Nhân Tộc Trấn Thủ Sứ (Dịch)

Chương 662 - Chương 662: Trấn Thủ Sứ Phủ Nam U (3B)

Chương 662: Trấn Thủ sứ phủ Nam U (3b)

Tính tới bây giờ, trên người hắn đã có ba tấm lệnh bài thân phận.

Một tấm đại biểu Trấn Thủ sứ phủ Nam U.

Một tấm đại biểu các chủ Võ các.

Một tấm cuối cùng, chính là lệnh bài thân phận trưởng lão Võ các ban đầu.

Nhưng, tấm lệnh bài thân phận này, đã trở thành phế thải rồi.

Cho nên, thân phận mình hôm nay chỉ có hai cái, một là Trấn Thủ sứ phủ Nam U, một là các chủ Võ các.

“Thẩm trấn thủ, mời ngồi!”

Quý Thiên Lộc mở miệng, một lần này hắn liền nhường ra chủ vị.

Thấy vậy, Thẩm Trường Thanh lắc đầu: “Quý trấn thủ nói quá lời rồi, Thẩm mỗ sao có thể giọng khách át giọng chủ?”

“Lời không thể nói như vậy, Thẩm trấn thủ tức là Trấn Thủ sứ phủ Nam U, vậy ở trong Trấn Ma ti phủ Nam U, Thẩm trấn thủ là một người chức vị cao nhất, đúng lý nên ngồi lên mới phải.”

Quý Thiên Lộc mỉm cười.

Nghe vậy, Thẩm Trường Thanh cũng sẽ không từ chối nữa.

Chờ sau khi hắn ngồi xuống, người khác cũng mới đều ngồi xuống.

Thoạt nhìn, trong đại điện tựa như chưa có gì khác, nhưng trên thực tế đã thay đổi một cái chủ yếu và thứ yếu.

Mọi người đều có thể hiểu.

Không cần bao lâu nữa, tin tức Thẩm Trường Thanh đảm nhiệm Trấn Thủ sứ phủ Nam U sẽ truyền khắp toàn bộ phủ Nam U.

Đến lúc đó, thanh danh đối phương, sẽ lại một lần nữa cất cao đến một hoàn cảnh đáng sợ.

Sau khi ngồi xuống, nụ cười trên mặt Thẩm Trường Thanh liền thu liễm biến mất, đổi thành bộ dáng nghiêm túc.

“Tin tưởng các vị vừa rồi cũng đều nghe được, Võ Hoàng phản bội Trấn Ma ti, đắm mình theo yêu tà, hành động này tương đương cắt đứt với Nhân tộc, chúng ta là tuyệt đối không thể dễ dàng tha thứ.

Cho nên kế tiếp, còn nhọc các vị khuếch tán tin tức ra ngoài, đồng thời Trấn Ma ti cũng cần làm ra thái độ tương ứng, đưa ra treo thưởng truy nã.”

“Việc này đơn giản.”

Quý Thiên Lộc gật đầu.

Treo thưởng truy nã mà thôi, tùy tiện có thể làm.

Nhưng muốn thật sự bằng vào một cái truy nã treo thưởng, đã mưu toan truy bắt Võ Hoàng về mà nói, đó là chuyện không có khả năng.

Điều Trấn Ma ti phải làm, chung quy vẫn là bày tỏ một cái thái độ.

Nói cho người khác, một khi phản bội Trấn Ma ti, vậy là Đại Tần không chứa chấp nữa.

“Mặt khác —— “

Thẩm Trường Thanh nhìn mọi người, thản nhiên nói: “Nếu mục đích của Thiên Hạ minh đã là thành Nam Hải, vậy ta liền tự mình tới thành Nam Hải một chuyến, về phần chuyện thành Phá Sơn, ta sẽ không nhúng tay nhiều như vậy nữa.”

Trấn Thủ sứ phủ Nam U.

Không phải Trấn Thủ sứ thành Phá Sơn.

Hắn không có khả năng một mực ở lại bên trong thành Phá Sơn không ra ngoài.

Có một số việc, trong lòng mình là có tính toán.

Quý Thiên Lộc gật đầu: “Vấn đề của thành Phá Sơn không lớn, tuy thương thế trên người ta chưa khỏi hẳn, nhưng có Tuân trấn thủ cùng Phó trấn thủ, nghĩ hẳn yêu tà cũng không dám quá mức làm càn.

Nhưng Thẩm trấn thủ một mình tới thành Nam Hải, sẽ hơi mạo hiểm hay không.

Nếu có gì cần, lực lượng thành Phá Sơn, đều có thể tùy ý Thẩm trấn thủ điều động.”

“Không cần.”

Thẩm Trường Thanh lắc đầu từ chối.

Thấy vậy, Quý Thiên Lộc cũng không kiên trì nữa.

Chuyện kế tiếp, chính là Thẩm Trường Thanh dặn dò một vài thứ, sau đó để bọn Quý Thiên Lộc đi làm.

Chức trách hôm nay của mình đã là Trấn Thủ sứ phủ Nam U, như vậy lúc nên lợi dụng chức quyền của mình, vậy vẫn là lợi dụng chức quyền của mình tốt hơn.

Đợi tới lúc cuối, hắn liền nói ra một sự kiện cuối cùng.

“Mặt khác, ta hy vọng ở trong Trấn Ma ti thành Phá Sơn tuyên bố một nhiệm vụ có liên quan bắt giữ yêu tà!”

“Nhiệm vụ bắt giữ yêu tà?”

Mấy người đều là vẻ mặt hoang mang.

Thẩm Trường Thanh nói: “Rất đơn giản, Thẩm mỗ cần lượng lớn yêu tà còn sống, toàn bộ Trừ Ma sứ trong Trấn Ma ti, ở dưới tình huống đủ khả năng, có thể không giết chết yêu tà, sửa thành bắt giữ mang theo về.

Mà ta, sẽ đưa ra công huân tương ứng làm thù lao.

Nếu cần thiết, ta tính để Trấn Ma ti thành Phá Sơn cũng tham khảo quốc đô xây dựng ra một tòa ngục Trấn Ma.”

Chuyện này, là hắn đột nhiên nghĩ đến.

Mình hôm nay cũng là Trấn Thủ sứ phủ Nam U rồi, như vậy rất nhiều thời điểm, chém giết yêu tà thật ra không cần phải mình đích thân đi làm, trừ phi thật là tồn tại cấp bậc yêu ma, vậy bàn luận riêng.

Như là yêu ma trở xuống.

Lấy thực lực Trấn Ma ti, hoàn toàn có điều kiện bắt giữ.

Đến lúc đó, bản thân chỉ cần có thể cho ra công huân tương ứng, như vậy có thể có được yêu tà số lượng không ít.

Như vậy, tương đương nói, ngồi bất động ở Trấn Ma ti, cũng có thể cuồn cuộn không ngừng có yêu tà tới đây.

Vấn đề duy nhất, chính là công huân có thể cung cấp đủ hay không.

Thẩm Trường Thanh cảm giác, mình ôm hơn hai ngàn công huân, tuy không thể chống đỡ được quá lâu, nhưng duy trì một đoạn thời gian tiêu hao, hẳn là không có vấn đề.

Cách làm như thế, giống như hợp tác với phòng đấu giá Nguyên Dương.

Mình trả tiền, đối phương cho yêu tà.

Bây giờ là mình trả công huân, Trấn Ma ti cho mình yêu tà.

Nghe vậy, Quý Thiên Lộc suy nghĩ chút, liền gật gật đầu: “Để Trừ Ma sứ bắt giữ yêu tà không phải vấn đề, nhưng độ khó bắt giữ yêu tà sẽ lớn hơn so với giết chết yêu tà.

Nếu muốn khiến người ta động lòng, công huân cho tất nhiên là phải cao hơn so với chém giết yêu tà mới được.”

Không đủ lợi ích, Trừ Ma sứ cũng sẽ không cam nguyện đi mạo hiểm.

Thẩm Trường Thanh nói: “Phương diện công huân, sẽ nhiều hơn khoảng 50% so với trực tiếp chém giết.”

“Vậy là đủ rồi.”

Quý Thiên Lộc mỉm cười.

“Nhưng vấn đề ngục Trấn Ma, chuyện này còn cần Thẩm trấn thủ tự mình để ý một chút mới được, có thể xây dựng ngục Trấn Ma, chỉ có người Tiềm Tâm các mới có thể làm được.

Không sợ Thẩm trấn thủ chê cười, Quý mỗ tuy là người cầm quyền thành Phá Sơn, lại cũng chưa có năng lực mệnh lệnh người của Tiềm Tâm các.

Bình Luận (0)
Comment