Nhất Kiếm Độc Tôn (Bản Dịch Vip)

Chương 1103 - Chương 2793. Ngươi Từng Gặp Yêu Nghiệt Chưa?

Chương 2793. Ngươi từng gặp yêu nghiệt chưa? Chương 2793. Ngươi từng gặp yêu nghiệt chưa?

Chương 2793: Ngươi từng gặp yêu nghiệt chưa?

Trong Giới Ngục tháp, tiểu tháp cũng đang trốn trong góc.

Đừng nói là Ách Nạn Chi Môn mà đến cả nó cũng cảm thấy hơi ngại rồi đấy!

Cưỡng chế làm màu đúng là chí mạng nhất!

Lúc này, trong sơn mạch, Cổ Nguyệt yêu vương và Mang Sơn yêu vương đã hoàn toàn rơi vào trạng thái ngu người luôn rồi.

Đặc biệt là Mang Sơn yêu vương, phải biết rằng trước đó không lâu, tuy rằng hắn ta không có cách nào giết chết được Diệp Huyền nhưng nếu giao thủ với hắn thì cũng không đến mức rơi vào thế hạ phong được, hơn nữa, dựa vào nhục thân lớn mạnh, hắn ta còn có ưu thế nhất định nữa!

Nhưng bây giờ, vậy mà hắn ta lại bị một nhát kiếm chém lùi, hơn nữa, nhục thân còn trực tiếp sụp đổ!

Trong khoảng thời gian người này biến mất đã uống thần dược sao?

Lúc này, trong lòng Cổ Nguyệt yêu vương cũng đang vô cùng chấn động!

Trước đó, hắn ta còn có tự tin có thể áp chết Diệp Huyền nhưng bây giờ hắn ta mới phát hiện ra, đừng nói là Mang Sơn yêu vương mà cho dù có là hắn ta thì cũng không thể tiếp được một nhát kiếm vừa rồi của Diệp Huyền!

Sao đột nhiên người này lại trở nên khủng bố như vậy?

Hiện giờ, hai vị yêu vương đều đang hoang mang lắm.

Lúc này, đột nhiên Diệp Huyền nhìn về phía Cổ Nguyệt yêu vương: “Ra tay đi! Ta nhường ngươi ba quyền luôn!”

Cổ Nguyệt yêu vương: “…”

Mang Sơn yêu vương ở bên cạnh trầm giọng nói: “Nhân loại, sao độ nhiên ngươi lại trở mạnh như vậy?”

Diệp Huyền cười đáp: “Ngươi đã từng gặp yêu nghiệt chưa? Nếu chưa từng gặp thì…”

Nói đến đây, hắn chỉ vào mình: “Thì bây giờ được gặp rồi đấy?”

Cổ Nguyệt yêu vương: “…”

Mang Sơn yêu vương nhìn chằm chằm vào Diệp Huyền với sắc mặt tím tái như đít nhái.

Diệp Huyền cất kiếm đi rồi đi về phía đằng xa, khi đi tới bên cạnh Mang Sơn yêu vương đột nhiên hắn dừng lại sau đó thấp giọng thở dài: “Vô địch đúng là cô đơn ghê, Mang Sơn, ngươi có thể hiểu được loại cô đơn của vô địch này không?”

Mang Sơn yêu vương cảm thấy lồng ngực mình bức bối ghê hồn, hắn ta trực tiếp phun ra một ngụm máu tươi, huyết mạch trong cơ thể suýt chút nữa thì nghịch chuyển.

Mà lúc này, Diệp Huyền đã bước qua rồi!

Mang Sơn yêu vương định lao về phía hắn vì lúc này, hắn ta đã bất chấp tất cả rồi.

Phải đánh chết cái tên nhân loại thích làm màu này!

Có điều, hắn ta lại bị Cổ Nguyệt yêu vương chặn lại!

Cổ Nguyệt yêu vương lắc đầu: “Một nhát kiếm kia của hắn đã nhập phàm rồi, nhục thân của chúng ta không đỡ được đâu!”

Mang Sơn yêu vương nhìn bóng lưng của Diệp Huyền ở đằng xa với vẻ giận dữ: “Ngươi có nhìn thấy bộ dáng đó của hắn không? Quá tức yêu mà!”

Cổ Nguyệt yêu vương ngẩng đầu nhìn về phía bóng lưng của Diệp Huyền đằng xa rồi nhẹ giọng bảo: “Ngươi bình tĩnh lại mà nghĩ xem, chỉ trong vòng một khoảng thời gian ngắn mà thực lực của người này đã có sự thay đổi nghiêng trời lệch đất rồi, thế này rất rất đáng sợ đấy!”

Nghe thế, Mang Sơn yêu vương cũng dần dần bình tĩnh lại.

Chỉ trong vòng mấy ngày ngắn ngủi như thế thôi mà Diệp Huyền đã xuất hiện sự thay đổi nghiêng trời lệch đất, thế này phải đáng sợ đến mức nào chứ?

Cổ Nguyệt yêu vương lại nói: “Còn cả kiếm tu kia nữa, kiếm tu kia vẫn còn đang ở Đại Hoang sơn mạch này… hơn nữa, có thể chắc chắn một điều rằng Hách Liên yêu vương đã chết trong tay hắn ta!”

Nói xong, hắn ta lắc đầu: “Nói một cách đơn giản thì nhân loại này không phải người mà chúng ta có thể chọc vào được đâu! Nếu hắn chỉ tới đây để rèn luyện vậy cứ để cho hắn rèn luyện đi! Ngược lại, chúng ta cũng không tổn thất gì cả!”

Mang Sơn yêu vương im lặng một lúc rồi nói: “Tử khí đó…”

Cổ Nguyệt yêu vương lắc đầu: “Tử khí đó không phải là thứ chúng ta có thể nghĩ đến…”

Đúng lúc này, Diệp Huyền ở đằng xa lại vòng trở lại!

Trông thấy một màn này, Cổ Nguyệt yêu vương và Mang Sơn yêu vương lập tức thay đổi sắc mặt, đặc biệt là Mang Sơn yêu vương, tuy rằng vừa rồi hắn ta muốn đánh chết cái tên làm màu kia nhưng bây giờ hắn ta đã bình tĩnh hơn rồi!

Tuy rằng hắn ta bất mãn về nhân loại này nhưng không thể không thừa nhận mình thật sự không thể đánh lại được nhân loại đó!

Bây giờ nhìn thấy Diệp Huyền vòng trở lại, hắn ta vẫn có hơi hoảng trong lòng!

Trong mắt Cổ Nguyệt yêu vương cũng tràn đầy vẻ phòng bị!

Lúc này, Diệp Huyền xòe lòng bàn tay ra, trong lòng bàn tay hắn xuất hiện hai luồng tử khí màu tím đậm, hắn nhìn về phía Cổ Nguyệt yêu vương và Mang Sơn yêu vương: “Các ngươi thích cái này lắm hả?”

Cổ Nguyệt yêu vương liếc mắt nhìn hắn với vẻ hơi đề phòng: “Ngươi có ý gì?”

Diệp Huyền cười đáp: “Chẳng có ý gì cả, nếu các ngươi đã thích vậy ta sẽ tặng cho các ngươi một ít!”

Nói rồi hắn búng ngón tay, hai luồng tử khí kia bay thẳng đến trước mặt hai người Cổ Nguyệt yêu vương.

Hai tên yêu vương đưa mắt nhìn nhau với vẻ hơi hoang mang, nhân loại này tính làm trò gì đây?

Cổ Nguyệt yêu vương nhìn Diệp Huyền: “Nhân loại… tại sao ngươi lại tặng chúng ta tử khí?”

Diệp Huyền cười ha ha: “Khoảng thời gian này ta tới đây rèn luyện đã mang tới rất nhiều phiền phức cho các ngươi, số tử khí này cứ coi như là quà xin lỗi của ta đi!”

Nghe thế, Cổ Nguyệt yêu vương và Mang Sơn yêu vương lại đưa mắt nhìn nhau, một khắc này, đột nhiên bọn họ cảm thấy nhân loại trước mắt này trông thuận mắt hơn rồi đấy!

Cổ Nguyệt yêu vương và Mang Sơn yêu vương cất tử khí đi một cách im hơi lặng tiếng.

Cổ Nguyệt yêu vương ôm quyền, cười bảo: “Có phiền phức gì đâu, Diệp thiếu có thể tới Đại Hoang sơn mạch chúng ta để rèn luyện chính là vinh hạnh của Đại Hoang sơn mạch chúng ta!”

Mang Sơn yêu vương cũng vội vàng gật đầu: “Chuẩn chuẩn!”

Cổ Nguyệt yêu vương lại nói: “Diệp thiếu, vừa rồi ngươi nói muốn đi ra khỏi Đại Hoang sơn mạch này phải không?”

Diệp Huyền gật đầu: “Đúng rồi!”

Cổ Nguyệt yêu vương vội vàng bảo: “Thế này còn không đơn giản sao? Diệp thiếu, chúng ta đưa ngươi ra ngoài!”

Diệp Huyền: “…”

Mang Sơn yêu vương cũng vội vàng gật đầu: “Đúng đúng!”

Diệp Huyền lại lắc đầu: “Ta đã đồng ý với đại ca ta là phải dựa vào thực lực của mình để ra ngoài rồi!”
Bình Luận (0)
Comment