Chương 2763. Phệ Linh Huyết Trận
Chương 2763. Phệ Linh Huyết Trận
Chương 2763: Phệ Linh Huyết Trận
Diệp Huyền nhìn nữ tử, hắn mỉm cười: “Cô nương, giờ ngươi đã biết ta là ai hay chưa?”
Nữ tử trầm giọng nói: “Rốt cuộc ngươi là ai?”
Diệp Huyền chớp chớp mắt: “Ngươi có từng nghe tới Ách Nạn Chi Giới bao giờ chưa?”
Sắc mặt nữ tử lập tức thay đổi: “Ngươi tới từ Ách Nạn Chi Giới?”
Diệp Huyền gật đầu: “Đúng vậy! Ngươi biết Ách Nạn Chi Giới à?”
Nữ tử trầm giọng nói: “Sách sử từng ghi chép về nơi này! Thế nhưng không biết nhiều về nơi đó.”
Diệp Huyền mỉm cười: “Thực không dám giấu, ta chính là thiếu giới chủ của Ách Nạn Chi Giới.”
Ách Nạn Chi Môn lập tức rung lên!
Diệp Huyền trừng mắt nhìn nó, hắn dùng huyền khí truyền âm: “Có tin bây giờ ta gọi đại ca ta tới luôn không!”
Ách Nạn Chi Môn: “…”
Nữ tử nhìn Diệp Huyền, một lát sau nàng nói: “Ngươi muốn thể hiện điều gì?”
Diệp Huyền cất Ách Nạn Chi Môn đi, hắn mỉm cười: “Cô nương, ta chỉ muốn nói thực ra ta không phải người bình thường!”
Nữ tử trầm mặc một hồi rồi nói: “Ta có thể giúp ngươi bước lên một tầm cao mới!”
Diệp Huyền híp hai mắt lại: “Bước lên một tầm cao mới?”
Nữ tử gật đầu: “Hiện giờ thực lực của ta đang bị hạn chế, với thực lực hiện giờ thì ta không thể ép ngươi đến cực hạn, như vậy thì ngươi sẽ không thể vượt lên chính mình! Ta có thể cảm nhận được, kiếm của ngươi đều đã đạt đến cực hạn cả về sức mạnh lẫn tốc độ. Ngươi muốn đột phá một lần nữa thì chỉ có thể ép mình vào tuyệt cảnh sinh tử thì mới đột phá và đạt được một tầm cao mới! Đương nhiên, điều này rất nguy hiểm, bởi vì có thể ngươi sẽ chết! Thế nên phải xem ngươi có dám liều hay không!”
Diệp Huyền trầm mặc.
Hắn hiểu ý của nữ tử!
Cực hạn giữa sinh tử!
Hiện giờ dù là về sức mạnh hay tốc độ thì kiếm đạo của Diệp Huyền đều đã đạt đến cực hạn. Cực hạn này chính là một sự trói buộc!
Hắn muốn đột phá một lần nữa thì không thể dùng cách luyện tập đơn giản được!
Chỉ có khi bị ép đến tuyệt cảnh sinh tử thì mới có thể đột phá được cực hạn của mình!
Thế nhưng như lời nữ tử nói, có thể đột phá được cực hạn, mà cũng có thể sẽ bị đánh chết!
Hắn có nên liều mạng không?
Diệp Huyền trầm tư.
Nữ tử ở phía xa xa cũng không nói gì, nàng đang đợi Diệp Huyền đưa ra lựa chọn.
Hồi lâu sau, Diệp Huyền lắc đầu cười: “Cô nương nói không sai!”
Nữ tử nhìn hắn, Diệp Huyền cười tự giễu: “Cô nương nói ta nói cầu tử là một loại thái độ, thế nhưng ta lại không thực sự muốn chết! Thực ra ta đang bắt nạt người khác! Hơn nữa, ban nãy lúc đối mặt với cô nương, thực lực của cô nương thật sự khiến ta cảm thấy hơi sợ hãi. Thế nhưng ta không dám nhìn thẳng vào nỗi sợ hãi của mình.”
Nói đoạn, hắn nhìn thanh kiếm trong tay, khẽ cười nói: “Ta thấy hơi sợ đầu sợ đuôi!”
Nữ tử khẽ nói: “Nghĩ thông suốt rồi sao?”
Diệp Huyền nhìn nữ tử: “Ta cứu cô nương ra ngoài thì có thể sẽ phải chịu một vài nhân quả không tốt!”
Nữ tử nói: “Ta không bảo đảm với ngươi được điều gì, chỉ có thể nói rằng dù là nhân quả gì thì ta với ngươi cùng nhau gánh vác! Đương nhiên, tiền đề là ngươi phải không sợ!”
Diệp Huyền bật cười ha ha: “Ta sợ gì chứ! Ta và nhân quả không đội trời chung! Trước kia ta luôn muốn bớt gây chuyện lại để ít bị dính phải nhân quả, thế nhưng hiện giờ xem ra chẳng có tác dụng gì cả! Nếu đã như vậy thì chi bằng lão tử dính thêm vài nhân quả nữa!”
Nói đoạn, hắn bèn bước đến trước mặt nữ tử: “Cô nương, ta cứu ngươi ra ngoài, ngươi giúp ta!”
Nữ tử gật đầu: “Được!”
Diệp Huyền nói: “Ta giúp ngươi kiểu gì đây?”
Nữ tử chỉ lên đầu: “Đưa thanh kiếm này đi!”
Diệp Huyền nói: “Vậy thôi hả?”
Nữ tử gật đầu.
Diệp Huyền nhìn thanh kiếm kia, hắn trầm mặc một hồi rồi xoè tay ra. Hắn muốn điều khiển thanh kiếm, tuy nhiên lại chẳng có tác dụng!
Diệp Huyền nhíu mày, thanh kiếm này cũng thú vị đấy!
Nó không nề mặt hắn luôn!
Diệp Huyền nhảy lên, hắn tới trước thanh kiếm, dùng Kiếm Vực trấn áp thanh kiếm. Lúc này thanh kiếm kia bỗng nhiên rung lên. Ngay sau đó, một luồng sức mạnh cực lớn bỗng nhiên cuộn trào bên trong thanh kiếm!
Uỳnh uỳnh!
Diệp Huyền bay ngược về phía sau cả trăm trượng!
Hắn hơi kinh ngạc, thanh kiếm này lợi hại vậy sao?
Lúc này, nữ tử phía xa xa đột nhiên nói: “Không phải kiếm lợi hại, nếu như chỉ là kiếm không thôi thì nó không phải đối thủ của ngươi. Thứ lợi hại là trận pháp dưới người ta đây này!”
Diệp Huyền nhìn xuống phía dưới, vòng tròn máu kia đã được kích hoạt từ lúc nào không hay. Bốn phía xung quanh toàn là năng lượng huyết sắc quỷ dị!
Nữ tử nói: “Ngươi phải phá được Phệ Linh Huyết Trận này!”
Diệp Huyền trầm giọng nói: “Ta phá kiểu gì!”
Nữ tử nói: “Ngươi nghĩ cách đi!”
Nghĩ cách?
Diệp Huyền thấy hơi cạn lời, ngươi lợi hại như thế mà còn không phá được, thế bảo ta phải phá làm sao?
Hình như nhớ đến điều gì đó, hắn bỗng lấy Ách Nạn Chi Môn ra!
Diệp Huyền cười lạnh lùng, hắn cứu nữ nhân này thì chắc chắn sẽ nhiễm nhân quả chẳng tốt lành gì. Bởi vì Ách Nạn Chi Môn là nguyên nhân chính của nhân quả không lành!
Nếu đã như ậy thì tại sao không bảo nó ra?
Những tai hoạ sau này cứ để cánh cửa này lo!
Không có tai hoạ gì thì tìm tai hoạ đến cho nó!
Diệp Huyền đặt Ách Nạn Chi Môn xuống trước mặt nữ tử, đoạn nói: “Phá vỡ cái vòng này cho lão tử!”
Ách Nạn Chi Môn không động đậy.
Diệp Huyền lại dùng truyền khí truyền âm: Mau phá vỡ nó cho ông, bằng không ta sẽ gọi đại ca bổ chết ngươi!”
Ách Nạn Chi Môn “…”