Chương 2797. Thêm bạn tốt hơn thêm thù
Chương 2797. Thêm bạn tốt hơn thêm thù
Chương 2797: Thêm bạn tốt hơn thêm thù
Ách Nạn Chi Môn chầm chậm nhắm hai mắt lại!
Nàng nhận ra cái tên không biết xấu hổ này tiến bộ hơi bị nhanh!
Đây chẳng phải chuyện tốt lành gì!
Bên ngoài Giới Ngục tháp, Diệp Huyền thu kiếm lại rồi ngẩng đầu nhìn về phía bầu trời, đoạn chầm chậm nhắm hai mắt lại: “Muốn bị đánh chết quá!”
Thiên yêu vương: “…”
Mang Sơn yêu vương: “…”
Cổ Nguyệt yêu vương: “…”
Muốn bị đánh chết quá!
Vẻ mặt Cổ Nguyệt yêu vương và Mang Sơn yêu vương ở bên cạnh bèn trở nên kì quái!
Diệp thiếu mà đã ra vẻ thì đúng là khiến người ta cạn lời!
Thiên yêu vương nhìn Diệp Huyền: “Nhân loại, ta thừa nhận thực lực của ngươi rất mạnh. Nhưng mà ngươi không thấy mình hơi bị ngông cuồng rồi không?”
Diệp Huyền nhìn hắn ta và mỉm cười: “Đánh tiếp không?”
Thiên yêu vương lắc đầu.
Diệp Huyền nhíu mày: “Theo như ta được biết thì sau khi yêu thú các ngươi khôi phục bản thể, thực lực của các ngươi sẽ mạnh hơn, ngươi cũng có thể khôi phục bản thể của mình!”
Thiên yêu vương vẫn lắc đầu: “Ta đánh với ngươi đã là ỷ lớn hiếp bé rồi. Dẫu sao thì cảnh giới của ta cũng cao hơn ngươi rất nhiều! Nếu như ta khôi phục bản thể, dù có đánh thắng ngươi thì cũng còn ý nghĩa gì nữa?”
Diệp Huyền đang định nói gì đó thì Thiên yêu vương lại tiếp tục: “Ta và ngươi đánh như thế này, nói kĩ hơn thì ta coi như đã thua rồi! Hơn nữa dù ta có khôi phục bản thể thì với đường kiếm vừa rồi của ngươi, ta cũng chẳng thể làm gì được ngươi. Thế nên không đánh nữa!”
Lúc này hắn ta thấy lòng mình rối rắm vô cùng!
Nhân loại này mới chỉ đạt Thành Đạo cảnh thôi!
Hắn ta cao hơn nhân loại này mấy cảnh giới lận, hơn nữa hắn ta còn có nhục thân Vĩnh Hằng cảnh, song lại bị đánh như vậy… Không thể không nói, hắn ta cảm thấy mình hơi thất bại!
Nếu như khôi phục nhục thân rồi đánh thì hắn ta sẽ xem thường chính bản thân mình!
Thấy Thiên yêu vương không muốn đánh nữa, Diệp Huyền cũng không cưỡng ép. Hắn chắp tay: “Thiên yêu vương, đã làm phiền ngươi rồi!”
Nói đoạn, hắn bèn xoè tay ra, tử khí bèn bay đến trước mặt Thiên yêu vương!
Trông thấy tử khí, ánh mắt Thiên yêu vương bèn lộ vẻ kinh ngạc: “Đây là…”
Diệp Huyền mỉm cười: “Thiên yêu vương, chút tâm ý nho nhỏ mà thôi, mong ngươi nhận lấy!”
Thiên yêu vương nhìn chằm chằm vào hắn: “Nhân loại, thứ này của ngươi quý giá lắm!”
Diệp Huyền mỉm cười: “Thì quý giá nên mới tặng cho yêu vương, tử khí sẽ giúp đỡ ngươi nhiều. Nếu như ngươi không chê thì hãy nhận lấy đi!”
Thiên yêu vương trầm mặc một hồi rồi nói: “Tiểu hữu, nói thẳng ra thì ta không thể từ chối tử khí này! Thế nhưng ta không thể nhận không tử khí của ngươi được!”
Rất rõ ràng, hắn ta muốn Diệp Huyền đưa ra yêu cầu!
Diệp Huyền liếc nhìn hắn ta, Thiên yêu vương cũng có nguyên tắc quá nhỉ!
Sau một hồi trầm tư, hắn nói: “Thiên yêu vương, ngươi thấy thế này có được không, tử khí này coi như kết thiện duyên!”
Đương nhiên là Thiên yêu vương hiểu ý của Diệp Huyền. Hắn muốn hắn ta nợ một mối ân tình.
Thiên yêu vương trầm mặc một hồi rồi nói: “Được!”
Nói đoạn, hắn ta bèn nhận lấy tử khí, đoạn bảo: “Sau này nếu tiểu hữu cần ta giúp thì cứ phái người tới thông báo một tiếng, Thiên yêu vương ta chắc chắn sẽ không chối từ!”
Diệp Huyền mỉm cười: “Được!”
Hình như nhớ ra điều gì đó, hắn lại hỏi: “Thiên yêu vương, con hung thú kia đang ở chỗ nào vậy?”
Hung thú!
Nghe Diệp Huyền nói vậy, sắc mặt ba vị yêu vương bèn thay đổi.
Thiên yêu vương trầm giọng nói: “Tiểu hữu, hiện giờ ngươi không nên đi tìm nó đâu!”
Diệp Huyền lấy làm lạ: “Tại sao?”
Thiên yêu vương nhìn hắn: “Nếu như giờ ngươi đi tìm hắn ta vậy không phải rèn luyện mà là tìm đường chết!”
Diệp Huyền trầm giọng nói: “Nó rất mạnh sao?”
Thiên yêu vương gật đầu: “Rất rất mạnh luôn! Ta và tiểu hữu đã giao thủ nên ta cũng hiểu được đại khái về thực lực của ngươi! Ngươi thực sự không nên chọc vào nó. Hơn nữa, theo như ta được biết thì hình như nó đang bế quan tu luyện, lúc này cũng không tiện có người đến làm phiền.”
Diệp Huyền khẽ nói: “Hoá ra là vậy!”
Nói đoạn, hắn bèn nhìn Mang Sơn yêu vương và Cổ Nguyệt yêu vương: “Hai vị yêu vương, cảm ơn các ngươi đã đi cùng, chúng ta có duyên gặp lại!”
Cổ Nguyệt yêu vương bèn chắp tay, mỉm cười: “Diệp thiếu, sau này rảnh rỗi thì mời ngươi tới Đại Hoang sơn mạch chơi!”
Mang Sơn yêu vương cũng chắp tay: “Diệp thiếu, bảo trọng!”
Diệp Huyền mỉm cười: “Ba vị yêu vương bảo trọng!”
Nói đoạn, hắn bèn quay người rời đi.
Sở dĩ hắn kết thiện duyên với ba vị yêu vương này là bởi hai nguyên nhân. Thứ nhất, Diệp Huyền hắn tới đây là để rèn luyện chứ không phải để kết thù kết oán!
Thêm bạn chắc chắn phải tốt hơn thêm thù chứ!
Hơn nữa hắn thấy sau này nhiều cường giả của Ngũ Duy vũ trụ sẽ đến đây, hắn kết thiện duyên với nơi này thì cũng coi như trải đường cho các cường giả của Ngũ Duy vũ trụ.
Đúng lúc ấy, một tiếng gầm bỗng nhiên vang lên phía sau hắn: “Vạn thú tránh đi!”
Là giọng nói của Thiên yêu vương!
Giọng nói của Thiên yêu vương vang lên, vô số yêu thú trong dãy núi trước mặt Diệp Huyền bèn thi nhau tránh đi.
Diệp Huyền quay đầu nhìn Thiên yêu vương và mỉm cười: “Đa tạ!”
Nói đoạn, hắn bèn gia tăng tốc độ.
Hắn muốn đi gặp kiếm tu!
Với Diệp Huyền mà nói, trong Đại Honang sơn mạch này trừ con yêu thú kia ra thì không con yêu thú nào là đối thủ của hắn nữa!
Có điều, hắn cũng không định đi tìm con yêu thú kia. Không phải hắn sợ chết mà là nó đang bế quan tu luyện. Lúc này Diệp Huyền mà tới làm phiền nó thì lại thất đức quá!
Thiên yêu vương nhìn bóng lưng Diệp Huyền dần khuất mất, hắn ta khẽ nói: “Hai vị yêu vương, các ngươi có biết lai lịch của vị tiểu hữu này không?”
Cổ Nguyệt yêu vương lắc đầu: “Cụ thể như thế nào thì không biết, ta chỉ biết hắn tên Diệp Huyền, hình như là tới từ Ngũ Duy vũ trụ!”