phẩm giá rẻ và chất lượng bình thường thì đặt ở Vệ Huy phủ tiêu thụ.
Làm như vậy cũng có thể tránh xung kích các xưởng nhỏ giá rẻ tại địa phương.
Hơn nữa, việc này cũng cho thương nhân một chút chỉ dẫn, mô hình công xưởng sản xuất quy mô lớn này nhất định phải không ngừng sáng tạo cái mới, không thể chỉ mãi sản xuất một loại sản phẩm, nếu như giá cả chỉ rẻ hơn một chút thì rất khó lọt vào mắt của những nhà giàu sang.
Bọn họ cũng có điều kiện này, bởi vì bọn họ có tài chính hùng hậu, có vốn liếng để sáng tạo cái mới.
"Phu nhân, xem như tìm được bà." trúc nhỏ của phu nhân nhà mình chỉ có non nửa xe hàng hóa, không khỏi cảm thấy rất vui mừng, xe trúc nhỏ của phu nhân nhà Vương Tích Tước đều đã đầy tràn, ngay cả một cây bút cũng không bỏ thêm vào được, vẫn là phu nhân nhà mình biết cần kiệm chăm lo việc nhà, lưu lại cho hắn lưu không ít chỗ trống, cười nói: "Phu nhân không mua bao nhiêu nha, vừa vặn, ta vừa rồi chọn được một ít bút và giấy, tạm thời để ở chỗ này của phu nhân, lát nữa phu nhân thanh toán luôn giúp ta."
Thân phu nhân có vẻ hơi lúng túng nhìn Thân Thì Hành.
Thân Thì Hành hỏi: "Sao vậy?"
Thân phu nhân nói: "Phu quân, thực ra... Thực ra đây đã là xe thứ hai, xe trúc này thực tế là quá nhỏ, thả không được bao nhiêu hàng."
Thân phu nhân cảm thấy hơi ngượng ngùng bởi vì bà bình thường rất tiết kiệm, nhưng lúc này không hiểu sao bất tri bất giác liền mua nhiều như thế.
Thân Thì Hành ngẩn ra hồi lâu, nói: "Bà. .. Bà làm sao mua nhiều như thế?"
Thân phu nhân nghe vậy liền có chút khó chịu, có chút chuyện bé tẹo này ông đến mức giáo huấn ta a, các phu nhân khác còn mua nhiều hơn, nhân gia cũng không nói gì, có vẻ hơi ủy khuất nói: "Ta cũng không mua cho mình cái gì, đều là mua cho cả nhà, ông nhìn xem bộ quần áo trẻ con này, thật là đáng yêu a, hơn nữa giá cả cũng không đắt, ta thấy chất liệu cũng không tệ, liền mua cho Nữu nhỉ mấy bộ, Nữu nhỉ lớn còn có thể cho Trị nhỉ mặc."
Thân phu nhân cầm một bộ đồ trẻ con áo ngắn quần đùi có thêu Emoji nói.
Sau đó lại lấy ra một bộ đồ ngủ bằng lụa, nói: "Ta còn mua cho phu quân một bộ đồ ngủ, chất liệu không tệ, hơn nữa vô cùng thuận tiện, ở nhà mặc sẽ rất dễ chịu."
Bây giờ đại hộ nhân gia như nhà họ đều có mấy đời cùng chung sống với nhau, có nam có nữ, có già có trẻ, một chiếc xe thật đúng không coi là nhiều.
Thân Thì Hành thấy bộ đồ ngủ lôi thôi lếch thếch, trẻ con mặc gì cũng không quan trọng, thế nhưng hắn đường đường là Thủ phụ đương triều không thể mặc thể loại này được, nói: "Đây là y phục gì, lôi thôi lếch thếch, bà đừng mua, ta sẽ không mặc."
Thân phu nhân nói: "Đây chính là đồ ngủ, thoải mái dễ chịu và thuận ông mặc, mọi người đều mua nha."
Thân Thì Hành có vẻ phiền muộn, lúc trước hắn còn tưởng rằng phu nhân nhà mình cần kiệm chăm lo việc nhà, nhưng không ngờ điên cuồng nhất lại chính là phu nhân nhà mình, nhưng thấy phu nhân mua đều là cho cả nhà, lại cảm thấy băn khoăn, mấu chốt hắn cũng nhìn ra phu nhân có chút không vui, vì vậy nói: "Phu nhân cũng mua cho mình một chút đi."
Dù sao cũng đã đến đây, còn có biện pháp nào, lần sau liền không đến.
Thế nhưng sao có thể?
Thực ra Thân phu nhân còn tính là khá khiêm tốn, những người mua ít hơn nàng chỉ là bởi vì không có tiền như nhà nàng mà thôi.
Nhà có tiền, thế nhưng so với Thân phu nhân điên cuồng hơn nhiều.
Như Từ gia.
"Vinh nhỉ! Vinh nhỉ!"
Từ Mộng Dương một lần nữa tìm tới Từ Kế Vinh, nhìn thấy xe trúc nhỏ rỗng tuếch của Từ Kế Vinh, buồn bực nói: "Ngươi làm sao không mua cái gì, vừa rồi lão phu nhìn thấy mọi người mua mấy bộ quần áo trẻ con rất thú vị, ngươi cũng nhanh đi mua một chút về."
Lão nhân này cũng có cử chỉ điên rồ không khác gì Khấu Thủ Tín, bất kỳ cái gì có quan hệ đến phương diện hương hỏa đều rất chịu chỉ.
Từ Kế Vinh vui tươi hớn hở nói: "Gia gia hiện tại mới bảo tôn nhỉ đi mua thì đã muộn, trên kệ đều đã không còn hàng, nhưng gia gia yên tâm, tôn nhi đã sớm mua, đây đã là xe thứ năm."
Nữ nhân còn tuyển chọn tỉ mỉ, hắn và Chu Dực Lưu chính là quét, nhìn thấy cái gì thú vị liền mua mua mua, cũng không để ý số lượng bao nhiêu, bất kể là gối đầu, hay là quần áo, hai người bọn họ đều mua nhiều nhất.
Xe thứ năm? Từ Mộng Dương nhìn thấy cái đức hạnh này của hắn, lại là giận không chỗ phát tiết, khẽ nói: "Ngươi đúng là bại gia tử."
Nhưng cũng không có trách Từ Kế Vinh nhiều, xoay người rời đi, có Từ Kế Vinh ở đây, Từ Mộng Dương thật đúng là không cần tự mình động thủ, với cá tính của Từ Kế Vinh khẳng định cái gì mới lạ cũng mua, sẽ chỉ nhiều không ít.
Đương nhiên, nhà hắn có tiền, huống hồ thu nhập hàng năm của Từ Kế Vinh hiện tại còn cao hơn bổng lộc của hắn, hắn liền càng không quan trọng.
Bên trong siêu thị bây giờ đều là quan to hiển quý đương triều và gia Quá nhiều thương phẩm thú vị, hơn nữa tất cả đều sản xuất từ Vệ Huy phủ.
Vệ Huy phủ thương phẩm ở đây đã rực rỡ hào quang.
Mấu chốt những thương phẩm này đều có nhãn hiệu, phía sau nhãn hiệu của rất nhiều thương phẩm mới lạ còn có các loại cố sự, mỗi cố sự đều có giá trị để mọi người thảo luận, cho dù không mua, mọi người thảo luận với nhau một chút, cũng cảm thấy rất thú vị.
Thế nhưng việc này làm các nam nhân bị tra tấn hỏng.
Siêu thị so với tưởng tượng của bọn hắn còn lớn hơn nhiều, không phải một gian cửa hàng lớn, mà là một khu kiến trúc, bên trái là khu tơ lụa, bên phải là khu đồ sứ, đằng sau còn có một khu trà bánh, khu tạp hoá.
Mà nữ nhân của bọn họ lại giống như bị điên rồi, vừa tính tiền vừa mua, quầy thu ngân ở cửa ra vào đều đã chất đầy túi lớn túi nhỏ hàng hoá, những túi đựng đồ này cũng do Vệ Huy phủ sản xuất, phải trả tiền thế nhưng nếu mua sắm tới một kim ngạch nhất định thì sẽ được miễn phí túi đựng.
Ngay cả túi đựng đồ cũng chuẩn bị kỹ càng.
Thật sự là muốn thân mệnh a!
"Mọi người làm sao đều ngồi ở đây?"
Thân Thì Hành vừa mới tạm biệt phu nhân nhà mình thì đột nhiên phát hiện mấy người Dương Minh Thâm đang ngồi bên cạnh một bàn trà rất lớn.
Dương Minh Thâm vỗ vỗ đôi chân già của mình, nói: "Đi không được a, Thân thủ phụ mau tới đây ngồi một chút, nơi này còn phục vụ trà miễn phí, cũng khá thú vị."
"Trà miễn phí?"
Thân Thì Hành đi tới.
Chỉ thấy một nam tử khoảng chừng ba mươi tuổi nuôi râu dê đang ngồi trước bàn pha trà, thấy Thân Thì Hành đến thì vội vàng đứng dậy thi lễ: "Thảo dân gặp qua Thân thủ phụ."
Thân Thì Hành gật gật đầu, đột nhiên thấy trong chén trà của mọi người đều có một túi nhỏ làm bằng sợi bông, hiếu kỳ nói: "Đây là cái gì?"
Dương Minh Thâm nói: "Đây là trà túi lọc Vệ Huy phủ sản xuất, uống rất thuận tiện, ta cũng dự định mua chút về."
"Thật sao?"
Thân Thì Hành có chút không hiểu lắm. Hành.
Thân Thì Hành uống một ngụm, đánh giá: "Hương vị cũng rất bình thường."
Nam tử pha trà liền giải thích: "Đây là đặc sản của Vệ Huy phủ, chủ yếu vẫn là theo đuổi sự thuận tiện, bởi vì mọi người ở Vệ Huy phủ thường xuyên phải đi xa nhà, trà túi lọc sản xuất ra là để dành cho những người đi ra bên ngoài có thể tùy thời uống một chén trà nóng mình thích, nếu muốn phẩm trà thì tự nhiên là ngâm trà theo cách truyền thống uống vẫn ngon hơn, thế nhưng cần rất nhiều thời gian, không thuận tiện như vậy."
"Thì ra là thế."
Thân Thì Hành gật gật đầu, nói: "Thương phẩm ở đây hình như đều theo đuổi sự thuận tiện đi, vừa rồi ta cũng nhìn thấy một loại bột đánh răng rất đặc biệt, cũng có rất nhiều người mua."
"Thân thủ phụ nói đúng." Dương Minh Thâm nhìn về phía Lý Thực ngồi đối diện, nói: "Mấy người Lý ngự sử liền mua không ít a! Dù sao ngôn quan thường xuyên phải đi xa nhà."
Lý Thực hình như đang suy nghĩ điều gì, nghe thấy Dương Minh Thâm nhắc tới mình, lúc này mới lấy lại tinh thần, hắn muốn nói lại thôi, đột nhiên hướng nam tử pha trà phất phất tay, nam tử pha trà cũng rất thức thời đứng dậy tránh đi.
Lý Thực lại hướng Thân Thì Hành hỏi: "Thân thủ phụ vừa rồi có nhìn thấy bệ hạ không?"
Thân Thì Hành nói: "Vừa rồi hình như nhìn thấy bệ hạ và Hoàng quý phi đi khu tơ lụa đằng kia."
Lý Thực nói: "Mặc dù đây không phải trường hợp chính thức, thế nhưng bệ hạ không quản làm gì đều mang theo Hoàng quý phi bên người, chúng ta mặc dù không dám tùy tiện phỏng đoán thánh ý, thế nhưng bệ hạ làm như vậy có khả năng sẽ khiến bách tính hiểu lầm aI"
Dương Minh Thâm lập tức nói: "Đúng nha! Hoàng trường tử bây giờ niên kỷ cũng không nhỏ, bệ hạ cũng nên lập trữ."
Thân Thì Hành thoáng nhíu mày, nói: "Dương đại học sĩ, Lý ngự sử, ở đây nhiều người miệng tạp, không phải là nơi để nói chuyện này, có chuyện gì trở về rồi hãy nói."
Trong lòng lại than khổ một tiếng, lúc này mới sống yên ổn được bao lâu a!
Thân Thì Hành phiền nhất là việc này, bởi vì hắn biết rõ tâm ý của Vạn Lịch, hắn không muốn đối nghịch cùng Vạn Lịch, thế nhưng hắn là Thủ phụ Mà lúc này Vạn Lịch căn bản không nghĩ tới những chuyện này, hắn là một trong số không nhiều nam nhân tương đối cứng ở siêu thị hôm nay, hơn nữa còn thật sự rất thích thú, đi tán loạn khắp nơi theo Trịnh thị, đối với mỗi một kiện thương phẩm, phu thê hai người còn cẩn thận thảo luận.
Vạn Lịch cũng không phải yêu ai yêu cả đường đi, mà hắn thực sự cảm thấy việc này rất thú vị, đây chính là lần đầu tiên trong đời hắn đi dạo siêu thị.
Phàm là hàng hóa tương đối mới lạ, phu thê hai người đều mua không ít, quan trọng nhất là có Quách Đạm ở đây trả tiền cho hai người, cho nên thỏa thích mua đi.
Quách Đạm cũng vui vẻ thanh toán cho hai người, hiện tại hắn cũng đã nghĩ xong khẩu hiệu quảng cáo, ví dụ như giày cao gót Hoàng quý phi thích nhất, gối đầu Hoàng đế yêu nhất.
Hơn nữa mời được Hoàng đế làm người phát ngôn, chút tiền này tính cái cầu a!
Lại qua một hồi lâu sau, các nam nhân thực tế là không chịu nổi nữa, thật sự là không có hồi kết, nếu lại không xuất ra uy nghiêm của nam nhân thì cả buổi sáng hôm nay sẽ hao tổn ở đây, bọn hắn bắt đầu thúc giục phu nhân nhà mình tính tiền rời đi.
Trương Thành, Trương Kình cũng nhắc nhở Hoàng đế, tất cả mọi người đang muốn đi khỏi đây, ngài đã ở đây đi dạo quá lâu rồi.
Không có cách nào, Vạn Lịch mới cùng đám đại thần Thân Thì Hành ra khỏi siêu thị, thế nhưng các nữ quyến vẫn còn ở lại siêu thị giải quyết hậu quả, các nàng đương nhiên không cần giao hóa đơn mới có thể nhận hàng, thế nhưng các nàng còn muốn ở lại giao lưu trao đổi, tạm thời không muốn đi đến những địa phương khác.
Bên ngoài siêu thị đã vô cùng náo nhiệt, toàn bộ phong cách thiết kế của khu đua ngựa rất giống Nhất Tín nha hành, đều áp dụng rất nhiều kiến trúc hành lang, hành lang vô cùng rộng rãi, bên cạnh lại có đại thụ che bóng mát, thời điểm thời tiết tốt, tất cả mọi người có thể ngồi bên ngoài nói chuyện phiếm.
Lúc này trên hành lang đều đã ngồi đầy người, vừa ăn điểm tâm uống trà, vừa nói chuyện phiếm, vô cùng sung sướng.
"Đó là nơi nào?"
Vạn Lịch đứng trên bậc thang trước siêu thị, đột nhiên nhìn thấy một công trình kiến trúc bằng đá có hình bánh xe khổng lồ ở phía đối diện.
Quách Đạm hồi đáp: "Bên đó là thưởng hồ đại sảnh." chưa từng được chứng kiến, đi, đi xem một chút đi."