Chương 2761. Ta không làm được
Chương 2761. Ta không làm được
Chương 2761: Ta không làm được
Ở phía xa xa, sắc mặt Diệp Huyền vẫn rất bình tĩnh. Hắn chầm chậm nhắm hai mắt lại. Dần dần, tốc độ của kiếm chậm lại. Khi kiếm đến trước mặt hắn thì tốc độ của nó đã vô cùng chậm, hắn bèn giơ tay nắm lấy kiếm!
Ý niệm khống chế kiếm! Thanh kiếm này có liên kết tâm thần với hắn nên có thể hiểu ý của hắn!
Diệp Huyền thu kiếm lại và nhìn nữ tử phía xa xa. Khoé miệng hắn có máu tươi tràn ra.
Ban nãy giao đấu, hắn vẫn nằm trong thế hạ phong.
Ở phía xa xa, nữ tử giơ một ngón tay ra, sau đó ngoắc ngoắc về phía hắn tỏ vẻ thách đấu.
Diệp Huyền lau vết máu bên khoé môi rồi bước về phía nữ tử. Khi cách nữ tử khoảng chục trượng, hắn bỗng nhiên biến mất. Chỉ trong chớp mắt, xung quanh nữ tử đã xuất hiện mười mấy đường kiếm quang.
Nữ tử đánh một chưởng về phía trước.
Uỳnh!
Chỉ trong chớp mắt, mười mấy đường kiếm quang kia vỡ tan, một bóng người liên tiếp lùi về phía sau!
Bóng người này chính là Diệp Huyền. Trong lúc hắn lùi lại, nữ tử đột nhiên giơ tay túm. Ở phía xa xa, không gian xung quanh Diệp Huyền đột nhiên biến dạng, một luồng sức mạnh cực lớn bao trùm lấy hắn như thể muốn xé nát hắn!
Diệp Huyền kinh hãi, vội vàng thi triển Kiếm Vực để trấn áp. Cùng lúc đó, hắn cũng chém một kiếm xuống.
Uỳnh!
Không gian trước mặt Diệp Huyền lập tức tan vỡ.
Đòn tấn công không có kết quả, nữ tử phía xa xa bèn nhíu mày. Nàng đang định ra tay lần nữa thì lúc này, không gian vỡ nát trước mặt Diệp Huyền bỗng xuất hiện hàng vạn kiếm khí ám năng lượng. Ngay sau đó, những đường kiếm khí ám năng lượng này hoá thành kiếm quang và chém về phía nữ tử.
Trông thấy những đường kiếm khí bay về phía mình, tay phải nữ tử bèn mở ra, sau đó nàng đẩy về phía trước. Cái đẩy này khiến không gian trước mặt nàng bỗng nhiên cuộn trào như những làn sóng.
Ầm ầm ầm ầm!
Trước mặt nữ tử, những đường kiếm khí kia thi nhau nổ tung. Thế nhưng không gian trước mặt nàng lại vững chãi vô cùng, không hề bị chịu ảnh hưởng!
Rất nhanh sau đó, kiếm khí ám năng lượng của Diệp Huyền đều biến mất. Thế nhưng không gian trước mặt nữ tử vẫn không tổn thất gì cả!
Phòng thủ kĩ càng vô cùng!
Trông thấy cảnh tượng ấy, Diệp Huyền bèn thấy nặng nề. Hắn gặp cao thủ rồi!
Hắn không nghĩ ngợi nhiều mà nhón chân phải, cả người hoá thành một đường kiếm quang rồi lao về phía nữ tử. Mà lúc này, nữ tử kia cũng vươn tay phải, sau đó khẽ xoay xuống.
Răng rắc!
Không gian trước mặt nàng vang lên những tiếng nứt vỡ. Diệp Huyền ở trong không gian đó, sắc mặt lập tức thay đổi, hắn vội vàng dừng lại, sau đó rút kiếm chém tan không gian.
Uỳnh uỳnh!
Không gian xung quanh Diệp Huyền sụp đổ, còn hắn thì lùi về phía sau cả trăm trượng. Có điều, hắn vừa mới dừng lại đã ngay lập tức xông lên, kiếm quang xé rách tất cả!
Ở phía xa xa, nữ tử đối mặt với Diệp Huyền. Khi hắn bay tới trước mặt nàng, nàng bỗng giơ tay ra đỡ lấy kiếm của hắn. Thế nhưng ngay sau đó, trên tay trái Diệp Huyền cũng xuất hiện một thanh kiếm, hắn đâm kiếm về phía đầu nữ tử.
Song kiếm!
Vẻ mặt nữ tử vẫn rất bình tĩnh, nàng lại giữ chặt lấy kiếm của Diệp Huyền và quét ngang kiếm của hắn.
Uỳnh!
Một mảng kiếm quang bùng lên, Diệp Huyền lại bị đánh bay về phía sau. Thế nhưng trong lúc lùi lại, một thanh kiếm cũng bay đến đỉnh đầu nữ tử!
Thuấn Sát Nhất Kiếm!
Nữ tử bỗng nhiên lùi về phía sau nửa trượng, thanh kiếm kia chém thẳng về phía nàng, cuối cùng đâm vào vòng tròn máu. Thế nhưng ngay sau đó, vòng tròn máu rung chuyển, kiếm của Diệp Huyền bị bắn ra cả vạn trượng!
Nữ tử không ra tay nữa mà rơi vào trầm tư.
Ở phía xa xa, Diệp Huyền xoè tay ra, Vô Thượng Kiếm bèn bay về lòng bàn tay hắn. Nhìn Vô Thượng Kiếm trong tay, Diệp Huyền không khỏi nhíu mày, bởi lẽ Vô Thượng Kiếm của hắn bị nứt!
Diệp Huyền nhìn vòng tròn máu kia, trong lòng không khỏi kinh ngạc. Đây là cái thứ gì vậy?
Lúc này, nữ tử đột nhiên nói: “Ngươi muốn cấu tử?”
Diệp Huyền nhìn nàng và gật đầu: “Đúng vậy!”
Nữ tử đặt hai tay lên đầu gối: “Thế chẳng phải đơn giản lắm sao? Ngươi giúp ta thoát thân, ta giết ngươi!”
Thoát thân!
Diệp Huyền quan sát nữ tử, đoạn nói: “Ngươi bị nhốt ư?”
Nữ tử chẳng tỏ vẻ gì cả: “Hình như ngươi đâu có bị mù?”
Diệp Huyền: “…”
Nữ tử lại nói: “Ta bị nhốt ở đây nên không thể phát huy hết thực lực, nếu ngươi muốn chết thì có thể giúp ta thoát khỏi đây!”
Diệp Huyền do dự một lát rồi nói: “Ta không làm được!”
Nữ tử nói: “Ngươi làm được!”
Diệp Huyền chớp mắt: “Tại sao?”
Nữ tử nói: “Ngươi là kiếm tu!”
Diệp Huyền có hơi không hiểu: “Ý ngươi là sao?”
Nữ tử chỉ vào thanh kiếm trên đỉnh đầu mình: “Ngươi giúp ta phá trận ở dưới này, sau đó bỏ cái kiếm này đi giúp ta là ta có thể thoát được!”
Diệp Huyền liếc nhìn thanh kiếm trên đỉnh đầu nữ tử. Đây là một thanh huyết kiếm, một thanh huyết kiếm như được luyện từ máu tươi!
Diệp Huyền trầm mặc.
Nữ tử đột nhiên nói: “Thế nào?”
Diệp Huyền do dự một lát rồi nói: “Thực ra ta cũng không muốn chết thật sự!”
Nữ tử: “…”
Diệp Huyền lại nói: “Ta thấy hiện giờ thực lực của ngươi cũng đủ rồi, có thể áp chế ta. Thế nhưng không thể đánh chết ta… thế nên…”
Nữ tử đột nhiên gào lên: “Ngươi nghĩ ta là bạn chơi với ngươi đấy à? Có cần ta ngủ cùng ngươi luôn không?’
Rầm rầm!
Chỉ trong chốc lát, cả Táng Sơn rung chuyển như trải qua một cơn địa chấn, khiến người ta kinh hãi vô cùng!