Nhất Kiếm Độc Tôn (Bản Dịch Vip)

Chương 1001 - Chương 2691. Ngươi Sợ Ta Trở Nên Mạnh Sao

Chương 2691. Ngươi sợ ta trở nên mạnh sao Chương 2691. Ngươi sợ ta trở nên mạnh sao

Niệm Niệm nói: “Nếu như ta đoán không nhầm thì có lẽ nàng ta vẫn còn đường lui. Mà đường lui này là gì thì tạm thời chưa thể biết được. Điều quan trọng nhất là hiện giờ ngươi đã vạch trần được âm mưu của nàng ta, ta lo nàng ta đã sớm đoán được điều này nên có phương án đề phòng.”

Thánh Sứ khẽ gật đầu: “Đây cũng là điều mà ta lo lắng.”

Nói đoạn, nàng lại lắc đầu: “Ban đầu định nói chuyện với nàng ta, nhưng nàng ta không hề có ý muốn nói chuyện.”

Niệm Niệm chớp mắt: “Chi bằng chúng ta liên thủ?”

Thánh Sứ trầm mặc.

Niệm Niệm hỏi: “Ngươi đang lo lắng về ách thể?”

Thánh Sứ gật đầu: “Đúng vậy!”

Niệm Niệm mỉm cười: “Nàng ta đã giết rất nhiều người của các ngươi.”

Thánh Sứ nhìn nàng: “Thế nhưng trong tình huống không biết thực lực của nàng ta mà tiếp tục đối địch với nàng ta, chúng ta sẽ càng chết nhiều người hơn. Hơn nữa, ý đồ thật sự của nàng ta là nhắm vào các ngươi. Vũng nước đục này tộc chúng ta tạm thời không muốn dính dáng đến.”

Niệm Niệm gật đầu: “Ta hiểu! Nhưng mà các ngươi vẫn phải cẩn thận một chút, có lẽ nàng ta sẽ không bỏ qua như vậy thôi đâu!”

Thánh Sứ gật đầu: “Cảm ơn đã nhắc nhở.”

Nói đoạn, nàng liếm kẹo hồ lô rồi nói: “Ta còn có việc, hôm khác lại nói chuyện nhé.”

Nói đoạn, nàng bèn quay người rời đi.

Niệm Niệm nhìn Thánh Sứ rời đi phía đằng xa, nàng trầm mặc.

Tiếp theo đây nữ nhân kia sẽ làm gì?

Ở một tinh không nào đó, Diệp Huyền ngự kiếm bay đi. Hắn cũng không biết mình đi nơi nào, bởi lẽ hắn cứ đi theo bản đồ.

Đinh cô nương!

Hắn rất tò mò về vị Đinh cô nương này. Chưởng quầy ở tửu quán bảo hắn đi tìm đối phương, ắt hẳn là đối phương có thể chế trụ được nữ nhân kia nhỉ?

Đúng lúc ấy, không gian phía trước cách Diệp Huyền không xa đột nhiên rung chuyển. Hắn nhíu mày, tay phải siết chặt lấy thanh kiếm, bởi lẽ hắn cảm nhận được một luồng sát ý.

Một luồng sát ý không biết đến từ đâu!

Đúng lúc ấy, luồng sát ý kia lại biến mất. Ngay sau đó, không gian nứt ra, một nữ tử bước đến!

Là nữ tử thần bí ở Thánh Địa.

Diệp Huyền nhìn nữ tử, hắn trầm mặc.

Nữ tử mỉm cười: “Ngươi định đi tìm người giúp đỡ à?”

Diệp Huyền vội lắc đầu: “Đâu có! Ta đang đi dạo lung tung đó chứ!”

Nữ tử bật cười ha ha: “Ta thích cái cách ngươi trơ mắt nói dối, rất ra dáng, thú vị đấy!”

Diệp Huyền: “…”

Nữ tử mỉm cười: “Trở về đi!”

Diệp Huyền nhìn nữ tử: “Ngươi sợ ta đi tìm người đó?”

Nữ tử lắc đầu: “Ta không hề sợ, bởi vì nàng ta chẳng làm gì được ta. Có điều có nàng ta thì một vài kế hoạch của ta sẽ gặp chút rắc rối mà thôi. Bởi vì so với Niệm cô nương thì nàng ta hiểu ta hơn, cũng biết nhiều chuyện hơn!”

Diệp Huyền trầm mặc.

Nữ tử nhìn Diệp Huyền, nàng mỉm cười: “Ngươi tự về hay để ta đánh cho ngươi một trận?”

Diệp Huyền nhìn nàng: “Tỉ thí chút không?”

Nữ tử mỉm cười: “Ngươi nghiêm túc đấy à?”

Diệp Huyền gật đầu: “Nghiêm túc! Ừm… chỉ là tỉ thí… chút rồi thôi!”

Nữ tử bật cười ha ha: “Hay cho câu một chút rồi thôi của nhà ngươi! Nếu ngươi đã muốn biết thực lực của ta vậy thì tới đi!”

Diệp Huyền đột nhiên biến mất.

Vụt!

Không gian trước mặt nữ tử đột nhiên nứt vỡ. Một đường kiếm quang xuất hiện trước trán nữ tử.

Thuấn Sát Nhất Kiếm!

Thuấn Sát Nhất Kiếm cực hạn!

Tuy nhiên, đường kiếm nhanh như vậy lại bị hai ngón tay chặn lại!

Nữ tử kẹp lấy kiếm của Diệp Huyền, nàng mỉm cười: “Kiếm nhanh đấy, có điều đừng nói ngươi, đến cả Tư Đồ Thính Vân dùng kiếm này cũng không làm gì được ta!”

Nói đoạn, nàng bèn búng ngón tay.

Uỳnh!

Cả người Diệp Huyền và kiếm bay xa cả trăm trượng!

Nữ tử nhìn hắn: “Tiếp đi!”

Diệp Huyền nhìn nữ tử, ngay sau đó hắn đột nhiên xuất hiện trước mặt nữ tử. Tiếp đó, bốn loại vực lập tức bao trùm lấy nữ tử. Cùng lúc ấy, hai tay Diệp Huyền cầm kiếm đâm về phía trước.

Hắn đã dùng hết sức mạnh trong đường kiếm này!

Đương nhiên, thiếu mất Phong Ma Huyết Mạch!

Song dù vậy, uy lực của đường kiếm này vẫn có thể huỷ diệt cả đất trời. Tuy nhiên dẫu có bốn loại vực trợ giúp, kiếm của Diệp Huyền vẫn bị hai ngón tay của nữ tử chặn lại.

Hai ngón tay của nữ tử khẽ ép chặt.

Uỳnh!

Bốn loại vực của Diệp Huyền cũng vỡ tan. Cùng lúc đó, hắn cũng bay về phía sau cả trăm trượng.

Diệp Huyền nhìn thanh kiếm trong tay và trầm mặc.

Bị trấn áp rồi!

Thực lực của nữ nhân này vượt xa hắn. Dù có tín ngưỡng chi lực thì cũng không làm gì được nữ nhân này.

Nữ tử đánh giá Diệp Huyền: “Bốn loại vực, cũng hiếm có đấy. Có điều, tiếc là bốn loại vực này của ngươi hơi kém, ngươi chưa nắm chắc tinh tuý thật sự!”

Diệp Huyền nhíu mày: “Hơi kém?”

Nữ tử gật đầu: “Đừng bảo ngươi tưởng vực yếu kém vậy thôi đấy nhé?”

Diệp Huyền do dự một lát rồi nói: “Vực rất mạnh sao?”

Nữ tử mỉm cười: “Đương nhiên, mặc dù ngươi có bốn loại vực nhưng bốn loại vực này vẫn chưa đạt đến tinh tuý. Thế nên uy lực chỉ bình thường mà thôi.”

Diệp Huyền trầm giọng nói: “Phải làm thế nào mới có thể phát huy được uy lực thật sự của vực?”

Nữ tử chớp mắt: “Ngươi đang hỏi ta đấy à?”

Diệp Huyền: “…”

Nữ tử mỉm cười: “Ta không nói cho ngươi đâu! Bằng không ngươi quá mạnh, sẽ gây phiền phức cho ta.”

Diệp Huyền trầm giọng nói: “Ngươi sợ ta trở nên mạnh sao?”
Bình Luận (0)
Comment