Chương 2800. Vẫn là một câu đố
Chương 2800. Vẫn là một câu đố
Chương 2800: Vẫn là một câu đố
Ách Nạn Chi Môn phủi tay, sau đó quay về Giới Ngục tháp.
Diệp Huyền trầm mặc một hồi rồi nói: “Tiểu Ách, bạch giáp nữ tử cũng là người bảo vệ pháp tắc, ngươi và nàng ta thì ai lợi hại hơn!”
Ách Nạn Chi Môn nói: “Đừng hỏi, hỏi thì ta chính là vô địch!”
Diệp Huyền: “…”
Bên trong Giới Ngục tháp, Tiểu Tháp lắc đầu: “Tiểu Ách, sau khi ngươi đi theo tiểu chủ cũng đã học được cái thói vô liêm sỉ rồi!”
Ách Nạn Chi Môn: “…”
Diệp Huyền không xoắn xuýt tại sao Ách Nạn Chi Môn lại ra tay nữa. Hắn thu kiếm lại, sau đó ngự kiếm bay đi.
Trên đường đi, vẻ mặt hắn u ám vô cùng.
Trận chiến với con hung thú khiến hắn nhận ra mình còn rất nhiều khiếm khuyết!
Chỉ nhất kiếm nhập phàm thôi thì vẫn chưa đủ, bắt buộc phải cả người đều nhập phàm!
Không lâu sau, hắn ra khỏi Đại Hoang sơn mạch. Vừa mới ra khỏi Đại Hoang sơn mạch thì hắn gặp được kiếm tu!
Kiếm tu nhìn Diệp Huyền, khẽ mỉm cười: “Ra rồi hả?”
Diệp Huyền gật đầu: “Đại ca…”
Nói đến đây, hắn bỗng nhiên dừng lại. ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Đại ca?
Diệp Huyền thấy hơi hoang mang.
Trước đó hắn lúc nào cũng nói với Ách Nạn Chi Môn rằng kiếm tu là đại ca của hắn, thế nhưng sự thật thì không phải như vậy!
Ai ngờ mở miệng ra cái hắn đã gọi đại ca luôn!
Hơi bị gượng gạo!
”Đại ca?”
Kiếm tu nhìn Diệp Huyền với vẻ cười mà như không cười.
Diệp Huyền mỉm cười: “Gọi tiền bối thì hơi xa cách, thế nên trong lòng ta tiền bối chính là đại ca của ta… Tiền bối không để bụng chứ?”
Kiếm tu mỉm cười: “Nếu như là người khác thì ta sẽ để bụng đấy! Có điều nếu đã là ngươi thì chẳng có gì phải để bụng cả! Dẫu sao thì ngươi cũng khá hợp ý ta! Có điều, vai vế này… Thôi vậy! Ta với ngươi đều là kiếm tu, cần gì phải để ý lễ nghĩa thế tục!”
Diệp Huyền mỉm cười: “Đại ca!”
Kiếm tu khẽ gật đầu, hắn ta quan sát Diệp Huyền: “Ngươi có nhất kiếm nhập phàm rồi!”
Diệp Huyền gật đầu: “Trong lúc sinh tử ta đã lĩnh ngộ được đường kiếm đó, thế nhưng ta vẫn chưa thể nhập phàm!”
Kiếm tu khẽ mỉm cười: “Vậy là đã không tồi rồi! Giờ ngươi chỉ cách nhập phàm nửa bước thôi.”
Diệp Huyền trầm giọng nói: “Phải làm thế nào mới có thể nhập phàm?”
Kiếm tu mỉm cười: “Nghĩ nhiều, ngộ nhiều, học nhiều, chiến nhiều!”
Diệp Huyền trầm mặc một hồi rồi gật đầu: “Hiểu rồi!”
Kiếm tu lại nói: “Đang định đi cạnh ngươi thêm đoạn thời gian nữa, có điều ta gặp vài chuyện, thế nên phải đi trước đây!”
Nghe kiếm tu nói vậy, bên trong Giới Ngục tháp, Ách Nạn Chi Môn bỗng ngẩng đầu, trong mắt nàng là vẻ mừng rỡ. Thế nhưng rất nhanh sau đó, vẻ mừng rỡ ấy đã biến thành nghiêm trọng.
Mặc dù Diệp Huyền đã mạnh hơn, song vẫn không phải là đối thủ của nàng!
Do vậy, trước khi kiếm tu rời đi, có thể hắn ta sẽ tẩn chết nàng!
Nghĩ đến đây, sắc mặt Ách Nạn Chi Môn bèn trở nên khó coi.
Bên ngoài Giới Ngục tháp, Diệp Huyền nghe kiếm tu nói xong bèn sững sờ, đoạn nói: “Đại ca, ngươi muốn đi đâu?”
Kiếm tu gật đầu: “Vũ trụ này quá yếu, ở lại đây quá chán. Ta muốn đi khắp nơi, nếu như gặp được vũ trụ pháp tắc gì gì đó thì quá hay!”
Ách Nạn pháp tắc: “…”
Diệp Huyền nghĩ ngợi một lát rồi nói: “Đại ca, sau này chúng ta còn gặp mặt không?”
Kiếm tu mỉm cười: “Ta thấy chắc là có đấy.”
Diệp Huyền mỉm cười: “Vậy thì sau này gặp lại!”
Kiếm tu gật đầu, hắn ta liếc nhìn bụng Diệp Huyền: “Thực lực của nữ nhân này e là ngươi không thể chống đỡ được đâu, dù rằng ngươi đã nhập phàm. Ngươi có cần ta giết nàng ta không?”
Bên trong Giới Ngục tháp, Ách Nạn Chi Môn siết chặt tay lại.
Bên ngoài Giới Ngục tháp, Diệp Huyền mỉm cười: “Nếu đã là ách nạn chi nhân thì cứ để tự ta đối mặt!”
Kiếm tu nhìn Diệp Huyền rồi cười: “Nghĩ giống ta đấy! Có điều ta vẫn sẽ giúp ngươi một chuyện!”
Hắn ta liếc nhìn bụng Diệp Huyền: “Trong vòng một năm ngươi không thể ra tay với tiểu huynh đệ này. Một năm sau thì ngươi có thể ra tay. Có vấn đề gì không?”
Bên trong Giới Ngục tháp, Ách Nạn Chi Môn lắc đầu: “Không vấn đề gì hết!”
Nàng biết, kiếm tu muốn nàng rèn luyện Diệp Huyền.
Có điều, vậy cũng hợp ý nàng!
Bởi vì như vậy thì nàng không cần phải chết!
Sống thì mới có tương lai!
Bên ngoài Giới Ngục tháp, kiếm tu đột nhiên xoè tay ra. Bên trong cơ thể Diệp Huyền như có thứ gì đó biến mất!
Hắn nhìn kiếm tu, kiếm tu khẽ mỉm cười: “Từ giờ trở đi ngươi có thể dùng cả hai loại huyết mạch! Ngoài ra, ngươi cũng có thể tu lại nhục thân và Kiếm Thể của ngươi. Đừng lo lắng những điều khác, hiện giờ ngươi đã bán bộ nhập phàm, tư tưởng của ngươi đã thay đổi về chất. Dù có huyết mạch chi lực và nhục thân thì ngươi cũng sẽ không đánh mất chính mình.”
Nói đoạn, hắn ta bèn ngừng lại rồi nói: “Dù là huyết mạch chi lực hay là nhục thân thì đều đã là sức mạnh của ngươi, chỉ là không được phụ thuộc vào chúng quá. Đương nhiên, đừng nói là nhục thân hay huyết mạch chi lực, dẫu có là kiếm thì cũng không được ỷ lại quá mức!”
Diệp Huyền có hơi không hiểu: “Đến kiếm mà cũng không được ỷ lại quá sao?”
Kiếm tu mỉm cười: “Đúng vậy!”
Diệp Huyền vội hỏi: “Tại sao?”
Kiếm tu khẽ mỉm cười: “Đợi sau khi ngươi nhập phàm thì sẽ hiểu thôi!”
Nói đoạn, hắn ta bèn quay đầu nhìn về phía chân trời: “Đến lúc phải chia tay rồi.”
Nói đoạn, hắn ta bèn hoá thành một đường kiếm quang rồi biến mất!
Diệp Huyền nhìn về phía tinh không xa xôi. Lúc này, Ách Nạn Chi Môn đột nhiên nói: “Đừng nhìn nữa! Hắn ta đã cách cả vạn tinh vực rồi!”
Diệp Huyền đột nhiên hỏi: “Tiểu Ách, rốt cuộc đại ca ta mạnh đến mức nào vậy?”
Thực lực của tam kiếm vẫn luôn là một câu đố.