Chương 2727. Cầu bại
Chương 2727. Cầu bại
Kiếm tu đột nhiên nhìn tiểu tháp bên cạnh Diệp Huyền, ánh mắt toát lên vẻ ngạc nhiên: “Cái tháp này…”
Tiểu tháp lập tức bay đến trước mặt kiếm tu, nó nhảy loạn xạ lên, trông có vẻ rất hưng phấn. Rất rõ ràng, nó biết vị kiếm tu này.
Kiếm tu mỉm cười: “Chủ nhân nhà ngươi đâu?”
Tiểu tháp nói: “Chủ nhân đang ở một nơi rất xa! Ta đã không còn cảm nhận được hắn ta nữa!”
Kiếm tu khẽ gật đầu: “Hóa ra là như vậy!”
Nói đoạn, hắn ta bèn nhìn Diệp Huyền: “Sao ngươi lại rơi vào tình cảnh này vậy? Theo như ta được biết thì nữ tử kia đang giúp ngươi ngăn chặn ách nạn chi nhân cơ mà?”
Diệp Huyền cười khổ: “Một lời khó nói hết!”
Kiếm tu gật đầu rồi liếc nhìn xung quanh. Lúc này thế giới xung quanh đang dần trở nên hư ảo!
Kiếm tu mỉm cười: “Chúng ta ra ngoài đi!”
Nói đoạn, hắn và Diệp Huyền bèn biến mất. Lúc hai người xuất hiện trở lại thì đã ở trong một tinh không.
Trước mặt hai người, Ách Nạn Chi Môn đang chuẩn bị đánh bài chuồn. Kiếm tu đột nhiên búng ngón tay, một đường kiếm quang bèn bao vây lấy Ách Nạn Chi Môn. Hắn ta đang định xuất kiếm thì Diệp Huyền bỗng nói: “Tiền bối từ từ đã!”
Kiếm tu nhìn hắn, Diệp Huyền bước đến trước mặt Ách Nạn Chi Môn và hỏi: “Tiền bối, cho ta cánh cửa này được không?”
Kiếm tu mỉm cười: “Cánh cửa này có thể chịu được một đường kiếm của ta mà vẫn chưa vỡ, cũng là một vật phi phàm đấy. Ngươi có chắc mình muốn nó hay không?”
Diệp Huyền nghĩ ngợi một lát rồi nói: “Như này đi, tiền bối giúp ta trấn áp nó, để nó không thể sử dụng những thần lôi kia nữa ấy!”
Kiếm tu liếc nhìn Ách Nạn Chi Môn: “Được!”
Nói đoạn, hắn ta bèn búng ngón tay, hai đường kiếm quang nhập vào bên trong Ách Nạn Chi Môn. Hai đường kiếm quang này sẽ trấn áp Ách Nạn Chi Môn!
Kiếm tu nhìn Diệp Huyền, hắn ta mỉm cười: “Được rồi đó!”
Diệp Huyền bước tới trước mặt Ách Nạn Chi Môn. Ách Nạn Chi Môn khẽ run lên, Diệp Huyền bèn thu nó vào bên trong Giới Ngục tháp.
Nếu như chỉ là Giới Ngục tháp bình thường thôi thì đương nhiên không thể trấn áp Ách Nạn Chi Môn. Thế nhưng có kiếm quang của kiếm tu thì khác hoàn toàn!
Ách Nạn Chi Môn ở trong Giới Ngục tháp cũng rất ngoan ngoãn!
Lúc này, kiếm tu đột nhiên nói: “Ngươi trị thương đi đã!”
Diệp Huyền gật đầu rồi ngồi xếp bằng trên mặt đất. Bất Tử Huyết Mạch xung quanh người hắn đang nhanh chóng phục hồi nhục thân của hắn. Cực kì nhanh, chưa đến nửa canh giờ là cơ thể hắn đã trở lại bình thường!
Không thể không nói, Diệp Huyền cũng thấy hơi bất ngờ. Năng lực phục hồi của Bất Tử Huyết Mạch đúng là quá ghê gớm!
Hình như nhớ tới điều gì đó, hắn đột nhiên nhìn về phía kiếm tu: “Tiền bối, có người để lại một phong ấn trong cơ thể ta, phong ấn Phong Ma Huyết Mạch của ta, ngươi có thể giúp ta hóa giải nó không?”
Kiếm tu quan sát Diệp Huyền, hắn ta khẽ gật đầu: “Có thể chứ! Có điều một khi phá giải phong ấn thì hai huyết mạch của ngươi sẽ cùng tồn tại, ngươi có trấn áp được không?”
Diệp Huyền trầm giọng nói: “Ta thử xem sao! Nếu như không được thì lại nhờ tiền bối giúp đỡ!”
Kiếm tu mỉm cười: “Được!”
Nói đoạn, hắn ta bèn búng ngón tay, một đường kiếm quang bèn đi vào cơ thể Diệp Huyền.
Uỳnh!
Bên trong cơ thể hắn như có thứ gì đó biến mất. chỉ trong chốc lát, huyết mạch chi lực cực lớn bắt đầu cuộn trào bên trong cơ thể hắn!
Phong Ma Huyết Mạch!
Khoảnh khắc ấy, huyết dịch toàn thân Diệp Huyền đều sôi trào!
Huyết mạch chi lực!
Sau khi Phong Ma Huyết Mạch xuất hiện, cả người hắn như biến thành một huyết nhân!
Sắc mặt Diệp Huyền lập tức thay đổi!
Hắn cảm giác Phong Ma Huyết Mạch đang phẫn nộ!
Lúc này, Phong Ma Huyết Mạch đang phẫn nộ vô cùng, nó đã bị phong ấn quá lâu, sao có thể không phẫn nộ cho được?
Diệp Huyền phát hiện rằng Phong Ma Huyết Mạch của hắn còn muốn tẩn chết Bất Tử Huyết Mạch của hắn nữa kìa!
Phát hiện ra điều ấy, sắc mặt hắn lập tức thay đổi. Nếu mà đánh nhau thật thì hắn sẽ bị chơi chết mất!
Diệp Huyền vội vàng trấn áp Phong Ma Huyết Mạch, tuy nhiên chẳng có tác dụng gì cả. Phong Ma Huyết Mạch quá điên cuồng, điều quan trọng nhất là Bất Tử Huyết Mạch cũng chẳng an phận gì cho cam. Mặc dù nó bị Phong Ma Huyết Mạch áp chế nhưng vẫn không sợ!
Hai loại huyết mạch đánh nhau, cả người Diệp Huyền như biến dạng, nhất là huyết quản trên người hắn đang như nứt ra, trông đáng sợ vô cùng!
Lúc này, vị kiếm tu kia đang định ra tay thì Diệp Huyền bỗng gằn giọng nói: “Muốn chơi chứ gì? Lão tử chơi với các ngươi luôn! Mọi người cùng chơi!”
Nói đoạn, hắn bèn thiêu cháy nhục thân!
Uỳnh!
Một ngọn lửa bao quanh lấy cơ thể Diệp Huyền!
Khi ngọn lửa bao vây lấy hắn, sinh cơ trong cơ thể hắn bắt đầu rút đi!
Mà lúc này, hai loại huyết mạch trong cơ thể hắn bỗng nhiên dừng lại!
Cảm nhận được điều này, Diệp Huyền bèn thở phào một hơi. Hắn biết, nếu như để hai loại huyết mạch chi lực này đấu đá nhau thì chắc chắn chúng sẽ cưỡi lên đầu hắn mất!
Sau khi thấy hai loại huyết mạch đã chịu dừng lại, Diệp Huyền bèn phất tay phải, ngọn lửa trên người hắn cũng biến mất.
Kiếm tu mỉm cười: “Đúng là không thể chiều chúng nó mà!”
Diệp Huyền mỉm cười, sau đó nhìn kiếm tu: “Tiền bối, đây là nơi nào vậy?”
Kiếm tu liếc nhìn xung quanh, đoạn lắc đầu: “Ta cũng không biết!”
Diệp Huyền chớp mắt: “Không biết?”
Kiếm tu mỉm cười: “Đúng thật là không biết!”
Diệp Huyền lại hỏi: “Thế ngươi muốn đi đâu?”
Kiếm tu lắc đầu: “Cũng không biết!”
Diệp Huyền có hơi khó hiểu: “Ngươi…”
Kiếm tu mỉm cười và nhìn về phía tinh không xa xôi: “Ta đang tìm người mạnh. Đương nhiên, trừ người ta thì sinh linh gì mạnh cũng được!”
Diệp Huyền có hơi tò mò: “Tìm họ làm gì chứ?”
Kiếm tu mỉm cười: “Ta muốn cầu bại ấy mà!”