Chương 2744. Ta không phải con người
Chương 2744. Ta không phải con người
Ám Vực!
Khoảnh khắc Ám Vực xuất hiện, không gian chỗ con yêu thú lập tức nứt ra. Con yêu thú bị đánh bay cả chục trượng, mà lúc này nhục thân của nó cũng xuất hiện rất nhiều vết rạn!
Thấy vậy, Diệp Huyền thầm hớn hở!
Ám Vực!
Uy lực của Ám Vực dựa vào năng lượng ám vật chất có nhiều hay không. Mà ban nãy sau khi con yêu thú xông vào không gian, bên trong không gian tối đen đó toàn là năng lượng ám vật chất!
Hắn đã tận dụng Ám Vực để kích hoạt năng lượng ám vật chất bên trong không gian đó!
Diệp Huyền không ngờ là uy lực có thể lớn đến như vậy!
Hình như nhớ tới điều gì đó, hắn lại dùng tâm niệm. Trong không gian tối om ấy bỗng có một thanh kiếm được tạo ra bởi ám năng lượng hư ảo. Thanh kiếm này chém về phía con yêu thú đằng xa.
Đường kiếm này không chỉ có Ám Vực mà còn có cả Kiếm Vực!
Hai loại vực kết hợp với nhau!
Con yêu thú không tránh mà chịu đòn trực tiếp.
Rầm!
Đường kiếm kia chém thẳng lên đầu con yêu thú. Con yêu thú lùi về phía sau mười mấy trượng. Cùng lúc đó, trên đầu nó cũng có vết máu!
Yêu thú sững sờ, nó bị phá vỡ phòng thủ rồi ư?
Yêu thú nhìn Diệp Huyền. Diệp Huyền lắc mông, cười rất bỉ ổi: “Có vậy thôi? Có vậy thôi? Có vậy thôi á hả?”
Yêu thú: “…”
Con yêu thú tức chết mất!
Nó nhảy lên rồi xông về phía Diệp Huyền. Trông nó như thể muốn huỷ diệt cả đất trời vậy, không gian nơi nó đi qua đều sụp đổ!
Trông thấy cảnh tượng ấy, mí mắt Diệp Huyền bèn giật giật.
Mẹ kiếp, sức mạnh của con yêu thú này lớn thật đấy.
Hắn không suy nghĩ nhiều mà dùng tâm niệm, Vô Thượng Kiếm phía xa xa bèn hoá thành kiếm quang và chém về phía con yêu thú. Cùng lúc đó, cả người Diệp Huyền cũng lùi về phía sau.
Uỳnh!
Kiếm của hắn vừa chém lên đầu con yêu thú thì đã bật ra ngoài!
Song đúng lúc đó, Diệp Huyền đã lùi về phía sau vài trăm trượng!
Con yêu thú đang định ra tay lần nữa thì Diệp Huyền phía xa xa bỗng ngoác miệng cười. Sắc mặt con yêu thú thay đổi, bởi lẽ nó nhận ra không gian quanh mình đã sụp đổ. Hiện giờ nó đang đứng trong không gian hắc động!
Mà nơi này toàn là năng lượng ám vật chất!
Yêu thú đang tính rút lui thì lúc này, Diệp Huyền bỗng lên tiếng: “Nổ!”
Uỳnh!
Không gian tối đen kia lập tức nổ tung, tất cả năng lượng ám vật chất bên trong đều được Ám Vực của Diệp Huyền kích nổ!
Cú nổ này như muốn huỷ diệt cả trời đất. Lấy yêu thú làm trung tâm, không gian quanh đó ngàn trượng đều biến thành một màu đen!
Khoảnh khắc ấy, một người một thú đều ở trong không gian hắc động.
Mà lúc con yêu thú dừng lại, rất nhiều vảy trên mình nó đã bị oanh tạc, huyết nhục mơ hồ!
Tuy nhiên, chỉ như vậy thôi vẫn chưa kết thúc, bởi lẽ nó và Diệp Huyền đều đang ở trong không gian hắc ám. Mà trong này có rất nhiều năng lượng ám vật chất!
Diệp Huyền nhìn yêu thú rồi nhoẻn miệng cười. Chỉ trong chốc lát, năng lượng ám vật chất xung quanh bỗng hoá thành những thanh khí kiếm ám năng lượng. Ngay sau đó, hắn biến ra mười mấy vạn thanh kiếm khí!
Trông thấy đống kiếm khí ấy, sắc mặt con yêu thú lập tức thay đổi!
Nó bắt đầu lùi về phía sau!
Diệp Huyền bỗng nhiên bước lên phía trước một bước. Kiếm Vực của hắn lập tức bao trùm lấy con yêu thú. Ngay sau đó, hắn gào lên: “Nổ!”
Dứt lời, những đường kiếm khí kia bèn hoá thành kiếm quang và chém về phía con yêu thú.
Đôi đồng tử của con yêu thú co lại, đôi cánh của nó xoè ra, sau đó chắn trước người mình, tạo thành một thế phòng ngự!
Rầm rầm rầm…
Chỉ trong chớp mắt, từng tiếng nổ vang lên trong không gian hắc động. Cứ thế duy trì trong một khắc, những đường kiếm khí kia mới nổ hết. Mà lúc này, con yêu thú đã bị đẩy lùi cả ngàn trượng!
Lúc này, không thể không nói trông con yêu thú thảm bại vô cùng. Bởi lẽ cánh của nó đã tan tác, trên người toàn vết kiếm chém, máu tươi tuôn ra như suối. Cũng may thể hình của nó lớn, bằng không nó đã chết vì chảy hết máu.
Lúc này, sắc mặt Diệp Huyền cũng tái nhợt vô cùng!
Suy yếu!
Hiện giờ hắn thấy mình suy yếu vô cùng. Hắn điều khiển hai loại vực, rồi bao nhiêu kiếm khí nữa nên rất tốn sức. Đòn tấn công ban nãy suýt chút nữa đã rút cạn sức của hắn!
Không có nhục thân Thần cảnh nên thể lực của hắn không còn như trước kia nữa!
Ở phía xa xa, con yêu thú bỗng nhiên ngẩng đầu nhìn Diệp Huyền. Trong mắt nó tràn ngập sát ý và lệ khí: “Nhân loại, ngươi đã chọc giận ta!”
Diệp Huyền chớp mắt, đoạn nói: “Ngươi nhìn xung quanh đi!”
Con yêu thú bèn liếc nhìn xung quanh. Lúc này nó và Diệp Huyền vẫn nằm trong không gian hắc động. Mà sức mạnh bên trong không gian hắc động này lại tăng lên nữa rồi!
Trông thấy cảnh tượng ấy, mí mắt con yêu thú bèn giật giật. Nó cũng nhận ra rằng ở trong không gian hắc động, Diệp Huyền sẽ mạnh hơn rất nhiều!
Diệp Huyền dùng tâm niệm, ám năng lượng xung quanh bỗng sôi trào. Rất nhanh sau đó, mười mấy thanh kiếm khi ám năng lượng xuất hiện trước mặt hắn.
Trông thấy cảnh tượng ấy, mặt con yêu thú co rúm lại. Nó nhìn chằm chằm Diệp Huyền: “Nhân loại, ngươi có dám không dùng kiếm nữa không?”
“Đậu má!”
Nghe vậy, cằm Diệp Huyền suýt chút nữa thì rơi xuống. Hắn nhìn con yêu thú với vẻ khó tin: “Ngươi đang nói tiếng người đấy hả?”
Yêu thú gào lên: “Ta không phải con người!”
Diệp Huyền: “…”
Yêu thú nhìn chằm chằm vào hắn: “Nhân loại kia, ngươi có dám không dùng kiếm và đấu với ta một trận không?”
Diệp Huyền nhìn yêu thú rồi lắc đầu: “Ban đầu ta tưởng da mặt của ta đã đủ dày rồi, không ngờ còn có người có da mặt dày hơn cả ta! Ngươi nói xem, ta không dùng kiếm thì dùng gì? Dùng đầu đánh với ngươi hay gì?”
Con yêu thú gào lên: “Chỉ cần không dùng kiếm thì dùng cái gì cũng được!”