Nhận Thầu Đại Minh (Dịch)

Chương 542 - Chương 541: Vạn Lịch Giá Lâm

Chương 541: Vạn Lịch giá lâm Chương 541: Vạn Lịch giá lâmChương 541: Vạn Lịch giá lâm

Lần này là do các đại thần chủ động xuất kích, cho nên chuẩn bị khá đầy đủ, nội các và lục bộ đều nghiên cứu đề nghị của Liễu Tông Thành vô cùng thấu triệt.

Làm đủ loại chuẩn bị nắm chắc thành công.

Bởi vì trước kia Quách Đạm vẫn luôn luận sự, thời điểm đối mặt với bọn hắn vẫn luôn tỏ ra rất thấp kém, bọn hắn bảo Quách Đạm ngậm miệng, Quách Đạm vẫn ngoan ngoãn ngậm miệng, không dám làm bọn hắn tức giận, phần lớn đều dựa vào chiêu đánh phối hợp với Vạn Lịch.

Một người cực kỳ thấp kém, một người cực kỳ tôn quý nội ứng ngoại hợp kẹp bọn hắn ở giữa.

Thường xuyên làm bọn hắn sợ đầu sợ đuôi, tiến thoái lưỡng nan.

Không thể chỉ nhớ ăn không nhớ đánh.

Bọn hắn vẫn đang một mực suy ngẫm biện pháp ứng đối với đế thương tổ hợp.

Bọn hắn cho rằng chỉ cần an bài kế hoạch chu toàn, khiến Quách Đạm không còn lời nào để nói thì chính mình có thể đứng ở thế bất bại.

Thế nhưng nào ngờ được Quách Đạm lại không theo sáo lộ ra bài, lúc này lại không lấy việc luận sự tình, mà là lấy người luận sự tình, trực tiếp công kích đủ loại quá khứ của bọn hắn.

Nếu lấy người luận sự tình, vậy thì không còn thuần túy là đấu tranh lợi ích nữa mà là đấu tranh quyền lực, đây không thể nghỉ ngờ là tuyên cáo vạch mặt triệt để với bọn hắn.

Mà thái độ của Vạn Lịch cũng khiến các đại thần cảm thấy nguy cơ cực lớn.

Làm không cẩn thận thì ngay cả mũ ô sa cũng mất, đồng thời còn tổn hại danh dự cực lớn.

Bởi vì Quách Đạm đã được Vạn Lịch phong làm kính chiếu yêu.

Đây thật sự là một trận ác chiến bất ngờ xảy ra.

Sau khi triều hội kết thúc, các đại thần đều không hẹn mà cùng đi về hướng Đông các.

Việc này trước kia khó mà nhìn thấy, bởi vì mấy năm này ngôn quan và nội các đấu tranh với nhau thế như nước với lửa, mà bây giờ triều đình lại chưa bao giờ đoàn kết như vậy.

Thât e1 là ứna với câu nói. triều đình hòa thuân †oàn bê nhờ Ouách Đạm.

"Chư vị đại nhân, hạ quan nói một câu đại bất kính, lần này bệ hạ thật sự là có chút quá đáng, việc này mà bị truyền ra ngoài thì mặt mũi triều đình ở đâu? Mặt mũi chúng ta ở đâu? Không bao lâu nữa, thiên hạ bách tính sẽ chỉ nhận Quách Đạm, quan phủ sẽ không còn chút uy tín nào, cứ tiếp tục như thế, thiên hạ tất sẽ đại loạn."

Lý Thực tức giận bất bình nói.

Không ít đại thần nhao nhao gật đầu, trong miệng thì thầm ngữ điệu oán trách.

Trước kia Vạn Lịch giúp Quách Đạm, bọn hắn giận lây sang Quách Đạm, thế nhưng lúc này, bọn hắn trực tiếp đem miệng pháo nhắm vào Vạn Lịch.

Bọn hắn cho rằng Vạn Lịch đã làm quá mức.

Quan viên và quan phủ chính là cơ sở thống trị của Hoàng đế, Vạn Lịch làm như vậy chẳng khác nào đào tường của chính mình.

Tống Cảnh Thăng lại nói: "Ta nghĩ bệ hạ nhất định là bị hoa ngôn xảo ngữ của tên gian thương Quách Đạm mê hoặc."

"Tống thị lang nói đúng, mấy sự kiện phát sinh gần đây đều dẫn phát từ Quách Đạm, hắn giống như một đầu sói đói vĩnh viễn ăn không no, giả sử thật sự cho hắn nhận thầu chế độ thuế, vậy chúng ta mặc thân quan phục này còn ý nghĩa gì?"

"Vô luận như thế nào, chúng ta cũng không thể để Quách Đạm dính đến tài chính của triều đình."

"Ta thấy cử động lần này của Quách Đạm có ý vây Nguy cứu Triệu, bây giờ làm hắn khó chịu nhất chính mấy trăm vạn lượng thuế nhập, giả sử cho hắn dính đến tài chính của triều đình, vậy đến lúc đó hắn giao bao nhiêu thuế đều do hắn định đoạt."

Cơ hồ tất cả đại thần đều gật đầu.

Vô luận như thế nào cũng không thể mất quyền khống chế tài chính vào tay Quách Đạm, nếu để Quách Đạm liên quan đến tài chính, vậy thì xung kích đối với bọn hắn sẽ vô cùng lớn.

Bởi vì bất kể làm chuyện gì cũng phải cần tiền, không có tiền liền không nói tới quyền lực.

Trước kia Thái Bộc tự chỉ chưởng quản mã chính, nên không có ai để Thái Bộc tự khanh vào mắt, nhưng từ sau khi cải cách thuế, địa vị của Thái Bộc tự ngay lập tức trở nên hết sức quan trọng, bởi vì nó khống chế một bộ nhân tài chính. naav cả Hoàng đế cñnga muến cầu canh Thái Bêc tư. Đại học sĩ Vi Hưu Đạo nói: "Việc đã đến nước này, chúng ta cùng Quách Đạm không đội trời chung, có hắn không ta."

Theo hắn, bọn hắn cùng Quách Đạm đã tới tình trạng ngươi chết ta sống.

Bọn hắn hiện tại rất muốn giết chết Quách Đạm.

Lý Thực đột nhiên nhìn về phía Thân Thì Hành vẫn luôn trầm mặc, nói: "Thân thủ phụ, ngài nói một câu đi!"

Mọi người lập tức yên tĩnh lại, nhìn về phía Thân Thì Hành.

Bây giờ đã không còn cách nào, bọn hắn chỉ có thể nghe theo nội các như thiên lôi sai đâu đánh đó.

Bởi vì muốn đối phó Quách Đạm thì nhất định phải vận dụng lục bộ, dư luận do ngôn quan khống chế đã không còn quá lớn tác dụng với Quách Đạm, ngươi mắng một tiểu nhân là tiểu nhân không khác gì cởi quần đánh rắm, Quách Đạm chưa từng phủ nhận, hắn cũng không quan tâm, gia hỏa này miễn dịch với dư luận, chỉ có thể dùng quyền lực đối phó Quách Đạm, mà lục bộ lại nằm trong khống chế của nội các.

Thân Thì Hành hơi liếc nhìn Vương Tích Tước.

Vương Tích Tước nói: "Các vị, mặc dù Quách Đạm là một thương nhân thấp kém, nhưng hắn lại có bệ hạ phù hộ."

Lời còn chưa dứt, Lý Thực đã nói: "Ý Vương đại học sĩ hẳn là tùy ý để hắn cưỡi trên đầu chúng ta?"

"Ta tuyệt không phải ý này."

Vương Tích Tước khoát khoát tay, nói: "Ý ta là chúng ta nhất định phải đúng bệnh hốt thuốc, vì sao Quách Đạm có thể được bệ hạ phù hộ, vì sao Quách Đạm dám đứng trên đại điện phát ngôn bừa bãi, không coi ai ra gì, tất cả là bởi vì hắn tại Vệ Huy phủ và Khai Phong phủ lập được thành tích không tầm thường, mà quan phủ ở đó lại không có chút lực chống đỡ nào, làm quan viên chúng ta mất hết mặt mũi, cũng làm hắn có lực lượng dám đứng trên đại điện xuất khẩu cuồng ngôn.

Vì vậy ta cho rằng, nếu chúng ta muốn giành thắng lợi thì điều đầu tiên là phải chứng minh thành công của Quách Đạm chẳng qua là ngẫu nhiên, là đầu cơ trục lợi, dựa vào quan phủ quản lý quốc gia mới là đạo trị quốc. Đến lúc đó, mặc cho Quách Đạm hoa ngôn xảo ngữ thế nào, bệ hạ cũng sẽ không tin tưởng hắn, hắn cũng vô pháp đặt chân trên đại điện."

Vương Gia Bình gật đầu, nói: "Không sai, nếu như chúng ta không bỏ ra nổi bất cứ chiến tích nào, bệ hạ cũng sẽ không tin tưởng chúng ta, cải cách thuế quan lần này tuyệt không cho phép thất bại, nếu không, trước Các đại thần đang ngồi đây đều nhao nhao gật đầu.

Vừa rồi vì sao bọn hắn không phản bác được Quách Đạm, chính là vì Quách Đạm động một chút lại lấy Vệ Huy ra nói chuyện, Vệ Huy phủ thành công đã như bằng chứng sắt thép, mà cải cách thuế quan của bọn hắn vẫn còn đang trong giai đoạn thương nghị, làm sao có thể nói qua Quách Đạm.

Có sự thực chống đỡ mới có thể vững chân.

Đương nhiên, còn có một nguyên nhân khác chính là nội các tuyệt không xuất toàn lực phản bác Quách Đạm, nếu không, Vạn Lịch sẽ có áp lực, trong lòng Vương Tích Tước và Vương Gia Bình thật ra đang rất vui vẻ, Quách Đạm làm như thế lại cho bọn hắn một món quà lớn a!

Lực cản lớn nhất cản trở bọn hắn cải cách không phải tới từ Quách Đạm, mà là tới từ các đại thần ngồi đây.

Mà bây giờ tất cả triều đình đều đồng tâm hiệp lực, nghe theo nội các như thiên lôi sai đâu đánh đó.

Đông xưởng.

"Trước kia ta thật đúng là đã xem nhẹ Quách Đạm, tiểu tử này vậy mà dám phách lối như thế trên đại điện, nhưng mà đốc công, vừa rồi ta đứng trên điện phía sau lưng đều đã ướt đẫm."

Với tư cách đầu lĩnh Cẩm y vệ Lưu Thủ Hữu vốn cho rằng mình việc gì cũng đều thấy qua, hẳn không còn việc gì có thể hù được hắn, thế nhưng triều hội hôm nay quả thực dọa hắn chảy mồ hôi lạnh ướt sũng cả người, từ xưa đến nay không có người nào dám đứng trên đại điện cuồng phiến đại thần như thế.

Thật là quá kích thích!

"Ta cũng giật mình."

Trương Kình gật đầu, nhưng lại chuyển giọng nói: "Nhưng việc này làm Sao xem cũng giống như một âm mưu của Quách Đạm và nội các a."

"Âm mưu?" Lưu Thủ Hữu khẽ giật mình.

Trương Kình gật đầu nói: "Bây giờ các đại thần đều ngồi tại Đông các, Quách Đạm làm như vậy, nội các ngược lại thành ngư ông ngồi thủ lợi."

Lưu Thủ Hữu nhíu nhíu mày, hỏi: "Không biết đốc công dự định ứng đối ra sao?"

Trương Kình trầm tư hồi lâu, nói: "Chúng ta không thể giúp bất cứ bên nào, chúng ta phải quấy thật đục vũng nước này để hai phe bọn hắn tự giết lẫn nhau, đến lúc đó chúng ta sẽ thành ngư ông ngồi thủ lợi." Dừng lại một chút, hắn lại thấp giọng nói: "Ngươi thả ra tin tức, nói Quách Đạm đắc tội cả triệt để vây công Vệ Huy phủ."

Lưu Thủ Hữu buồn bực nói: "Đốc công làm vậy không phải là giúp nội các sao?"

Trương Kình cười nói: "Lão hồ ly Thân Thì Hành khẳng định sẽ mượn việc này chỉnh hợp thế lực trong triều, sau đó sẽ quy mô thúc đẩy cải cách, nhờ vào đó để người của mình thượng vị, chúng ta phải cướp trước một bước, trước tiên lợi dụng quyền lực ra tay nhằm vào mua bán của Quách Đạm, tỉ như chèn ép cổ phần của Nhất Tín nha hành, nếu làm như vậy, thế lực các nơi liền không cần quá ỷ lại nội các, bởi quyền lực trong tay đã đủ để đối phó Quách Đạm."

Vân Hà quan.

".. Cư sĩ dạy không khỏi quá mức rồi. Bây giờ các đại thần đều không đội trời chung với Quách Đạm."

Phương Phùng Thì có chút buồn bực nhìn Từ cô cô.

Từ cô cô lắc lắc đầu nói: "Vãn bối tuyệt không dạy hắn nói như thế, mà lấy Quách Đạm năng lực, điểm ấy phân tấc hắn vẫn nắm chắc."

Phương Phùng Thì ồ một tiếng: "Nói cách khác, đây là Quách Đạm cố ý"

Từ cô cô gật đầu, nói: "Qua chuyện Khai Phong phủ, vấn bối phát hiện lúc trước mình vẫn xem nhẹ hắn, hắn có kế hoạch của chính mình, tuyệt đối sẽ không răm rắp nghe theo vãn bối, hắn chưa từng tiếp thu toàn bộ đề nghị của vãn bối, hắn sẽ chỉ nghe theo một bộ phận có lợi đối với kế hoạch của hắn mà thôi."

Thực ra thời điểm ở Khai Phong phủ, nàng đã minh bạch chính mình thật ra cũng chỉ là trợ lý của Quách Đạm mà thôi, chức trách duy nhất chính là đưa ra đề nghị, mà người chân chính khống chế thế cục vẫn là Quách Đạm.

Phương Phùng Thì ngưng lông mày suy tư hồi lâu, nói: "Nói cách khác, Quách Đạm thật sự muốn nhận thầu thuế quan sao?"

Từ cô cô trầm ngâm nói: "Có khả năng, nhưng nhận thầu thuế quan khó hơn nhận thầu châu phủ nhiều, dù sao thuế quan liên quan đến rất nhiều châu huyện, dính đến mỗi người, nếu hắn muốn nhận thầu thuế quan, hắn cần rất nhiều rất nhiều nhân tài, lấy thực lực trước mắt của hắn thì rất khó làm được."

Bây giờ trong ngoài triều đình đều đang bởi vì triều hội hôm nay mà thay đổi gió nổi mây phun, nguyên nhân chính là Quách Đạm đã lột sạch y phục của bọn hắn, khiến những chỗ xấu xí của bọn hắn không thể nào che Thế mà, nhân vật chính Quách Đạm giống như không có chuyện gì, về đến nhà còn cùng Khấu Ngâm Sa thổi ngưu bức, tình chàng ý thiếp.

Khấu Ngâm Sa không hiểu lắm những thứ này, nàng nhìn thấy Quách Đạm bình yên vô sự trở về, cũng đã vừa lòng thỏa ý!

Đêm xuống, một nhà ba người ngồi trong sảnh đường ăn cơm tối, nhưng tất cả chủ đề trò truyện đều có liên quan đến Khấu Thừa Hương.

Khấu Thủ Tín đột nhiên để đũa xuống,"Các ngươi đừng vội ăn, ta hình như nghe thấy tiếng khóc của Tiểu Hương Nhi, có phải Tiểu Hương Nhi đói rồi hay không?"

Khấu Ngâm Sa nói: "Phụ thân, nào có tiếng khóc gì, người đừng quá khẩn trương, thằng bé vừa bú sữa trước lúc ăn cơm."

Khấu Thủ Tín hai mắt trừng một cái, nói: "Ngươi nói nghe thật nhẹ nhàng đơn giản, trẻ con rất nhanh đói, này nha. ... , lão phu chưa từng nhìn thấy người nào làm mẹ như ngươi."

"Phốc! Khụ khụ khụ!"

Quách Đạm nhất thời nhịn không được, trực tiếp sặc.

Khấu Ngâm Sa u oán nhìn về phía Quách Đạm, chàng lại còn cười trên nỗi đau của người khác.

Khấu Thủ Tín liếc nhìn Quách Đạm, nhưng cũng không nói thêm cái gì, làm cha đương nhiên không cần phải để ý đến việc này.

Đúng lúc này, một hộ vệ vội vã đi đến.

Quách Đạm giật mình, những hộ vệ này xưa nay không tiến vào đại sảnh, lúc đang muốn hỏi thăm thì thấy hộ vệ kia ôm quyền thi lễ nói,"Quách giáo úy, bệ hạ tới."

Lạch cạch.

Thanh âm này cực kỳ quen thuộc, chẳng lẽ nhạc phụ đại nhân lại dùng đến quải trượng? Quách Đạm nghiêng đầu nhìn xem thì phát hiện hoá ra đôi đũa trong tay Khấu Thủ Tín rơi xuống đất.

"Thánh. .. Thánh. .. Thánh thượng tới nhà ta?"

Khấu Thủ Tín mồm mép run rẩy nói không lên lời.
Bình Luận (0)
Comment