Chương 478: Cuối cùng cũng ra được đến miệng biển
Chương 478: Cuối cùng cũng ra được đến miệng biểnChương 478: Cuối cùng cũng ra được đến miệng biển
"Thiên Tân Vệ?"
Dù là người có tính cách ôn hòa như Thân Thì Hành, thấy Trương Thành chẳng biết xấu hổ nói ra lời nói này, cũng không khỏi giận không kiềm chế được, cười lạnh nói: "Nội tướng, đã như vậy, sao không để Lộ Vương liền phiên luôn ở kinh thành? Còn chạy đến Thiên Tân Vệ làm gì, có thể tiết kiệm được mấy bước đường đi."
Thiên Tân Vệ là ngã ba nổi danh, là nơi thuỷ vận trung chuyển, cực kỳ phồn vinh, đây là muốn trừng phạt Lộ Vương, hay là khen thưởng Lộ Vương.
Hơn nữa Thiên Tân vệ ngay ở dưới chân Bắc Kinh, lệ thuộc Bắc Trực Lệ, mà Bắc Trực Lệ chưa từng có phiên vương.
Sắc mặt của những quan viên khác cũng không khỏi giận dữ, chỉ cảm thấy Trương Thành đang vũ nhục bọn hắn, nếu không phải Thân Thì Hành mở miệng trước, bọn hắn liền trực tiếp phun.
Đây quả thực là khinh người quá đáng.
"Các vị an tâm chớ vội, an tâm chớ vội."
Trương Thành cũng nơm nớp lo sợ, vội vàng giải thích nói: "Các vị hiểu lầm ý tứ của ta, ta cũng không phải nói xây Lộ Vương phủ trong phủ thành Thiên Tân Vệ, mà là xây ở một nơi hoang vu gần biển ở Thiên Tân Vệ, ta cũng mang đến bản đồ cho các vị xem, ngay ở Ngư Dương cảng."
Nói xong, hắn thật đúng là vỗ một tấm bản đồ lên trên bàn.
Ngư Dương cảng?
Có một nơi như thế sao?
Mọi người thăm dò nhìn lại, thì thấy nơi này chính là một vịnh biển ở phía đông Thiên Tân Vệ.
Bởi vì chính sách cấm biển, Thiên Tân Vệ phồn vinh không phải dựa vào biển, mà là dựa vào kênh đào, bên đó thật sự là không có người nào, nhiều nhất chỉ là một số lưa thưa tán tán ngư dân.
Mà cổ nhân xưa nay chưa bao giờ cho rằng ở cạnh biển là tốt, biển cả đáng sợ cỡ nào a, nếu ngươi cảm thấy biển cả rất tự do, có thể ngồi thuyền đi bốn phương, vậy ngươi đi luôn đi, tuyệt đối không có người nào ngăn cản ngươi.
Cho nên việc này cũng khiến mấy người Thân Thì Hành cảm thấy ngoài ý muốn.
Trương Thành lại giải thích nói: "Không dối gạt các vị, thực ra bệ hạ cũng thấy đề nghị của Quách Đạm có đạo lý, mấy năm gần đây bởi vì thiên tai, quốc khố đã phải mấy lần phát lương thực tiếp tế phiên vương, bệ hạ cũng muốn giải quyết vấn đề này. Thế nhưng bệ hạ thân làm con, không thể không cân nhắc đến Thái hậu nha! Lộ Vương tuổi còn nhỏ, tâm trí lại không thành thục, để hắn liền phiên ở Lĩnh Nam, Thái hậu làm sao có thể an tâm! Lòng bàn tay mu bàn tay đều là thịt, bệ hạ cũng không dễ dàng a!"
Vương Gia Bình nói: "Thế nhưng từ trước đến nay Bắc Trực Lệ không cho phép phiên vương liền phiên."
"Nếu theo tổ chế, Lĩnh Nam cũng không được nha!"
Trương Thành thở dài: "Các vị không biết chứ, mấy ngày qua bệ hạ vì chuyện này mà tổn thương thấu đầu óc, thậm chí không thể ngủ ngon, trái lo phải nghĩ, mới nghĩ đến việc để Lộ Vương phủ đặt ở Ngư Dương cảng, nơi này không có người ở, cũng không có đất canh tác, bốn phía hoang tàn vắng vẻ.
Ý của bệ hạ là ngay ở chỗ này vạch một miếng đất cho Lộ Vương xây Lộ Vương phủ, tất cả chỉ tiêu đều không cần triều đình hoặc là Thiên Tân Vệ gánh vác, toàn bộ từ Vệ Huy phủ gánh vác, bổng lộc cũng không cần Thiên Tân Vệ gánh vác, không cần một hạt gạo một tấc đất của dân chúng địa phương, toàn bộ sẽ do Vệ Huy phủ cấp phát mua lương thực."
Quách Đạm nói bổ sung: "Chư vị đại nhân đều biết, nhân khẩu Vệ Huy phủ tăng trưởng không ít, còn phải mua lương thực từ bên ngoài, toàn bộ thuế giao cho triều đình cũng đều là ngân lượng, cho nên cũng không cần triều đình điều chỉnh bất cứ điều gì."
Hắn đưa ra một đề nghị vô cùng hấp dẫn, chính là dùng lương thực của địa khu xa xôi nuôi phiên vương, lương thực của các vùng lân cận liền vận chuyển về kinh thành, làm như vậy thì có thể tránh đi rất nhiều hao tổn.
Vệ Huy phủ trực tiếp ra bạc cũng có thể tránh rất nhiều hao tổn, cho dù hao tổn cũng là hao tổn của tư nhân, không có quan hệ với quốc gia.
Trương Thành lại nói tiếp: "Bệ hạ cũng nghĩ, xem lần này như một lần thử nghiệm, mặc dù Thiên Tân Vệ ngay ở dưới chân Bắc Kinh, thế nhưng từ xưa đến nay chưa từng có thân vương liền phiên ở vùng đất hoang vu như thế này, nếu như lần này thành công, như vậy tương lai lại từ từ thay đổi."
Chuyện này. !
Mấy người Thân Thì Hành không khỏi nhìn nhau.
Nếu như Lộ Vương liền phiên ở loại địa phương này, như vậy những phiên vương khác.
Thật đúng là có thể thử một chút. rèn sắt khi còn nóng nói: "Các vị, đây đã là thỏa hiệp lớn nhất của bệ hạ, bên phía Thái hậu cũng đã đáp ứng, mặc dù nơi này tương đối hoang vu, nhưng dù sao cách Bắc Kinh cũng gần, có chuyện gì còn có thể chiếu ứng, nếu đi Lĩnh Nam, chẳng may có chuyện bất trắc, muốn chiếu ứng cũng nằm ngoài tầm tay. Bệ hạ đã nói, nếu như ngay cả điều này các vị cũng không đáp ứng, vậy cũng đừng đàm luận nữa."
Thân Thì Hành nói: "Nếu như mảnh đất này đúng như nội tướng nói, thế thì không phải không được."
"Ta cần thiết lừa các vị sao?"
Trương Thành hừ một tiếng, nhưng trong lòng hắn minh bạch, Thân Thì Hành chỉ đang chơi kế hoãn binh, việc này bọn hắn không có khả năng lập tức đáp ứng, thế là khua tay nói: "Được rồi, các vị đi hỏi thăm một chút đi, thật sự là."
Đợi sau khi hội nghị kết thúc, Trương Thành đã rời đi, Thân Thì Hành mới đột nhiên gọi lại Quách Đạm đang chuẩn bị rời đi, hỏi: "Quách Đạm, đây là chủ ý của ngươi sao?"
Quách Đạm ủ rũ cuối đầu nói: "Không sai, đây đích xác là biện pháp điều hoà của ta, thế nhưng đổi phiên cụ thể ở nơi nào, ta cũng không thể quyết định, thậm chí Ngư Dương cảng ở chỗ nào ta cũng không biết."
Nói xong, hắn cười khổ một tiếng: "Ta thật sự không muốn ra chủ ý này, cái gì ta cũng không làm, thế nhưng các vị đại nhân đều cho rằng ta sai, mà bệ hạ cũng cho rằng ta sai, rất nhiều ngày nay ta không ngủ được ngon giấc, ta cũng không biết mình đã chọc phải ai, ta khiến Vệ Huy phủ trở nên phồn vinh, thế nhưng không có người nào khen ta được vài câu, ai bảo ta là một thương nhân, trừ tiền tài ra, cái gì ta cũng không thể có được. Nếu Thủ phụ đại nhân không có chuyện khác, thảo dân cáo từ trước."
Thân Thì Hành thoáng gật đầu.
"Thảo dân cáo từ."
Sau khi Quách Đạm rời đi, Vương Gia Bình thở dài nói: "Trong việc này hắn đúng là vô tội."
Lý Thực khẽ nói: "Hắn vô tội? Nếu không phải hắn nhận thầu nơi này, nhận thầu nơi kia, làm sao có nhiều chuyện như vậy."
Vương Gia Bình khoát tay một cái nói: "Cũng không thể nói như vậy, nếu như không có hắn thì không biết sẽ có bao nhiêu bách tính mất mạng, chớ đừng nói là bây giờ Vệ Huy phủ còn giao đủ thuế cho triều đình."
Lý Thực cũng không dám tranh giành cùng Vương Gia Bình, dù sao Vương Gia Bình bây giờ đã trở thành lão sư của Hoàng trưởng tử, uy vọng nào?"
Thân Thì Hành nói: "Ta cảm thấy có thể cân nhắc, mặc dù ở Bắc Trực Lệ, nhưng cũng không cần phân chia ruộng đồng và nhân khẩu cho Lộ Vương phủ, bổng lộc đều do Vệ Huy phủ cấp phát, như vậy sẽ không dẫn tới họa loạn gì. Chủ yếu vẫn là việc này sẽ mở ra một tiền lệ, nếu thành công, sau này các phiên vương khác cũng đều có thể an bài như vậy, cho phiên vương nên có đãi ngộ, nhưng cùng lúc cũng tránh được vì liền phiên mà nhiễu dân, không thể để tình huống như Vệ Huy phủ lại xuất hiện, triều đình đã phát không ít tiền, nhưng kết quả vẫn dẫn tới Vệ Huy phủ phát sinh náo động."
Vương Gia Bình, Vương Tích Tước đều nhao nhao gật đầu.
Lý Thực nói: "Thủ phụ đại nhân ngược lại là nhắc nhở hạ quan, chính là bởi vì trước đó Vệ Huy phủ từng xuất hiện nguy cơ, vì vậy hạ quan cho rằng đổi phiên có nguy hiểm rất lớn, hiện nay bách tính đều cho rằng chuyện của Lộ Vương đã kết thúc hoàn toàn, bây giờ lại đột nhiên đổi phiên, có khả năng sẽ khiến bách tính khủng hoảng, giả sử lại xuất hiện sự tình cùng loại, thì hậu quả khó mà lường được."
Thân Thì Hành gật đầu, nói: "Ngươi nói cũng có đạo lý, thế nhưng thái độ của bệ hạ đã rất rõ ràng, đồng thời cũng làm ra thỏa hiệp rất lớn, nếu như chúng ta tiếp tục không đáp ứng, thì có khả năng cái gì cũng không đạt được, mà có khi sẽ chọc giận bệ hạ cùng Thái hậu."
Mấu chốt vẫn là Lý thái hậu, nữ nhân này mặc dù đã rất lâu không lộ diện, thế nhưng các đại thần đều biết không thể đắc tội nàng.
Liên quan tới chuyện lập trữ, Lý thái hậu mặc dù không nói một câu, nhưng lại phát huy tác dụng rất lớn, nếu không có Lý thái hậu, Vạn Lịch không chừng sẽ đánh bạc một lần.
Trong lòng Lý Thực cũng minh bạch, nhưng ý của hắn thật ra không ở trong lời, nói: "Nếu toàn bộ chỉ tiêu đổi phiên sử dụng đều do Vệ Huy phủ ra, vậy sao không để Quách Đạm phụ trách luôn, quyết không thể lại để cho người của Lộ Vương phủ tham gia vào, nếu như xảy ra bất cứ vấn đề gì, chúng ta chỉ cần tìm Quách Đạm tính sổ sách."
Thân Thì Hành bừng tỉnh đại ngộ, nhưng hắn cũng cho rằng việc này rất đúng, lần trước vì sao náo thành dạng kia, cũng là bởi vì người của Lộ Vương phủ mượn cơ hội bắt chẹt dọa dẫm, nếu để Quách Đạm toàn quyền phụ trách thì có thể tránh được vấn đề này.
Người của Lộ Vương phủ nếu muốn mưu lợi từ đó vậy thì phải đi tìm Quách Đạm bắt chẹt, đừng tai họa bách tính, chúng ta tuy không trừng phạt được Lộ Vương, nhưng Quách Đạm chúng ta còn trừng phạt không Sau một phen thương nghị, mặc dù không đạt được mục tiêu dự tính, nhưng cũng không phải hoàn toàn không thể tiếp nhận, dù sao chuyện này đã mở ra tiền lệ phiên vương phải rời xa bách tính, cho nên sau này có thể tránh đi tệ nạn triều đình đã cho đủ bổng lộc, phiên vương vẫn còn có thể kiếm bộn từ bách tính và quan phủ, thậm chí hợp tác cùng địa chủ thôn tính đất đai.
Bọn hắn làm sao nghĩ được rằng Quách Đạm khinh thường đòi tiền của lão bách tính, bây giờ bách tính có cái rắm tiền, hải ngoại nhiều lão bản mỏ vàng mỏ bạc như vậy, hố được một tên liền đủ rồi.
Chỉ một ngày sau, bọn hắn lại tìm Trương Thành và Quách Đạm đến.
"Được được được, thảo dân toàn quyền phụ trách."
Không chờ bọn họ nói xong, Quách Đạm liền giơ cao hai tay, nói: "Các đại nhân cho rằng nên ra bao nhiêu tiền, thảo dân liền ra nhiều thêm gấp rưỡi được chưa, thảo dân chỉ muốn tranh thủ thời gian chấm dứt việc này. Bất mãn các vị đại nhân, thảo dân hiện tại đã là ba mặt không lấy lòng, cũng không biết là ai thả ra tin tức, khiến những thương nhân đang buôn bán tại Lộ Vương phủ cũng chạy đến tìm thảo dân, nói thảo dân lừa gạt bọn hắn. .. Không nói nữa, không nói nữa, bao nhiêu tiền thảo dân cũng nguyện ý ra, thảo dân không cần một văn tiền của dân chúng địa phương, thảo dân cho bọn họ tiền, thảo dân cúng bái bọn họ là được đi."
Nói đến phần sau, hắn bụm mặt như muốn sụp đổ.
"Tốt a."
Thân Thì Hành thấy hắn như vậy cũng có chút áy náy, cho nên cũng không nhiều lời nữa, thật tình không biết trong lòng Quách Đạm đang vui như nở hoa, nếu không để hắn phụ trách, hắn sẽ nổi nóng với ngươi.
Bên này Vương Gia Bình lại bắt đầu thảo luận cùng Trương Thành, nên nghiêm ngặt hạn chế hành động của Lộ Vương như thế nào, mặc dù Lộ Vương phủ xây ở nơi hoang vu, thế nhưng nếu như mỗi ngày Lộ Vương chạy đến Thiên Tân Vệ, vậy có cái bóng dùng.
Trương Thành cũng đều đáp ứng từng điều kiện, Lộ Vương muốn ra cửa, nhất định phải được Hoàng đế cho phép, dù sao cũng ngay ở bên cạnh, thông báo một tiếng cũng không mất bao lâu.
Đây đều đã kế hoạch tốt.
Hơn nữa đến lúc đó, sẽ còn nghiêm khắc hơn so với bọn hắn yêu cầu, bởi vì Quách Đạm muốn bí mật xây dựng bến cảng và kho hàng ở bên trong, không có Hoàng đế cho phép, bất kỳ người nào cũng không được phép ra vào, loại sự tình này giai đoạn đầu nhất định phải che giấu thật kín, nếu: để tiết lê ra naoài thì cá khả năng eắn thành lai bai. Mấy người Thân Thì Hành tự cho rằng đã cân nhắc vô cùng chu toàn, trên cơ bản sẽ không xảy ra vấn đề, thế nên cuối cùng đáp ứng để Lộ Vương đổi phiên sang Thiên Tân Vệ.
Thật tình không biết bọn hắn đã trở thành đồng loã của Vua Hải Tặc Vạn Lịch.