Chương 2759. Chủ động biến mất
Chương 2759. Chủ động biến mất
Chương 2759: Chủ động biến mất
Không đúng!
Hình như Diệp Huyền nhớ đến điều gì đó, hắn bỗng nhiên dừng lại.
Nếu như có nhục thân Thần cảnh thì kiếm đạo của hắn có thể mạnh như thế này không?
Đáp án chắc chắn là không thể rồi!
Bởi vì nếu nhục thân còn thì hắn sẽ lại phụ thuộc vào nhục thân. Như vậy thì kiếm đạo sẽ không tiến bộ nhanh như vậy.
Nghĩ đến đây, Diệp Huyền không khỏi lắc đầu cười, hắn tiếp tục đi về phía trước.
Nhục thân, hắn sẽ tiếp tục tu luyện nhục thân, thế nhưng tiền đề là kiếm đạo phải tiến bộ lên đã.
Hiện giờ kiếm đạo của Diệp Huyền đang dần quay trở lại đúng quỹ đạo, bởi lẽ không có nhục thân lớn mạnh, hắn cũng tự tin hơn khi đối mặt với bất cứ kẻ địch nào.
Táng Sơn!
Diệp Huyền ngẩng đầu nhìn về phía xa xa, tốc độ đi càng nhanh hơn.
Lúc này, hắn rất muốn đánh nhau!
Điên cuồng đánh nhau!
Hắn không hề nhận ra rằng bên trong Giới Ngục tháp, Ách Nạn Chi Môn bỗng nhiên rung chuyển, song rất nhanh sau đó nó lại khôi phục trạng thái bình thường.
Trong một tinh không nào đó, ba người Mộ Niệm Niệm vẫn đang không ngừng băng qua tinh không, tuy nhiên lúc này các nàng đã hoàn toàn mất đi dấu vết của Ách Nạn Chi Môn.
Mà hiện giờ các nàng đã cách Ngũ Duy vũ trụ rất xa, hơn nữa ba người cũng không biết đây là nơi nào.
Nữ tử thần bí đi đầu bỗng dừng lại, nàng liếc nhìn tinh không phía xa xa, sắc mặt hơi tái nhợt.
Nàng sợ!
Trong khoảng thời gian này, nàng chưa bao giờ thấy sợ như vậy!
Nàng đã từng được chứng kiến sự đáng sợ của Ách Nạn Chi Môn. Đừng nói Diệp Huyền, kể cả ba người các nàng cũng chưa chắc đã chế trụ được Ách Nạn Chi Môn!
Diệp Huyền thực sự có thể sống được sao?
Nàng không dám nghĩ về vấn đề này!
Sắc mặt Đồ ở bên cạnh cũng khó coi vô cùng. Thực ra nàng cũng đang sợ, hơn nữa còn càng lúc càng sợ.
Ách Nạn Chi Môn quá mạnh!
Với thực lực hiện giờ của Diệp Huyền thì hắn không thể ngăn chặn Ách Nạn Chi Môn được!
Đúng lúc ấy, Mộ Niệm Niệm ở bên cạnh bỗng nhiên nói: “Hắn còn sống!”
Đồ và nữ tử thần bí bèn nhìn nàng. Mộ Niệm Niệm mỉm cười: “Nếu như hắn chết thì các ngươi nói xem, chúng ta còn có thể sống sao?”
Nghe vậy, Đồ và nữ tử thần bí lập tức hiểu ra!
Nếu Diệp Huyền chết, nữ tử váy trắng có quay về không?
Các nàng không cảm nhận được Diệp Huyền, thế nhưng nữ tử váy trắng chắc chắn có thể cảm nhận được!
Nếu Diệp Huyền thật sự chết thì chắc chắn nữ tử váy trắng sẽ quay về đồ sát!
Mà hiện giờ nàng vẫn chưa quay về, chỉ có thể giải thích rằng Diệp Huyền vẫn còn sống!
Nghĩ đến đây, sắc mặt nữ tử thần bí và Đồ cũng đỡ hơn rất nhiều!
Lúc này, Mộ Niệm Niệm lại nói: “Có điều, chúng ta vẫn phải nhanh chóng tìm hắn. Ách Nạn Chi Môn đã động thủ, tình cảnh của hắn sẽ càng lúc càng xấu đi. Thế nên chúng ta bắt buộc phải nhanh chóng tìm được hắn, bằng không…”
Nói đến đây, nàng không nói tiếp nữa.
Ách nạn chi nhân!
Sắc mặt ba người bèn sầm xuống.
Ách nạn chi nhân đã dẫn Thiên Mệnh đi. Có thể nói, hiện giờ chính là thời cơ tốt nhất để giết Diệp Huyền.
Nữ tử thần bí nhìn về phía Mộ Niệm Niệm: “Hiện giờ chúng ta phải tìm kiểu gì?”
Quan tâm ắt loạn, hiện giờ trong đầu nàng toàn là Diệp Huyền nên không thể suy nghĩ bình thường nữa rồi.
Mộ Niệm Niệm trầm mặc một lát rồi nói: “Tiếp tục đi về phía trước, sau đó nghĩ cách liên lạc với hắn. Hiện giờ sở dĩ chúng ta không thể liên lạc với hắn có thể là bởi chúng ta cách hắn quá xa. Nếu như có thể gần hơn một chút thì có lẽ sẽ có thể liên lạc với hắn!”
Nữ tử thần bí gật đầu: “Đúng vậy! Chúng ta đi thôi!”
Nói đoạn, nàng bèn biến mất.
Đồ liếc nhìn nữ tử thần bí, vẻ mặt nàng lạnh lùng: “Muốn giết nàng ta thật đấy!”
Mộ Niệm Niệm lắc đầu: “Hiện giờ nhiệm vụ cấp bách của chúng ta là tìm được hắn, sau đó đối phó với ách nạn chi nhân!”
Ách nạn chi nhân!
Vẻ mặt của Đồ dần trở nên nghiêm nghị.
Mộ Niệm Niệm khẽ nói: “Đi thôi!”
Nói đoạn, nàng bèn hoá thành một đường kiếm quang và biến mất giữa tinh không.
Đồ đứng tại chỗ trầm mặc một lát rồi cũng biến mất.
Đại Hoang sơn mạch.
Diệp Huyền đi giữa dãy núi. Trên đường đi rất thong thả, hắn còn chẳng trông thấy con yêu thú nào.
Nhất là càng lại gần Táng Sơn thì lại càng yên tĩnh. Ban đầu xung quanh còn có vài tiếng côn trùng kêu, song lúc hắn lại gần Táng Sơn thì những tiếng kêu ấy bèn im bặt.
Diệp Huyền biết, chắc chắn Táng Sơn không phải một nơi bình thường.
Đương nhiên, càng nguy hiểm thì hắn lại càng hưng phấn.
Hiện giờ hắn gấp gáp muốn được chiến đấu!
Rất nhanh sau đó, Diệp Huyền gia tăng tốc độ, hắn cách Táng Sơn càng lúc càng gần.
Mà hắn không hề phát hiện ra rằng phía sau hắn vẫn luôn có một đôi mắt nhìn chằm chằm vào mình…
Ở một nơi khác trong Đại Hoang sơn mạch, kiếm tu yên lặng đứng giữa tinh không. Bên cạnh hắn ta cũng có một vài ách nạn nhân quả tuyến.
Đây là những ách nạn nhân quả tuyến được tạo ra khi hắn ta ra tay cứu Diệp Huyền!
Đương nhiên, hắn ta chẳng buồn quan tâm.
Những ách nạn nhân quả tuyến này không làm gì được hắn ta.
Đúng lúc ấy, ách nạn nhân quả tuyến bên cạnh kiếm tu đột nhiên trở nên ảm đạm. Dần dần, chúng biến mất.
Trông thấy cảnh tượng ấy, ánh mắt kiếm tu toát lên vẻ ngạc nhiên.
Chủ động biến mất à?