Chương 2733. KHông thu kiếm
Chương 2733. KHông thu kiếm
Uỳnh!
Diệp Huyền bị buộc dừng lại, song ngay sau đó hắn xoay cổ tay, mũi kiếm trượt qua cây thương, thuận thế chém về phía nam tử trẻ tuổi.
Nam tử trẻ tuổi phản ứng rất nhanh. Khi kiếm của Diệp Huyền chém đến, hắn ta đè cây thương xuống, sau đó vung lên.
Uỳnh!
Diệp Huyền lùi mạnh về phía sau. Nam tử trẻ tuổi mừng thầm trong lòng. Hắn ta nhân cơ hội truy kích, tuy nhiên đúng lúc hắn ta chuẩn bị xuất kích thì một thanh kiếm đã đè trên cổ họng hắn ta!
Thuấn Sát Nhất Kiếm!
Trong lúc lùi lại Diệp Huyền đã thi triển Thuấn Sát Nhất Kiếm. Mặc dù Thuấn Sát Nhất Kiếm của hắn không mạnh như trước kia, song ở khoảng cách gần thế này, nam tử trẻ tuổi kia cũng khó mà chống đỡ được tốc độ đó!
Một kiếm chế trụ địch!
Nam tử trẻ tuổi nhìn Diệp Huyền: “Ta khinh địch rồi!”
Diệp Huyền mỉm cười: “Tiếp tục không?”
Nói đoạn, hắn bèn xoè tay ra, thanh kiếm hoá thành một đường kiếm quang rồi bay về tay Diệp Huyền.
Nam tử trẻ tuổi gật đầu: “Cảm ơn đã cho cơ hội!”
Dứt lời, hắn ta bỗng bước lên phía trước một bước. Một bước này giúp hắn ta đến thẳng trước mặt Diệp Huyền. Cùng lúc đó, giữa trán Diệp Huyền có một tia hàn mang xuất hiện!
Đúng lúc đó, một luồng sức mạnh thần bí bỗng nhiên bao trùm lấy nam tử trẻ tuổi!
Kiếm Vực!
Cùng với sự xuất hiện của Kiếm Vực, cây thương của nam tử trẻ tuổi lập tức bị trấn áp. Gần như cùng lúc đó, kiếm của Diệp Huyền cũng đè trước trán nam tử trẻ tuổi!
Vẫn là Thuấn Sát Nhất Kiếm!
Điểm khác nhau là lần này hắn chủ động phòng thủ!
Hơn nữa hắn còn sử dụng Kiếm Vực!
Đương nhiên, Kiếm Vực không được coi là ngoại lực, nó là một phần của kiếm đạo!
Nam tử trẻ tuổi nhìn Diệp Huyền: “Ta thua rồi!”
Diệp Huyền thu kiếm lại, hắn mỉm cười: “Đa tạ!”
Nam tử trẻ tuổi lùi lại bên cạnh nam tử trung niên. Hắn ta khẽ hành lễ: “Cố Sư, ta đã khiến ngươi mất mặt rồi!”
Nam tử trung niên mỉm cười: “Kĩ thuật không bằng người khác thì có gì mà mất mặt! Trở về tu luyện tử tế đi!”
Nam tử trẻ tuổi gật đầu, hắn ta nhìn Diệp Huyền, sau đó quay người rời đi.
Cố Sư nhìn Diệp Huyền, đoạn mỉm cười: “Xem ra ta đã đánh giá thấp tiểu hữu rồi!”
Nói đoạn, hắn ta bèn quay đầu nhìn về phía đỉnh núi: “Nhất đại đệ tử, chọn bừa một người ra đây!”
Giọng nói của Cố Sư vừa vang lên thì một đường bạch quang bỗng loé lên từ phía đỉnh núi. Ngay sau đó, một nữ tử xuất hiện trước mặt Diệp Huyền.
Nữ tử này có dáng người cao ráo, trong tay nàng là một thanh trường kiếm!
Kiếm tu!
Diệp Huyền lập tức thấy thú vị, điều hắn mong muốn nhất là được đấu cùng với kiếm tu!
Vị kiếm tu phía sau hắn kia quá mạnh, hắn không đánh lại được!
Nếu như có thể tìm một kiếm tu cùng đẳng cấp với mình để đấu thì chắc chắn sẽ thu hoạch được rất nhiều điều!
Nữ tử nhìn Diệp Huyền: “Xin được chỉ giáo!”
Nói đoạn, thanh kiếm trong tay nàng bèn hoá thành một đường kiếm quang và bay đi. Không gian trước mặt Diệp Huyền bèn nứt vỡ, một thanh kiếm đâm đến!
Nếu như là trước kia thì hắn hoàn toàn có thể đứng yên, đỡ trọn một kiếm kia, song hiện giờ thì không được!
Bởi vì hiện giờ nhục thân của hắn không đỡ được!
Khoảnh khắc thanh kiếm trên đỉnh đầu Diệp Huyền đâm xuống, hắn cũng vung kiếm lên.
Bạt Kiếm Thuật!
Đối đầu trực tiếp!
Khoảnh khắc Diệp Huyền rút kiếm ra, một luồng sức mạnh cực lớn bùng nổ. Khi kiếm của hắn rời khỏi vỏ, không gian bốn phía cũng nứt vỡ!
Một kiếm chém xuống…
Uỳnh!
Thanh kiếm trước mặt Diệp Huyền đã bị ép phải dừng lại. Mà đúng lúc đó, nữ tử kia bỗng nhiên biến mất. Chỉ trong chốc lát, không gian xung quanh Diệp Huyền tan vỡ, vô số đường kiếm khí bay ra!
Trông thấy cảnh tượng ấy, sắc mặt Diệp Huyền bèn thay đổi. Hắn vội vàng thu kiếm lại, đoạn quét ngang thanh kiếm.
Uỳnh!
Một mảng kiếm quang đã bị hắn đánh tan, song ngay sau đó lại có vô số kiếm khí bay về phía hắn!
Diệp Huyền nhón chân phải, cả người hắn bay về phía sau. Lúc đó, không gian trước mặt hắn đột nhiên vỡ ra. Ngay sau đó, nữ tử kia xuất hiện trước mặt Diệp Huyền. Cùng lúc ấy, một thanh kiếm chém đến trán hắn như một tia chớp!
Diệp Huyền cũng phản ứng rất nhanh. Khi thanh kiếm kia chém tới, hắn lại rút kiếm chém lần nữa.
Vẫn là Bạt Kiếm Thuật!
Một kiếm chém xuống, sức mạnh cực lớn bùng phát khiến nữ tử kia phải lùi lại. Song ngay sau đó, nữ tử kia lại biến mất!
Diệp Huyền khẽ nhíu mày, hắn quay người. Ngay lúc đó, một đường kiếm quang xuất hiện trước trán hắn. Đường kiếm này khiến hắn không thể tránh được!
Diệp Huyền quyết định không tránh, hắn cũng đâm kiếm đi!
Tuy ra tay sau nhưng hắn sử dụng Thuấn Sát Nhất Kiếm!
Đường kiếm này không khác gì đồng quy vu tận!
Tuy nhiên, nữ tử kia cũng không hề thu kiếm, nàng để mặc Diệp Huyền đâm kiếm về phía ngực mình!
Hai người đều không thu kiếm!
Vụt vụt!
Kiếm của nữ tử đâm qua trán Diệp Huyền, còn kiếm của Diệp Huyền cũng đâm vào ngực nữ tử.
Hai thanh kiếm đều đâm!
Có điều cả hai đều không phá tan thần hồn và sinh cơ bên trong cơ thể đối phương. Do vậy, nhục thân của cả hai đều trọng thương, song không nguy hiểm đến tính mạng.
Ở phía xa xa, nam tử trung niên liếc nhìn hai người, trong mắt hắn ta là vẻ ngạc nhiên.
Hắn ta hiểu rất rõ thực lực của nữ tử này, không ngờ nam tử kia lại có thể đấu được với nàng.
Phải biết rằng, cảnh giới của nữ tử cao hơn Diệp Huyền.
Lúc này, Diệp Huyền và nữ tử bỗng thu kiếm. Hắn đi tới bên cạnh kiếm tu với vẻ trầm mặc.