Nhất Kiếm Độc Tôn (Bản Dịch Vip)

Chương 1038 - Chương 2728. Chẳng Ra Làm Sao

Chương 2728. Chẳng ra làm sao Chương 2728. Chẳng ra làm sao

Diệp Huyền cạn lời.

Cầu bại!

Diệp Huyền liếc mắt nhìn kiếm tu, đoạn nói: “Tiền bối đạt đến trình độ nào rồi?”

Kiếm tu lắc đầu: “Không biết nữa!”

Diệp Huyền: “…”

Kiếm tu nhìn về phía tinh không xa xôi, trong mắt hắn ta là vẻ cô độc: “Ta cũng muốn biết mình đã đạt đến trình độ nào, thế nhưng ta không có đối thủ!”

Nói đoạn, hắn ta bèn vỗ vai Diệp Huyền, thở dài một hơi: “Thực ra ta rất ngưỡng mộ ngươi!”

Diệp Huyền lấy làm lạ: “Ngưỡng mộ ta gì chứ?”

Kiếm tu mỉm cười: “Ngưỡng mộ ngươi có thể bị đánh bại! Còn ta, ta cầu bại đã mười mấy vạn năm nay rồi! Những ngày tháng cô đơn quá đau khổ!”

Diệp Huyền lập tức ho khan, hắn cảm giác hơi tức ngực, không muốn nói chuyện cho lắm.

Lúc này, kiếm tu lại bảo: “Ban đầu ta còn thấy hơi chán, có điều giờ ta đã có một mục tiêu.”

Diệp Huyền tò mò: “Mục tiêu gì vậy?”

Kiếm tu nhìn về phía tinh không xa xôi, hắn ta có vẻ hưng phấn: “Ách nạn chi nhân! Ta cũng muốn xem nó thế nào!”

Diệp Huyền trầm giọng nói: “Tiền bối có thể cảm nhận được ách nạn chi nhân sao?”

Kiếm tu lắc đầu: “Ta không cảm nhận được! Loại nhân quả này có vẻ kì diệu, mà ách nạn chi nhân của ngươi không những kì diệu mà còn phức tạp nữa. Chẳng trách hai người bọn họ lại phải đi tìm nguồn gốc của ách nạn chi nhân… Đúng là không đơn giản đâu!”

Diệp Huyền liếc nhìn kiếm tu: “Tiền bối, ngươi với Thanh Nhi ai lợi hại hơn?”

Kiếm tu hỏi: “Ngươi đang nói đến nữ tử váy trắng sao?”

Diệp Huyền gật đầu: “Đúng vậy!”

Kiếm tu khẽ mỉm cười mà không đáp lời.

Diệp Huyền vẫn luôn tò mò về thực lực của chủ nhân ba thanh kiếm trên đỉnh tháp.

Ai mạnh hơn đây?

Kiếm tu khẽ mỉm cười: “Ta không giết được nàng ta, nàng ta cũng không giết được ta!”

Nghe vậy, Diệp Huyền bèn hiểu ngay.

Kiếm tu lại nói: “Nàng ta là một đối thủ rất được, có điều nàng ta khá bận, thế nên ta và nàng ta đã hẹn nhau rằng đợi sau khi nàng ta xử lí xong mọi chuyện thì ta và nàng ta sẽ đấu với nhau một trận. Nhưng với tình hình hiện giờ thì e là còn lâu lắm, bởi vì ách nạn chi nhân trên người ngươi vô cùng phức tạp.”

Diệp Huyền liếc nhìn cơ thể mình, xung quanh hắn có rất nhiều ách nạn nhân quả tuyến.

Những ách nạn nhân quả tuyến này không ăn mòn nhục thân của hắn, cũng không có tử khí, hắn cũng không biết sao lại như vậy.

Có điều theo như Diệp Huyền đoán thì khả năng là do ách thể.

Kiếm tu đột nhiên hỏi: “Ngươi có dự tính gì không?”

Diệp Huyền liếc nhìn xung quanh: “Tiền bối, nơi này cách Ngũ Duy vũ trụ xa không?”

Kiếm tu lắc đầu: “Không biết nữa!”

Diệp Huyền liếc nhìn xung quanh, đây hoàn toàn là một tinh không bí ẩn. Hiện giờ hắn cũng không biết mình đang ở nơi nào!

Hắn muốn liên lạc với người của Ngũ Duy vũ trụ nhưng lại không thể!

Quá xa!

Truyền âm phù không thể truyền xa như vậy được!

Lúc này, kiếm tu đột nhiên nói: “Ta muốn tới một nơi ở phía trước, ngươi có muốn đi cùng không?”

Diệp Huyền nhìn về phía xa xa: “Đằng xa kia là nơi nào vậy?”

Kiếm tu mỉm cười: “Không biết!”

Diệp Huyền cạn lời, cái tên này còn chẳng biết mình muốn đi nơi nào!

Kiếm tu lại nói: “Đi không?”

Diệp Huyền gật đầu: “Đi!”

Kiếm tu mỉm cười: “Đi thôi!”

Nói đoạn, kiếm tu bèn bước về phía xa xa.

Diệp Huyền vội vàng theo sau.

Trên đường đi, hắn liếc mắt nhìn kiếm tu: “Tiền bối, tại sao chúng ta không ngự kiếm?”

Kiếm tu khẽ mỉm cười: “Tịnh tâm, suy nghĩ!”

Diệp Huyền có hơi không hiểu: “Tịnh tâm, suy nghĩ?”

Kiếm tu gật đầu: “Tâm của ngươi xốc nổi, cần phải trấn tĩnh lại. Kiếm tu ở tâm, phải tĩnh lặng như nước, không dao động.”

Diệp Huyền không đáp lời.

Xốc nổi!

Hắn biết, hắn vẫn luôn rất xốc nổi.

Kiếm tu lại nói: “Tu kiếm là phải tu tâm, tâm tịnh có thể giúp kiếm của ngươi nhanh hơn, sắc bén hơn!”

Diệp Huyền trầm giọng nói: “Tiền bối, trước đó ngươi có thể chém vỡ lôi trụ bằng một đường kiếm, nhưng ta thấy đường kiếm đó rất bình thường.”

Kiếm tu khẽ mỉm cười: “Đường kiếm đó trông thì bình thường thôi, song nó chứa đựng sự trấn định gần hai mươi vạn năm đấy!”

Diệp Huyền đột nhiên rút kiếm ra chém một nhát, một đường kiếm quang bay đi. Cách đó ngàn trượng, một tinh không nào đó đã vỡ tan!

Thuất Sát Nhất Kiếm!

Đường kiếm nhanh đến cực hạn!

Diệp Huyền quay đầu nhìn kiếm tu: “Tiền bối, xin được chỉ điểm!”

Kiếm tu không lên tiếng.

Diệp Huyền mỉm cười: “Tiền bối cứ nói!”

Kiếm tu lắc đầu: “Đường kiếm này chẳng ra làm sao.”

Diệp Huyền: “…”

Kiếm tu lại bảo: “Thực ra kiếm kĩ cũng không đến nỗi nào, có thể nhận ra được người sáng tạo ra môn kiếm kĩ này rất biết suy nghĩ. Thế nhưng kiếm đạo tu vi của ngươi quá yếu, hơn nữa kiếm của ngươi quá hỗn tạp.”

Diệp Huyền trầm giọng nói: “Mong tiền bối chỉ điểm!”

Kiếm tu nói: “Ban nãy sở dĩ ngươi có thể thi triển kiếm nhanh như vậy, năm phần là bởi nhục thân của ngươi. Ngươi có thể thử không dùng nhục thân mà thi triển kiếm xem sao!”

Diệp Huyền nghĩ ngợi một lát rồi vung kiếm lên.

Thuất Sát Nhất Kiếm!

Cách đó ngàn trượng, một đường kiếm quang xuyên thủng không gian!

Tốc độ của đường kiếm này chậm hơn đường kiếm trước rất nhiều!

Vẻ mặt Diệp Huyền sầm xuống, lần này hắn không sử dụng sức mạnh của nhục thân!
Bình Luận (0)
Comment